Tiểu Thư Băng Giá. Khi Nào Trái Tim Em Mới Tan Chảy ?
Nỗi Hận Của Băng Nhi !
~___6 Năm Trước___
....Biệt thự Hàn Gia - 01:00 pm....
Ngày mai là ngày thi học kỳ nên nó thức tận 1 giờ sáng " cày " đêm để thi lên cấp 2, nó vốn có trí thông minh siêu phàm nên chỉ cần một tý là đã làm bài xong.
Hôm nay papa nó lại đi làm về muộn, vì sợ mami buồn nên nó nhanh chóng thu dọn sách vở đi ra khỏi phòng.
Bước xuống cầu thang nó nghe có tiếng nói chuyện từ phòng khách vọng lên " Papa về rồi ư ? Hihi phải hù papa mới được. Suốt ngày đi làm chả quan tâm đến mình " nó nghĩ rồi nhanh chóng bước xuống nhà.
- " Chào em yêu ! "
- "...................."
- " Được rồi anh biết mà. Không lâu sau anh sẽ đuổi hai mẹ con của nó. Dù gì mụ ta cũng chiếm số cổ phần lớn của Hàn Gia "
- "....................."
- " Anh hứa. Khi đó sẽ đón em và con về làm phu nhân của Hàn Gia "
- "....................."
- " Bye bye Em yêu ! "
Cuộc gọi kết thúc. Nó đứng im như tượng, có ai nói cho nó biết đây không phải là sự thật đi " Papa, papa ngoại tình ư ? Muốn đuổi hai mẹ con nó ra khỏi nhà ư ? " Nó òa lên khụy ngay tại chỗ.
- " Ai ? "
- " Chuyện đó .... hix ... là thật sao ba ? "
- " Chuyện nào vậy con gái ? " - ông run run hỏi
- " Chuyện...hix...ba sẽ...ly hôn với...hix...mami..hix..hix..ba sẽ bỏ mami phải không ba...hix....hix ba...trả lời con..đi ?
Ba ngoại tình sao ba ? "
Nó vừa khóc hỏi papa nó.
Lúc đó mama nó bước ra nghe hết câu nói của nó. Bà lặng người. Ngày trước ông HÀN - baba nó vì muốn theo đuổi bà. Đã gửi không biết bao nhiêu là thư tỏ tình, rồi đến những đóa hoa nhưng đều bị bà từ chối một cách không thương tiếc.
Ngày hôm sau, vì muốn nhận được câu trả lời của bà, ông HÀN đã đứng dầm mưa trước cổng nhà bà 3 ngày trời để nhận được câu trả lời từ bà và bà đã đồng ý.
Vậy mà bây giờ.... Nghe nó nói vậy bà quá sốc. Tức thì, mẹ nó đi đến chỗ ba nó đang đứng. Ông chưa kịp giải thích
" Chát "
Một cái tát trời giáng vào mặt ba nó. Ông Hàn quá sốc. Người vợ trước giờ luôn nổi tiếng hiền lành , diệu dàng đến nỗi một con kiến cũng không giết bây giờ lại đánh ông ư ? Ông đứng như trời trồng. Bên má phải in hằn 5 ngón tay của mẹ nó. Tức giận, bà nói tiếp :
- " Ông ! Ngày trước là ai nói yêu tôi ? Ai nói thương tôi ? Ai còn nói là sẽ bảo vệ tôi cả đời ? Vậy mà bây giờ. Ông lại đi ngoại tình ! Dám nói trước mặt con gái tôi. Ông là đồ khốn nạn ! " - bà quát
Ông Hàn vì bị đánh nên đâm ra cáu giận đáp lại - " Phải ! Tôi ngoại tình đó thì sao ? Thì sao nào ? Cũng có thể bà đem đứa con hoang này về nuôi thì sao ? [Vì nó có đôi mắt màu nâu đen đậm ánh những tia xanh lá và mái tóc nâu đỏ tự nhiên lúc mới sinh ra nên ông tưởng nó không phải con ông] chưa chắc gì nó đã là con ruột của tôi. Chỉ có thằng ZIN mới là con ruột của tôi thôi. Ngày mai tôi sẽ đưa giấy cho bà. Ly hôn đi "
- " Ông dám ..... " - bà chỉ vào mặt ông
- " Sao ? Không có gì mà tôi không dám cả ? Bà biết tôi ngoại tình với ai không là cô thư ký đáng yêu của bà đó " - ông đẩy mạnh làm mẹ nó té xuống đất.
Nó chạy lại đỡ mami nó lên - " Ba ba làm...hix..gì vậy....tại...sao lại bỏ...mami "
- " Ồ ! Tôi không ngờ tiểu thư và phu nhân đáng kính của tôi lại có ngày thê thảm như vậy đấy. MINH CHÂU ! Con gái cưng vào đây xem kịch này " - bà MINH LAN chảnh chọe lên tiếng dẫn theo một đứa bé gái khoảng chừng bằng tuổi nó bước vào nhà.
- " Sao 2 mẹ con mày con không mau cút đi " - ông lấy giày đạp vào tay mẹ nó đến bật máu rồi quay sang nhỏ Sam - " Con gái yêu của ba đến đây nào "
- " Được tôi sẽ đi. Băng Nhi đi thôi con " - bà lặng lẽ nắm tay nó bước đi.
- " Từ nay tôi không còn là người của Hàn Gia và ông hãy nhớ cho kỹ vì đã ruồng bỏ mẹ con tôi. Ngày này 6 năm sau. Sẽ là ngày tàn của ông tôi sẽ TRẢ THÙ.... " - cả người nó toát ra hàn băng lạnh như địa ngục tầng năm làm mọi người bàng hoàng, sợ hãi.
Đôi mắt đẹp vô hồn của nó nhìn thấy cảnh ông ôm nhỏ Sam mà lòng nó đau như cắt. Từ nhỏ đến giờ, ông chưa hề quan tâm nó. Nó chỉ là công cụ cho ông xả giận. Mỗi khi có chuyện gì. Ông đều về nhà đánh đập nó không thương tiếc.
Nó nở một nụ cười chua xót. Nhìn bà Minh Lan bằng con mắt khinh bỉ rồi rời đi. Nó hứa , hứa sẽ cho những con người hại nó, làm cho gia đình nó tan vỡ, những người hành hạ nó sẽ phải trả giá tất cả, tôi sẽ ấy người thầy hối hận khi đã đối xử như vậy với tôi. Tất cả.....phải sống không bằng chết.
Nãy giờ từ trên cầu thang. Đã có 1 người nghe thấy hết tất cả. Đôi môi nhỏ nhắn khẽ mấp máy - " Tôi sẽ trả thù "
END CHAP 1
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...