Tiểu Thư Đào Hoa
Truyện Tiểu thư đào hoa
CHƯƠNG 9: SÓNG GIÓ
Sau khi ba người đi ngủ, bóng đen trên mái nhà vụt mất.
- Tham kiến nương nương! Nương nương...
- Miễn lễ! Mau nói đi!
- Dạ. Nghe nói hôm nay Mai hoàng hậu mang tên Thập vương gia của Chương quốc về Xuân Mai điện. Hoàng hậu còn cùng thuộc hạ và Thập vương gia dùng bữa. Sau đó, họ ngắm trăng ngoài hoa viên. Mai hoàng hậu thổi sáo cho hai người đó nghe. Trông rất vui vẻ!
- Ồ! Vậy sao? Hoàng Phương Mai lần này ta sẽ cho ngươi không còn đường sống nữa. Ha ha! Ngươi lui đi!
- Dạ. Thần cáo lui.
Tên hắc y cảm thấy rùng mình: "Nương nương thật đáng sợ. Không biết lần này hoàng hậu sẽ gặp chuyện gì đây? Mình là thuộc hạ chẳng thể nào xen vào việc của chủ nhân."
Lan phi cho người tung tin Phương Mai đêm khuya còn ở cùng Thập vương gia. Tin đồn truyền đến tai hoàng thượng. Hắn vô cùng tức giận, sai Nguyên công công cho triệu Phương Mai vào Long Hoàng điện.
Phương Mai vừa mới ăn xong thì đã phải vội vàng đến Long Hoàng điện.
Đến nơi, nàng chẳng chịu hành lễ hay bái kiến hoàng thượng gì cả.
- Mai hoàng hậu to gan. Đứng trước hoàng thượng còn không mau hành lễ.
- Các ngươi lui xuống đi!
- Dạ!
- Ta... ta nghĩ việc quỳ như vậy không hay cho lắm. Ta là lo cho hoàng thượng đó. "Mình là người hiện đại mà. Việc gì phải quỳ trước người khác chứ. Trừ cha mẹ thân sinh thì đừng hòng ta lạy."
- Thật sao? Nghe nhưng lời này của Phương Mai, Thiết Tử Đằng cảm thấy vui vẻ lạ thường, mọi tức giận đều tan biến.
- Đúng đó. Lạy như vậy chẳng phải hoàng thượng dễ tổn thọ lắm sao.
- Nàng nói nghe cũng có lý. Thôi được, từ nay hoàng hậu thấy trẫm thì không cần phải hành lễ.
- Ha ha! Đa tạ hoàng thượng. Mà người cho gọi ta đến là có chuyện gì sao?
- Nhắc tới chuyện này là trẫm lại giận. Lúc này lửa giận của Thiết Tử Đằng bốc lên ngùn ngụt.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Hừ! Nàng còn có mặt mũi để hỏi trẫm sao? Nàng nói xem đêm khuya nàng ở cùng hai tên nam nhân thì xảy ra việc gì hả?
- Ta nào có làm gì?
- Chuyện này đã truyền khắp hoàng cung rồi. Dù trẫm có nhắm mắt làm ngơ cũng là không thể.
- Bọn ta đều trong sạch cả. Ta không sợ.
- Nàng...
- Hừ! Ngươi làm vua mà lại đối xử với một vương gia nước khác tồi tệ như thế, ngay cả chỗ ở cũng rách nát, thật chẳng xứng là hiền quân mà người đời ca tụng.
- Nàng thì biết gì. Hắn chẳng qua chỉ là con tin mà thôi. Đến đây cũng xem như bán đi rồi.
- Ngươi... Được lắm! Từ giờ Chương Vũ sẽ do ta bảo vệ. Ngươi tốt nhất không được đụng vào người của ta. Phương Mai bấy giờ dùng giọng điệu nghiêm túc và kiên định để nói chuyện với Thiết Tử Đằng.
- Nàng...
Hai người trầm mặc một lúc lâu. Thiết Tử Đằng mở miệng nói:
- Thôi được rồi, chuyện này giao cho nàng giải quyết được chưa? Trẫm không muốn chúng ta cãi nhau vì người ngoài.
- Ta sẽ giải quyết ổn thỏa. Ta đi trước đây.
Nói rồi, Phương Mai liền bước ra ngoài. Chàng có ý định mời nàng ở lại cùng nhau dùng bữa. Hoàng thượng lúc này giơ tay định cản, nhưng không kịp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...