Tiểu Thư Đanh Đá Và Công Tử Nóng Tính
Màn đêm buông xuống một cách nhanh chóng. Long đã thôi không rên rỉ nữa, anh ngồi tựa vào chân của một chiếc ghế dài. Một chân duỗi thẳng, chân còn lại co lên làm điểm nâng đỡ cho chiếc tay phải nhuộm màu máu... Phải, anh đã đấm liên tiếp vào một bức tường sau khi Hoàng đi...
Thế này là thế nào, chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao mình không hiểu gì thế? Ai đó hãy giải thích chuyện này cho tôi với ... Nếu không.......... Tôi điên lên mất...
Long chạy thật nhanh, tóm lấy cổ áo của Hoàng:
-Ngươi nói dối ta, tại sao chứ? Ngươi không phải là Băng, ngươi là ai? Đồ độc ác!!!!!!!!!! TẠI SAO??? Tại sao chứ?? Tại sao... Băng đâu rồi...???
-
Hoàng cứ đứng lặng im cho Long đánh, không chống cự, không phản kháng, đôi tay anh nắm hờ, nhìn lên trời, lặng lẽ thờ dài... Anh có lỗi.. Anh lừa dối một con người đang rất mệt mỏi vì tình yêu, khiến cho con người như ngã từ thiên đường xuống. Nhá nhem tối khi Long không thèm nói thêm một lời nào nữa với Hoàng, Hoàng quay gót bước vào một chiếc ô tô đen và đi không một lời giải thích.
Anh chắc chắn Băng vẫn còn sống vì vừa mới thôi, Hoàng còn nói chuyện điện thoại như thế, tuy chỉ nghe được một bên nhưng cũng phần nào hiểu ra sự việc.
Băng không còn yêu anh nữa rồi. Đó là sự thật... Một sự thật không thể chối cãi.
Nước mắt anh lại lần nữa tuôn rơi... Những giọt nước mắt ấy thật đẹp nhưng cũng thật đau khổ, ánh trăng chiếu vào khuôn mặt đẹp tựa thiên thần của anh màu vĩnh hằng... Có lẽ, anh nên quên Băng - người con gái đã khiến anh hạnh phúc khi yêu và đau khổ trong suốt 5 năm trời......
- Chỉ cần vượt qua công ti Ice là chúng ta sẽ dẫn đầu thế giới.
- Ice?
Chữ Ice làm tim Long lại nhói đau thêm một lần nữa, chỉ là hơi đau 1 chút thôi, vì anh đang cố gắng quên đi Băng mà...
- Được rồi, vậy hãy điều tra thông tin của công ti ấy, chúng ta cần có kế hoạch lật đổ.
Ánh mắt sắc lẹm của Long lướt qua mọi người làm họ đổ mồ hôi, đã bao lâu rồi, Long không biết đến nghỉ ngơi, đến nụ cười trong cuộc sống???
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...