Sáng sớm hôm sau, so với thường ngày thì Nhược Vi còn phải sớm hơn một chút, bởi vì hôm nay Nhược Vi tính toán muốn đi trấn trên xem qua một chút tình trạng trang hoàng thiết bị cho cửa hàng.
Chờ cửa hàng sau khi trùng tu xong, chuyện về sau cũng đã đến lúc nên triển khai rồi.
Chờ sau khi cửa hàng một lần nữa khai trương đã được ổn định, sẽ dạy người làm trong nhà thay phiên học viết chữ, tính sổ sách, Nhược Vi không hy vọng người trong tay mình là những người vô dụng.
Chỉ cần bọn họ đối với nhà mình tuyệt đối trung thành, Nhược Vi cũng sẽ không khắt khe với bọn họ, đến lúc đó sẽ dạy bọn họ luyện chút công phu phòng thân, như vậy bọn họ có thể cơ một thân thể kiện khang, mình cũng yên tâm đem một chút chuyện giao cho bọn họ xử lý.
Bất kỳ một gia tộc có thực lực nào sau lưng cũng đều âm thầm nuôi dưỡng ám vệ, nhà mình cũng cần có chỗ dựa như vậy, mà những thứ này đều cần có tiền tài để xây dựng.
Những chuyện này bây giờ đã có thể từ từ chuẩn bị, tốt nhất là nên tìm những cô nhi không cha không mẹ, như vậy đối với hai bên đều tốt, Nhược Vi có thể cho bọn họ một mái nhà một gia đình, có thể ăn no mặc ấm, mà cái gia đình này cần bọn họ đến giữ gìn, Nhược Vi chính là Đại Gia Trưởng đối với bọn họ, Nhược Vi cần bọn họ tuyệt đối phục tùng.
Nàng sẽ không giống những thứ Đại Thế Gia kia một dạng, không đem mạng của kẻ dưới coi như cỏ rác, cái nàng cần không phải tử sĩ máu lạnh, mà là những hộ vệ có tình cảm, cái này đối với những nhóm người nhỏ bé yếu ớt kia mà nói đã là đường ra tốt nhất.
Cho nên phải mau chóng kiếm được thật nhiều tiền, thì những tính toán này mới có thể thực hiện được. Miễn là tìm được người để về bồi dưỡng là tốt thôi, Nhược Vi tự tin mình sẽ làm được.
Chuyện tìm người đến lúc đó liền toàn quyền giao cho Quái lão đầu, chuyện này lúc Quái lão đầu nói muốn lưu lại Nhược Vi cũng đã nghĩ tới.
Việc trang hoàng thiết bị cho cửa hàng thì ngay từ khi cửa hàng tạm ngừng buôn bán liền bắt đầu, hi vọng sau khi khai trương lại có thể đến đạt được mục tiêu mà mình đã dự định.
Khoản thời gian trước Nhược Vi cùng Liễu thẩm đã thử làm ra rất nhiều điểm tâm ăn rất ngon, nước làm điểm tâm lại là lấy từ Linh Tuyền Thủy bên trong không gian, khiến mùi vị càng đặc biệt ngon.
Trước kia thủ nghệ của Liễu thẩm cũng không tệ, dưới sự chỉ đạo của Nhược Vi thủ nghệ càng tốt hơn nữa, lúc không có Nhược Vi thì thẩm ấy liền ở một mình trong phòng bếp rất lâu để tự mình tập nấu.
Nhược Vi thấy Liễu thẩm như vậy tâm tình rất tốt, bên cạnh có người chăm chỉ tìm tòi học hỏi, mình cũng bớt được nhiều việc.
Nếu như trong nhà mỗi người làm đều có thể có được tính cách này, về sau Nhược Vi sẽ được thoải mái rất nhiều, nhưng trung thành vẫn là trọng yếu nhất, nàng cũng không hy vọng một ngày nào đó mình cần phải dùng tới thủ đoạn lãnh huyết để mà tới xử lý người đi theo bên cạnh mình.
Mặc dù đã sớm biết cái thời đại này đối đãi mạng người lãnh huyết đến cỡ nào, nhưng Nhược Vi không hy vọng một ngày bản thân mình cũng trở thành một người như vậy.
Cho nên chỉ cần bọn họ tuyệt đối trung thành, Nhược Vi cũng không phải là người thích đánh chửi người làm, cuộc sống của bọn họ so với rất nhiều người đã tốt hơn rất nhiều. Người trung thành với nhà mình nàng đều sẽ bảo vệ, mọi người là bảo vệ lẫn nhau.
Sau khi ăn qua điểm tâm, thì cùng Hiên Viên Hạo cùng nhau ngồi xe ngựa đi lên cửa hàng ở trấn trên.
Nhược Vi cảm thấy xe ngựa nhà mình cũng có thể mua, bằng không thật đúng là không tiện lắm.
Vào trong trấn, lần này Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo tách ra đi làm việc của mình, có lúc xa cách cũng sẽ làm cho tình cảm thêm sâu sắc hơn.
Hôm nay đi theo Nhược Vi tới trấn trên là Liễu Lôi, trải qua khoảng thời gian chung đụng này, Nhược Vi thấy trong mấy người thì Liễu Lôi thật thà trung thực lại còn có một chút khôn khéo, đầu óc cũng có thể phản ứng rất nhanh.
Cho nên hiện tại Nhược Vi mang theo Liễu Lôi ra ngoài, cũng là có chút ý tứ muốn bồi dưỡng hắn.
Mấy người trong nhà Nhược Vi đã hiểu không sai biệt lắm, Liễu Vượng biết chữ, đủ trung thành, năng lực cũng có, Nhược Vi tính toán về sau lúc gia nghiệp đã lớn hơn để cho hắn làm quản gia quản lý trong nhà, hiện tại vẫn cứ từ từ theo dõi thêm một chút.
Liễu Vũ, Liễu Phong, Liễu Lôi, ba người tuổi không lớn lắm, muốn hảo hảo bồi dưỡng, về sau có thể đảm nhiệm được các việc lớn khác.
Đến Vi Các, bên trong không khí đang bề bộn ngất trời. Liễu Phong cùng Liễu Vũ mấy ngày nay vẫn ở lại Vi các, Nhược Vi để cho bọn họ theo dõi tất cả các công việc lắp ráp. Kinh nghiệm đều là rèn luyện mà có, thấy nhiều, tầm mắt cũng sâu rộng hơn.
Vào Vi Các, Liễu Phong mắt tinh, nhìn thấy chủ tử nhà mình tới, vội tới đây chào hỏi.
Nhược Vi thấy công việc còn nhiều, để cho hắn đi làm việc, mình tới nơi xem một chút, lại phân phó Liễu Lôi đi hỗ trợ.
Ba người Liễu Lôi tình cảm vốn đã rất được, hai ngày nay Liễu Phong, Liễu Vũ không có về nhà, rất không quen, Nhược Vi để cho hắn đi hỗ trợ, hắn rất vui mừng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...