Tiểu Thư Đanh Đá Và Công Tử Nóng Tính

____o0o____Tại nhà Khuê____o0o____
(Mọi người đều dùng ngôn ngữ tiếng Anh hết nha)
Sau khi tốn những câu nói ngọc ngà của Khuê cho đám vệ sĩ, chúng cho Hoàng vào nhà, không phải nói là biệt thự mới đúng. (Mình không biết tả biệt thự nên........ các truyện khác cũng tả rất nhiều về biệt thự rồi nên các đ/g cứ từ đó mà ghép sang truyện này nha ^^)
.

Trên mặt bàn ở ngoài phòng khách lúc này la liệt các lon nước giải khát, không phải là nhà không có người giúp việc mà là do sau mấy lần (nói chung là nhiều) dọn dẹp đống hỗn độn ấy mấy người đó không còn đủ sức lực khi mỗi lần dọn là phải chạy 200m ra trước cổng để vứt vỏ vào thùng rác............ Nguyên nhân dẫn đến sự-suy-kiệt-sức-khỏe của mấy người đó là do Hoàng và Khuê.

.

Bình thường khi khát thì con-người-ta thường uống nước khoáng hơi lạnh nhưng Hoàng, Khuê đi uống nước ngọt --> hậu quả 1: Càng uống càng khát --> càng uống càng.......... và thế là bị đau bụng; hậu quả 2: Chỉ tội ấy người giúp việc.

.

30ph sau khi Khuê và Hoàng giải quyết rất nhiều lon nước ngọt, Hoàng thì cứ 5ph lại chui vô nhà vệ sinh tầng 1 một lần, Khuê thì vô nhà vệ sinh tầng hai và đóng căn cứ luôn ở đó, bây giờ Khuê mới biết nhà vệ sinh còn dùng để ngủ.

.

8h tối, sau khi phục hồi lại sinh lực, hai anh chị mới xuống phòng ăn để ăn cơm. Trên chiếc bàn rộng khoảng 6m2, Hoàng và Khuê ăn lấy ăn để, mất hết cả thục nữ vì cả ngày hôm nay hai anh chị phải chạy đàn............ Thức ăn trên chiếc bàn vơi dần, vơi dần,... với sự ngạc nhiên tột độ của người giúp việc.

.

Bình thường thì tiểu thư chỉ ăn mấy cái lá rau, một số hạt cơm, uống rất nhiều trà là thôi vì tiểu thư dễ lên cân, hôm nay ăn nhiều như thế thì quả kinh khủng, chắc ngày mai khi cân lại cân nặng của mình tiểu thư lại hét lên rồi ngất mất. Cậu kia được mỗi khuôn mặt đẹp trai ăn thì ăn như chết đói, khổ thân đẹp zai mà lại nghèo, đúng là ông trời không cho ai tất cả bao giờ. Cậu đẹp zai ăn nhiều thế mà bođi trông vẫn mỏng-như-lá, chẳng giống con trai tẹo nào.

.

Mặc kệ mấy người giúp việc thì thào qua lại, hai nhân vật chính của bữa ăn vẫn chăm chú vào việc mình đang làm. Sau khi ăn xong cơm, hai người mang một đĩa bánh, cùng ra ghế sofa ngồi xem tivi và tiếp tục ăn. Khuê bật kênh Bjbj thì ngay lập tức Hoàng giành lấy điều khiển và hỏi Khuê:

.

-Sao em trẻ con thế hả? 16 tuổi đầu rồi mà còn xem Bjbj.

.

- Ơ, phim hoạt hình hay mà???

.

Ôi, chắc là anh ấy sẽ xem thời sự hay thể thao gì đó đây - Sau mấy phút nghĩ ngẩn ngơ, Khuê quay lại thực tại....

.

-Anh??! Anh đang xem Disney??? - Khuê ngạc nhiên tột độ.

.

-Đúng vậy đó - Đưa miếng bánh lên miệng cắn - “Hay mà!?” - nhại lại giọng Khuê lúc nãy - haha, nhìn mấy con chuột kìa, chúng trượt băng giỏi quá ha?

.


Nhìn thái độ trẻ con của anh ấy, mình lại càng thấy yêu Hoàng hơn, anh không bạo lực, không c.h.ử.i bậy, không ghét mình như hồi còn ở Việt Nam. Hay là thời tiết nước Mĩ đã ảnh hưởng đến con người anh ấy? - Suy nghĩ của Khuê.

.

- Đây là nhà em à? - Hoàng vừa ăn bánh vừa hỏi

.

- Không, đây là nhà pama em. Anh ăn xong thì bảo em đưa lên phòng của khách để ngủ nhá. Bây giờ em đi lên trước đây.

.

- Thôi, anh không ăn nữa, ăn nhiều rồi. Anh không qua đêm ở đây đâu, anh về khách sạn Lgoas, anh có thuê phòng ở đó mà.

.

- Nhưng.......... anh không sợ mấy fan hâm mộ quá khích à? - Khuê níu kéo.

.

- Lo gì, cùng lắm là chạy thôi. - Hoàng thản nhiên.

.

- Vậy em bảo tài xế đưa anh về nha!

.

-Khỏi cần, anh thích đi dạo (thói quen cũ) anh muốn xem ban đêm, Mĩ khác Việt Nam nhiều thế nào.

.

---------Tua lẹ----------
.

Sáng hôm sau, khi con gà trống vừa gáy một tiếng (đồng hồ báo thức hình con gà trống, nhãn hiệu con gà mái), Hoàng vươn hai tay và đập ngay trúng khuôn mặt của nhân viên dọn phòng khách sạn.

.

- Ủa tại sao cô ở đây? - Hoàng với khuôn mặt ngái ngủ quyến rũ đến chết người.

.

-Em, - e thẹn - Em đến đây để dọn phòng ạ! - cô nhân viên.

.

-30ph nữa quay lại dọn nha!


.

Sau khi cô nhân viên đi khỏi, Hoàng bước vào nhà tắm rửa mặt, đánh răng, xong hết mọi việc, Hoàng trở lại cái giường ngủ thân yêu định bụng ngồi đó cho đỡ buồn ngủ. Thì...

.

-AAAAAAAA! Khuê???? W....H....Y??? - Hoàng la thất thanh.

.

-Phản ứng của anh chậm quá nhưng em cũng không hiểu gì hết trơn. - Khuê.
Tối hôm qua, sau khi Hoàng đi dạo mát, Khuê cũng bám theo nhưng vì bị fan bám đuôi nhiều quá nên Hoàng về ngay khách sạn Lgoas. Hoàng dùng thang máy, còn Khuê chạy thang bộ để đỡ bị phát hiện. Khi vào phòng Hoàng quên khóa cửa nên Khuê lẻn vào (hơi giống ăn trộm tí) ..............

.

Khi Hoàng đi tắm thì Khuê “lục lọi” phòng Hoàng. Sẵn dịp, Khuê nằm lên giường Hoàng, hít hít hà hà mấy cái gối và chăn vì chúng có mùi của Hoàng, một mùi hương rất quyến rũ. Khuê tìm thấy một cái kìm chích điện dưới một cái gối, vì không biết đó là cái gì nên Khuê nghịch ngợm bấm trúng nút phát điện --> ngất ngay tại trận (giường)...

.

Hoàng sau khi tắm thì trèo lên giường ngủ một mạch mà không nhận ra sự hiện diện của Khuê, có lẽ do đó là một ngày mệt mỏi đối với Hoàng.

.


- À, thì ra là vậy!!! - Khuê gật gù - Ơ??? Sau đó có xảy ra chuyện gì không?

.

- Không có chuyện gì hết, cả hai đều ngủ say nhưng mỗi tội ngủ không được “ngoan” cho lắm - cô nhân viên dọn phòng.

.

- Sao cô biết??? - Đồng thanh.

.

- Hôm qua anh Hoàng quên đóng cửa, vì anh rất chi là đẹp trai *mơ mộng* nên bọn em đều nhòm từ ngoài cửa vào để xem anh chị ngủ hết.

.

- Cái gì? - Đồng thanh tập 2

.

- 15ph sau khi anh Hoàng ngủ, anh ấy cựa quậy rồi đạp chị này *chỉ Khuê* xuống đất rồi ngủ tiếp.


.

- Anh đạp em xuống đất? - Khuê liếc Hoàng đầy sát khi nhưng chỉ nhận được cái nhún vai anh-không-biết-gì-hết - Nhưng sao sáng nay tôi lại nằm trên giường?

.

- À - nhân viên - Lúc nửa đêm hình như do lạnh quá nên chị đã bỏ từ dưới đất lên giường và ngủ tiếp. Anh chị yên tâm, không có việc gì xảy ra hết vì mỗi lần anh chị có tư thế ngủ muốn-ôm-nhau, bọn em đều nhét gấu bông vào giữa.

.

Haizzz, phí quá, đêm qua mà biết mình ngủ cùng Hoàng thì mình đã tận dụng mọi cơ hội có thể để ôm anh ấy rồi - Suy nghĩ của Khuê.

.

Khi cả hai bước xuống sảnh của khách sạn thì mọi người đều nhìn rất ngạc nhiên và bàn tán xôn xao. Lý do: Khuê mặc quần áo của Hoàng nhưng do Hoàng cao hơn Khuê (nhiều) nên trông có vẻ hơi luộm thuộm.

.

Cùng lúc ấy, một cuộc gặp gỡ bất ngờ đã xuất hiện.

.

Cánh cửa của khách sạn mở ra, một tập đoàn người vận vest đen bước vào. Không phải ai khác mà đó chính là pama của Khuê, nhận ra pama, Khuê không ngần ngại mà chạy vào ôm hôn pama làm cho hai người họ hết sức lúng túng vì mỗi khi ở cạnh đứa con gái mình thì họ đều mất đi vẻ lạnh lùng. Nhận ra bộ quần áo khác lạ con đang mặc trên người và thoang thoảng mùi........ đàn ông. Hai người họ tức giận:

.

- Ai? Ai đã làm con ra nông nỗi này?

.

- Pama nói gì con không hiểu?

.

Sau khi được ma thì thầm giải thích, Khuê bật cười rồi chỉ vào Hoàng. Ngay lập tức đám vệ sĩ tiến đến, vây xung quanh Hoàng, kêu Hoàng nên hợp tác. Là một người thông minh nên Hoàng hiểu chuyện gì đang diễn ra. Thản nhiên đút tay và túi quần, Hoàng toát lên vẻ lạnh lùng khiến đối phương run sợ.

.


- Tốt nhất là đừng làm bẩn bộ quần áo này - *chỉ bộ quần áo phẳng phiu* - Động vào tôi, mọi người sẽ được đi viện chơi đấy. * Cười nửa miệng*

.

BINH.............BỐP.............PHỤT...............
Cả 8 thằng vệ sĩ cùng xông lên một lúc, họ đều ra những đòn hiểm độc để đáng Hoàng nhưng Hoàng đều tránh được hết.
.
-Mấy ông độc ác thế? Đánh thế nhỡ chết tôi thì sao? - Hoàng mỉa mai.
.

Họ tức giận khi Hoàng không đánh trả mà chỉ né đòn + vẻ mặt kiêu căng đầy thách thức. Một thằng vệ sĩ đầu trọc lao thẳng vào bụng Hoàng với cú húc xoáy đầu nổi tiếng (để tạm thời đảo lộn vị trí của ruột gan khiến người bị đánh mất hết sức lực, có thể chết nếu không biết võ) nhưng Hoàng đã nhanh chóng tránh được khiến hắn mất đà, lao thẳng vào cửa kính khách sạn. “BINH”
.
-Á Á Á.............!!! --> Ngất với quả đầu sưng to hơn ổi.
.
Lại một thằng nữa không biết tự lượng sức cầm cái gậy sắt định đập vào đầu Hoàng, ngay lập tức Hoàng túm lấy một thằng vệ sĩ khác đứng gần mình nhất để nó hứng trọn cú đập đầu ình. “BỐP” cái gậy đập vào “lá chắn sống” và bật lại đập vào người đang sở hữu nó “BỐP” --> Cả hai thằng cùng xỉu.
.
5 thằng còn lại mặt mày xanh lét, chần chừ không dám xông lên hết nhìn ông chủ lại nhìn Hoàng và điểm dừng là 3 thằng bất động nằm dưới đất. Hoàng bước lên trước một bước, cả đám vệ sĩ lùi lại hai bước. Hoàng bước sang phải một bước, hướng về quầy tiếp tân, lũ vệ sĩ ham khỏe sợ nằm nhà xác bệnh viện bước sang trái hai bước. Cứ như thế, khi Hoàng tiến đến cạnh quầy tiếp tân thì bọn vệ sĩ đã đứng sát vào mép cửa, chờ thời cơ hợp lí để chạy trốn cho ông chủ khỏi trừ lương. (Dù có chết cũng phải chết cùng tiền)
.

Hoàng với lấy cái bật lửa của một ông khách đang đứng gần nó rồi túm lấy hai cái ô, một cái vứt cho Khuê còn một cái thì bật và che lên đầu. Do Khuê không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên chỉ cầm ô chứ không mở ra. Hoàng bật lửa lên và dí sát vào cái báo cháy, nước từ các đường ống trên tường phun xuống như mưa. “PHỤT” Ngoại trừ Hoàng thì tất cả mọi người đều ướt nhẹp. 3 tên vệ sĩ ngất xỉu giờ đã ngoi đầu dậy và đứng sát cùng với đồng bọn.
.
-Mọi người có thấy mát không? - Hoàng cười đểu - Thực ra tôi không có muốn làm thế này đâu nhưng vì nóng quá.........
.
Khuê vuốt mái tóc nâu hạt dẻ ướt nước đang xõa tung ra, rối bời. Rồi cười thật tươi với Hoàng khiến mọi người ngất ngây, riêng Hoàng thì không bị ảnh hưởng (lúc Hoàng còn là Băng thì còn đẹp hơn Khuê bây giờ mà)
.
-Đây chính là chàng trai khiến con bay sang Mĩ (nói nhỏ) đại tu nhan sắc??? - Mẹ Khuê ngờ vực.
.
Khuê không nói gì nhưng khuôn mặt đã ửng hồng lên, cười ngượng - Đó chính là câu trả lời của Khuê.
.
-Chào hai bác, làm hai bác chịu khổ một phen, cháu thật thất lễ. - Hoàng ra vẻ con nhà ngoan ngoãn.
.
-Không sao, không sao, bác thích bất ngờ. Mà trong chuyện này bác cũng có lỗi khi hiểu nhầm cháu. Ai mà không hiểu nhầm được khi con Khuê quần áo xộc xệch bước ra khỏi khách sạn với 1 thằng đàn ông chứ? - Pa Khuê. - Trông cháu quen quen, hình như bác gặp ở đâu rồi................ À, sáng hôm qua phải không? - Hoàng *gật đầu*.
-------0o0---Lùi về quá khứ 1 ngày trước---0o0--------
“Reng reng reng”
.
-Có chuyện gì không? - Chủ tịch công ti F&D nhấc điện thoại lên và nói bằng giọng lạnh lùng.
.
- Dạ thưa chủ tịch - Anh nhân viên nói bằng giọng run run sợ sệt - Có.......có một người muốn gặp chủ tịch để xin đầu tư ạk!
.
- Rồi cho lên đi.
.
-Dạ vâng.
..............
“Cốc cốc cốc”
-Mời vào. - Chủ tịch
.
-Chào ngài, tôi ngồi xuống đây được chứ? *Chỉ vào ghế đối diện với chủ tịch* Tôi không thích vòng vo, cho phép tôi được vào thẳng vấn đề.
.
-Tôi thích sự thẳng thắn của cậu, nói đi.
.
-Tôi muốn xin chủ tịch đầu tư nguồn vốn cho tôi để mở một công ti chuyên về kinh doanh, mua bán trang phục, mĩ phẩm,.......
.
-Trông cậu sáng sủa, (có lẽ) tư chất thông minh nhưng cậu còn quá trẻ để làm được điều đó. Sao cậu không vào làm việc cho công ti của chúng tôi? Chắc cậu sẽ được làm giám đốc đó.
.
-Bác nghe câu thiên tài không đợi tuổi chưa?
.
-Tôi không chắc chắn, tôi muốn suy nghĩ kĩ hơn về vấn đề này, hãy để lại đây danh thiếp của cậu.
.
Họ tên: Kosungi Hunfu
Tuổi: 17
Giới tính: Nam
Số điện thoại: 0abcdxyzt9
.................................................
----------0o0---Trở lại hiện tại---0o0------------
.
- Ồ, nhớ rồi, cậu là Kosungi Hunfu. - Pa Khuê (chủ tịch F&D)
.
-Vâng - Hoàng
.
-Ông đâu có nhớ, mắt nhìn chằm chằm vào danh thiếp của người ta mới nhớ, lại.......... Mà tên cháu lạ thiệt đó, cháu là con lai à? - Mẹ Khuê
.
-Ủa, pama nói ai đấy? Anh ấy tên Đỗ Việt Hoàng mà, ai là Kosungi Hunfu??? - Khuê thắc mắc.
.
-Là anh, ở Việt Nam thì gọi là Hoàng còn ra nước ngoài thì gọi Hunfu. Cũng như em, ở Việt Nam là Mai Ngọc Khuê, ở đây là Kame.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui