Tiểu Thôn Cô Đem Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ


Lúc này trong lòng Hiên Viên Hạo cũng có chút kích động, cảm nhận được nhiệt độ người trong ngực, trong lòng lại kích động một trận.
Theo lý mà nói, giống như gia tộc Hiên Viên Hạo vậy, nhà Công Tử Ca trong phòng đã sớm an bài nha đầu hiểu chuyện, bởi vì Hiên Viên Hạo không thích những cô gái này, vì vậy trong phòng Hiên Viên Hạo cũng là không có ai, đây là lần đầu tiên hắn nếm trải tư vị nữ nhân, nói đi thì nói lại thì Nhược Vi vẫn còn là một tiểu nha đầu.
Hiên Viên Hạo ôm chặt lấy người trong ngực và cũng đã ổ định lại tâm trạng kích động của mình, nhưng trong lòng lại một lần một lần hoài niệm đến tư vị mới vừa rồi nếm.
A Phúc thấy lâu rồi mà chủ tử vẫn chưa xuống, không biết có chuyện gì xảy ra, không nghe được một chút tiếng động, trong lòng có chút bận tâm, nghĩ muốn lên tiếng lại sợ chủ tử trách mình vượt quy cũ.

Vào lúc A Phúc đấu tranh tư tưởng thì bên trong xe ngựa Nhược Vi cảm thấy Hiên Viên Hạo ôm càng ngày càng chặc, hô hấp có chút khó khăn, dùng sức đẩy Hiên Viên Hạo một cái, Hiên Viên Hạo thấy bộ dáng Nhược Vi khó chịu mới buông Nhược Vi trong ngực ra.
Hiên Viên Hạo vừa buông tay, Nhược Vi lập tức thối lui khỏi ngực của hắn, hai gò má hồng hồng, nhìn kỹ lại có chút quyến rũ của người con gái.
Hiên Viên Hạo ôm ấp không còn, cảm giác trong lòng có chút trống trải, rất muốn đem Nhược Vi bắt lại ngực của mình, nhưng bây giờ hắn không thể làm thế.
Nhược Vi ổinh định tâm tình của mình, sờ lên gò má đang nóng lên của mình, xốc màn xe xuống xe, A Phúc thấy Nhược Vi cô nương đi ra, nhưng thái độ là lạ.
Tiếp theo đó thiếu gia nhà mình cũng xuống xe ngựa, biểu hiện trên mặt cũng rất là lạ, A Phúc cảm giác mình nhìn không hiểu, chỉ là A Phúc vẫn là nhìn ra được thiếu gia nhà mình khẳng định là không có mất hứng.
Ở trong suy nghĩ của A Phúc, thiếu gia chính là tất cả của hắn, chỉ có phục vụ thiếu gia tốt, mới là chuyện mình cần làm, đây cũng là nguyên nhân A Phúc có thể ở bên cạnh Hiên Viên Hạo lâu như vậy.
A Phúc thấy Nhược Vi và Hiên Viên Hạo cũng xuống xe ngựa, ở trước mặt dẫn đường đi đến chỗ môi giới người nhìn người, chuyện trấn trên tự mình A Phúc đi tới Liễu gia thôn sau đã hiểu được tám chin mười phần.
Môi giới người A Phúc cũng có đi qua mấy lần, hiện tại tòa nhà ở Liễu gia thôn A Phúc tới sau lục tục thêm chút người làm, những thứ này đều là A Phúc làm, vì vậy tới môi giới người cũng là việc quen rồi.
Mới vừa đi tới cửa chỗ môi giới người, người môi giới bên trong mắt tinh thấ bọn họ thì rất nhiệt tình đón bọn họ vào.

Nhược Vi vẫn là lần đầu tiên tới nơi này, không khỏi có chút ngạc nhiên, lập tức quên mất vẻ lúng túng mới vừa rồi ở trên xe ngựa, trợn to cặp mắt đánh giá chung quanh.
Một bên Hiên Viên Hạo thấy vẻ mặt hiếu kỳ của Nhược Vi thì trong mắt tràn đầy cưng chiều.
Dưới sự nhiệt tình chiêu đãi của bọn môi giới, bọn môi giới người rất nhanh tìm mấy chỗ cho bọn họ ngồi xuống, bởi vì A Phúc không phải lần đầu tiên tới nơi này, rất là thuần thục nói yêu cầu của Nhược Vi cho bọn môi giới người.
Bọn môi giới người kinh doanh việc này đối với người trong tay mình đều là hiểu biết rất rõ ràng, bình thường chỉ cần cố chủ nhắc tới yêu cầu là có thể có những người trong tay mình phù hợp.
Nhược Vi lúc tới tính mua mấy thanh niên cường tráng khoẻ mạnh về, trong nhà có những người như vậy, mà ký văn tự bán đứt người làm cũng dễ quản thúc, Nhược Vi cũng không tín người người ngang hàng bình đẳng, thế kỷ hai mươi mốt đều không thực hiện được lý luận này. Ở trong mắt Nhược Vi thế giới này vốn chính là không công bằng, mà chút không công bằng là từ mỗi người từ lúc sanh ra mà có.
Mua thêm một ma ma về giúp làm chút chuyện nhà, mua tiểu nha đầu về làm nha đầu thân cận của mình, Thụy Ca và Đào Đào trước hết không cần gã sai vặt đi theo, lớn một chút mới tính đến.

Hiên Viên Hạo cùng với Nhược Vi nhìn một chút những người trong tay bọn môi giới người, cũng nói ra chút đề nghị cho Nhược Vi, cuối cùng Nhược Vi quyết định, tổng cộng mua sáu người về.
Trong đó có ba người là gia đình, bởi vì trong nhà đứa trẻ ngã bệnh tiền tiêu hết cả nhà không còn cách nào đành bán thân, cả gia đình này muốn bán ột chủ nhà, mấy ngày rồi cũng không có người nguyện ý mua, chủ yếu là đứa bé kia bệnh còn chưa lành.
Hiện tại Nhược Vi nguyện ý muốn gia đình này khiến bọn môi giới bán người vô cùng cao hứng, mặt khác ba người này xem ra đều là người thật thà, ánh mắt rất trong suốt, là ba tiểu tử mười sáu mười bảy tuổi cường tráng khoẻ mạnh.
Sáu người Nhược Vi tổng cộng tốn 50 ngân lượng, bởi vì trong đó một người vẫn là đứa nhỏ lại còn sinh bệnh, cho nên so giá gốc là 55 lượng thì bớt đi năm lượng bạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui