Triệu Đại Vĩ lái xe từ thế ngoại sơn trang về đến nhà.
Lúc này, bỗng dưng lại thấy một người đứng trước cửa nhà.
“Triệu Kỳ?”
Chú ý tới Triệu Kỳ mặc một cái áo sơ mi màu lam, phía dưới mặc quần dài, mái tóc dài xõa bay trông khá quyến rũ, cho nên Triệu Đại Vĩ có cảm giác hơi tò mò.
Triệu Đại Vĩ tưởng Triệu Kỳ đến để cảm ơn anh.
Nhưng thật ra không phải.
Tiền Mỹ Lâm và Lương Thu Tĩnh đang nói chuyện với Triệu Kỳ, hơn nữa sắc mặt còn không được tốt lắm, đặc biệt là Lương Thu Tĩnh, mơ hồ có thể cảm nhận được cô ấy đang tức giận.
Triệu Đại Vĩ xuống xe, đi về phía Tiền Mỹ Lâm và Triệu Kỳ, hỏi: “Sao cô lại đến đây thế, nhìn có vẻ cô đến đây để phá án?”
Biểu cảm Triệu Kỳ nghiêm trọng: “Triệu Đại Vĩ, tôi tới đây bởi vì hai việc, chuyện thứ nhất là Triệu Tú Hòa cô gái được gả ra ngoài thôn Đại Long, bị người đánh đuổi về từ Khâu Dã.
Có người báo án nên tôi đến xem xét tình hình.”
“Chuyện thứ hai, có liên quan đến chuyện thứ nhất, hơn nữa còn có mối liên hệ rất lớn với anh đấy Triệu Đại Vĩ.”
Triệu Đại Vĩ nói thật, không quen biết Triệu Tú Hòa.
Tuy cùng có họ Triệu, nhưng thôn Đại Long có rất nhiều người họ Triệu, hơn nữa thôn Đại Long cũng rất lớn, Triệu Đại Vĩ quen khá nhiều người trẻ tuổi, nhưng những người lớn tuổi hơn thì anh lại không biết mấy.
Cho nên, anh không thể hiểu nổi tại sao Triệu Tú Hòa bị đánh lại có liên quan đến anh.
Thấy dáng vẻ nghi hoặc của Triệu Đại Vĩ, Triệu Kỳ nói thẳng luôn: “Là từ chuyện lần trước anh cứu tôi, anh có còn nhớ hôm đấy anh đánh gục rất nhiều người không?”
Lúc ấy đám cướp nhìn thấy Triệu Đại Vĩ chỉ có một mình nên bọn chúng vung dao bao vây Triệu Đại Vĩ, hơn nữa Triệu Đại Vĩ thật sự tức giận, vì thế anh đã động chân hỏa đánh gục tất cả những kẻ đó
Chuyện này, Triệu Đại Vĩ còn nhớ rõ rành mạch.
Đặc biệt là sau khi có một tên cướp đâm Triệu Kỳ một dao, còn định đâm thêm một dao, đến nay Triệu Đại Vĩ nhớ rõ hình ảnh kia, cảm giác máu nóng trong người lại dâng lên.
“Đương nhiên nhớ rõ.” Triệu Đại Vĩ trả lời chắc chắn, trong lòng suy nghĩ đến mối liên hệ giữa những chuyện này.
Triệu Kỳ nói: “Thật ra những tên cướp bị anh đánh đền từ thành phố Khâu Dã ở ngay huyện kế bên chúng ta.”
“Bởi vì thành phố Khâu Dã có rất nhiều núi, bao quanh là núi và sông, giao thông không tiện khiến công tác quản lý có hơi khó khăn, hơn nữa người dân ở đấy dũng mãnh nên công tác trị an ở đấy không được tốt lắm.”
“Ở Khâu Dã có rất nhiều nhóm xã hội đen lớn nhỏ.”
“Mà đám tội phạm cướp ở Ngọc Hà có quan hệ với nhóm xã hội đen ở Khâu Dã.”
“Hiện tại, đám xã hội đen bên Khâu Dã tuyên bố muốn trả thù anh.”
“Bởi vì Triệu Tú Hòa là người ở thôn Đại Long, sau khi đám xã hội đen ở Khâu Dã biết, đã bị bắt lại hành hung.
May mà thôn dân địa phương chạy đến kịp thời, nếu không có khả năng hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn.”
Triệu Kỳ giải thích xong từ đầu đến cuối chuyện này.
Triệu Đại Vĩ đứng cạnh nhíu mày càng ngày càng chặt.
Anh không ngờ đám xã hội đen bên Khâu Dã lại điên đến như vậy.
Giây tiếp theo, lông mày anh hơi giãn ra, nói: “Nhà Triệu Tú Hòa ở đâu, để tôi đến xem thử.
Nếu trên người có vết thương, tôi có thể trị liệu.”
Đây là đền bù mà hiện tại anh có thể trả.
Triệu Kỳ thở dài: “Chuyện này không trách anh, anh thấy việc nghĩa nên hăng hái làm, vốn dĩ không phải anh sai.
Chỉ là đám người bên Khâu Dã kia hoàn toàn không nói lý.”
“Thật ra bên Khâu Dã đã bắt đầu hành động với đám xã hội đen, nhưng hiệu quả không được tốt lắm.”
Thấy dáng vẻ Triệu Kỳ lo lắng, Triệu Đại Vĩ nói: “Thật ra tôi không lo lắng bên thôn Đại Long lắm, dù đám người ở Khâu Dã có lợi hại thì cũng không thể nào chạy đến thôn Đại Long để gây sự được.”
“Chỉ là người của thôn Đại Long chúng ta sống ở bên phía Khâu Dã sẽ gặp nguy hiểm.”
“Chuyện này không thể giải quyết chỉ trong một chốc một lát được.” Triệu Đại Vĩ nói: “Đến nhà của Triệu Tú Hòa trước vậy.”
Triệu Đại Vĩ nghĩ một lúc rồi bảo Tiền Mỹ Triệu Kỳ tiền mặt theo.
Tuy nói đúng ra chuyện này không hề liên quan đến Triệu Đại Vĩ, nhưng dù sao cũng vì anh mà Triệu Tú Hòa bị người khác giận chó đánh mèo.
Cho nên, xuất phát từ tình và lý, Triệu Đại Vĩ nguyện ý cho Triệu Tú Hòa ít tiền bồi thường để an ủi.
“Tôi dẫn mọi người đi” Triệu Kỳ đứng dậy.
Không bao lâu sau.
Triệu Kỳ dẫn đám người Triệu Đại Vĩ đến nhà Triệu Tú Hòa.
Người nhà Triệu Tú Hòa nhìn thấy Triệu Đại Vĩ đến, lập tức tiếp đón chào hỏi nói: “Triệu tổng.”
Lại nói tiếp, tuy Triệu Đại Vĩ không quen biết người nhà Triệu Tú Hòa, nhưng thật ra cha của Triệu Tú Hòa cho một sản nghiệp dưới quyền của Triệu Đại Vĩ.
Triệu Đại Vĩ nói: “Tôi đã nghe nói chuyện của chị Tú Hòa.
Chuyện này xảy ra là do tôi, cho nên tôi đến thăm chị Tú Hòa.”
“Triệu tổng, anh khách sáo quá rồi, chuyện này không thể trách anh được.” Người nhà họ Triệu cũng thông tình đạt lý, trong lòng rất rõ ràng dù có nói kiểu gì thì chuyện này cũng không thể đổ lên đầu Triệu Đại Vĩ, chỉ có thể trách đám xã hội đen bên Khâu Dã không ra gì.
Nói rồi, người nhà họ Triệu mời Triệu Đại Vĩ vào nhà.
Triệu Đại Vĩ nhìn thấy Triệu Tú Hòa.
Đây là một cô gái hơn hai mươi tuổi, vẻ ngoài xinh xắn, không tính xinh đẹp, nhưng là cô gái khá xinh.
Trên mặt cô ta có một vết bầm tím, trên trán còn có thể nhìn thấy mấy vết sưng, còn có sẹo của vết thương.
“Lại tàn nhẫn như vậy!” Triệu Đại Vĩ thật sự tức giận.
Người nhà họ Triệu giới thiệu Triệu Tú Hòa: “Đây là giám đốc Triệu Đại Vĩ.”
“Tôi biết anh lúc nào thành tích học tập của anh ở thôn cũng rất tốt, trước kia trong thôn có rất nhiều người khen anh.” Đã một năm Triệu Tú Hòa không về thôn Đại Long, hoàn toàn không biết chuyện của thôn Đại Long, nhưng cũng không sao vì trước đấy cô ta có biết Triệu Đại Vĩ.
Triệu Đại Vĩ cười: “Đã là chuyện cũ rồi.”
“Chị Tú Hòa, tôi đến đây để thăm chị, thuận tiện trị liệu vết thương cho chị luôn.” Triệu Đại Vĩ nói.
Người nhà họ Triệu cũng nói thêm: “Triệu tổng là bác sĩ giỏi nhất trong thôn, mọi người đều gọi cậu ấy là thần y, y thuật rất tốt! Tú Hòa, không phải con lo sẽ để lại sẹo à? Có Triệu tổng ra tay rồi chắc chắn không để lại tý sẹo nào!”
Nghe thấy cha mẹ nói như vậy, trong mắt Triệu Tú Hòa lập tức lóe lên một tia hy vọng.
“Thật vậy sao?” Triệu Tú Hòa nhìn về phía Triệu Đại Vĩ.
Triệu Đại Vĩ nói: “Xóa sẹo là chuyện rất đơn giản, cho nên để trên mặt trên người chị không còn sẹo cũng rất dễ dàng.”
Triệu Tú Hòa lập tức vừa mừng vừa sợ!
Triệu Đại Vĩ nói: “Chị Tú Hòa, trong nhà có thuốc nào thúc đẩy tuần hoàn máu không? Nếu có thuốc thì tôi sẽ trị liệu nhanh hơn.
Nếu không có, vậy để bây giờ tôi hái một ít dược liệu luôn.”
Khắp núi có đầy dược liệu để thúc đẩy tuần hoàn máu, thậm chí cống ngầm cũng có rất nhiều, bởi vậy nên không mất nhiều thời gian.
“Trong nhà có chuẩn bị thuốc, nhưng là thuốc tây……” Cha của Triệu Tú Hòa nói.
“Thuốc tây cũng được.”
Long khí của Triệu Đại Vĩ có thể thúc đẩy đực tác dụng của dược liệu, bởi vậy cho dù là trung y hay thuốc Tây, anh đều có thể nhanh chóng chữa trị vết thương cho người bệnh.
Triệu Đại Vĩ bôi ít thuốc lên mặt và một số chỗ còn đọng máu trên trán Triệu Tú Hòa, sau đó vừa cẩn thận xoa bóp vừa dùng long khí để thúc đẩy tác dụng của thuốc.
Rất nhanh Triệu Tú Hòa đã cảm giác được trên mặt hơi ngứa, hình như miệng vết thương khôi phục rất nhiều.
“Cảm ơn Triệu tổng!”
Triệu Tú Hòa soi gương, phát hiện vết sẹo trên trán và mặt cô ta đã gần như sắp biến mất, cô ta lập tức nói.
Nói xong, khuôn mặt đẹp của cô ta hơi ửng đỏ tiếp tục nói: “Triệu tổng, trên lưng với đùi tôi có rất nhiều vết bầm tím với vết sẹo, anh có thể trị liệu mấy cái này giúp tôi không?”
Cô ta hơi xấu hổ, bởi vì nếu muốn trị mấy vết bầm tím này thì cô ta sẽ phải cởi quần áo.
Triệu Đại Vĩ nói: “Có thể, nhưng nếu muốn trị liệu, chỉ có thể vào trong phòng để trị liệu.”
“Được, cảm ơn anh!” Triệu Tú Hòa đỏ mặt dẫn Triệu Đại Vĩ vào phòng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...