Sau khi đem những đứa bé kia dàn xếp ttót, Quái lão đầu bố trí trận pháp ở những nơi cần thiết, như vậy giữ bí mật cái sơn cốc này tính trên căn bản đã là 100%.
Nhược Vi mới vừa rồi cũng đã nhận ra sắc mặt biến hóa của Quái lão đầu, nhưng thấy chuyện còn chưa có hết bận Nhược Vi cũng không có nhớ hỏi.
Đi theo sau lưng Quái lão đầu học tập làm thế nào để thiết lập trận pháp, Nhược Vi muốn chạy trốn được mùng một không trốn thoát 15, tuyệt không gấp gáp.
Cuối cùng đem những chuyện này cũng giúp xong, thời gian cũng đã không còn sớm, Nhược Vi vội vã phải xuống núi, trở về quá muộn Thụy Ca cùng Đào Đào sẽ lo lắng.
Quái lão đầu mấy ngày nay tạm thời sẽ không đi về, phải ở lại chỗ này huấn luyện bọn họ.
Nhược Vi hôm nay không có rõ ràng lắm nguyên nhân Quái lão đầu thay đổi sắc mặt, quyết định ngày mai hỏi tiếp, liền một người vội vã xuống núi.
Sáng sớm ngày thứ hai, Nhược Vi lại thật sớm lên núi, tối ngày hôm qua Nhược Vi nghĩ thật lâu cũng không có nghĩ đến nguyên nhân Quái lão đầu thay đổi sắc mặt là cái gì.
Nhưng Nhược Vi đại khái có thể đoán được, nhất định là cùng than phận trước kia của Quái lão đầu có liên quan, Nhược Vi lại hồi tưởng lại tình huống lần đầu tiên nhìn thấy Quái lão đầu, mình cứu ông ta, nghĩ thầm khẳng định không phải chuyện làm người ta vui vẻ, Quái lão đầu sợ rằng không muốn nhắc lại chuyện cũ.
Nhược Vi kể từ ngày đó ở sơn cốc cảm thấy chân khí trong cơ thể cùng linh khí tụ tập trong sơn cốc dung hợp, lại cảm thấy cả người mình cũng thay đổi thoải mái một chút.
Thời điểm dùng khinh công đi đường cảm giác không mất nhiều thể lực lắm, giống như khí lực dung không hết.
Ngay cả tốc độ cũng tăng nhanh hơn rất nhiều, Nhược Vi cảm nhận được những chỗ tốt này sau, tập võ càng thêm chăm chỉ hơn, đối với huấn luyện cho Đào Đào cùng Thụy Ca càng thêm chú ý.
Dù sao thực lực gia tắng cũng biểu lộ đảm bảo an toàn cho bản than cũng tăng them một bậc.
Sau khi từ trong nhà ra cửa, Nhược Vi hôm nay bởi vì vội vã muốn gặp Quái lão đầu, vì vậy tốc độ nhanh hơn, đi ra rất nhanh đến nơi sơn động.
Bởi vì hiện tại bên ngoài sơn động cũng thiết lập trận pháp, Nhược Vi theo ngày hôm qua Quái lão đầu nói, thận trọng đi vào.
Đến sơn cốc, Nhược Vi trách móc lão đầu đang huấn luyện bọn họ, Nhược Vi cũng liền đứng ở một bên lẳng lặng không có quấy rầy bọn họ.
Trông thấy tất cả mọi người học rất nghiêm túc, cho dù không chịu nổi cũng ở đây cắn răng kiên trì, Nhược Vi trong lòng rất hài lòng, một thủ hạ có thể chịu được cực khổ thì ai không thích.
Đợi đến lúc Quái lão đầu tuyên bố kết thúc, Nhược Vi đã thay bọn họ nấu xong cháo trắng, hôm nay Nhược Vi còn từ trong nhà mang đến dưa muối cho bọn hắn ăn với cơm.
Hôm nay trạng thái của hai mươi bốn người xem ra so với hôm qua tốt hơn nhiều, ngày hôm qua một đêm nghỉ ngơi hơn nữa lại lấp đầy bụng, hôm nay mọi người xem tinh thần lên cũng không tệ.
Mỗi người cũng thay lại quần áo Nhược Vi chuẩn bị, tối ngày hôm qua cũng tắm rửa qua cùng gội đầu, bây giờ nhìn lại cũng sạch sẽ và vô cùng thoải mái.
Ở thời điểm tất cả mọi người đi ăn cháo, Nhược Vi cùng Quái lão đầu tìm một nơi tốt ngồi xuống nói chuyện, xem bộ dáng là chuẩn bị nói chuyện lâu dài.
Nhược Vi nhàn nhã ngồi, chờ Quái lão đầu ăn đầy bụng mới nói chuyện với nhau một chút.
Tốn nửa ngày, Nhược Vi rốt cuộc làm rõ ràng lai lịch cùng với thân phận cùng với địa vị trên giang hồ của Quái lão đầu. Nhược Vi biết những thứ này xong, nghĩ thầm gan mình ghê gớm thật, lại dám sai khiến sát thủ lão đại trên giang hồ làm người ta nghe tin đã sợ mất mật.
Suy nghĩ một chút sau cũng bình thường trở lại, mình đem Quái lão đầu làm thành người nhà có gì phải sợ, nếu như mình cùng Quái lão đầu nói lời khách khí hắn mới không vui mừng.
Hơn nữa Quái lão đầu chính mình cũng thật là không đem mình và haibánh bao nhỏ làm người ngoài, bằng không này lần cũng sẽ không vì bang phái của Nhược Vi mà đi ra ngoài tìm người rồi.
Bây giờ Quái lão đầu nguyện ý tự nói tình hình thực tế của mình, Nhược Vi thật vui mừng, điều này nói rõ Quái lão đầu là thật tâm đem mình làm thành người nhà, bằng không cũng sẽ không tự nói với mình những chuyện này.
Đồng thời cũng thay Quái lão đầu cảm thấy tức giận, tại sao lại có người đáng hận như vậy.
Nhược Vi không ngờ Quái lão đầu còn có một đoạn chuyện cũ thê thảm như vậy, bị chính người mình tin tưởng phản bội, người kia còn là con nuôi của Quái lão đầu.
Nhược Vi nghĩ thầm, về sau có cơ hội nhất định phải thay Quái lão đầu báo thù.
Khi Nhược Vi nghe được Quái lão đầu là sát thủ lão đại, kinh hãi vô cùng, không ngờ lão già bình thường luôn thích trêu chọc mình thậm chí lại có một thân phận như vậy.
Chỉ là Nhược Vi nghĩ, cũng chỉ có thân phận như vậy mới phù hợp với khí thế có trên người Quái lão đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...