Ngày qua ngày trong lúc Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chậm rãi cùng nhau lớn lên từng chút từng chút một, bất tri bất giác Đậu Đậu cùng Cầu Cầu đã bốn tuổi rồi, Nhược Vi lại mang bầu lần thứ hai, tuy nhiên lần mang thai này lại không thoải mái giống như lần mang thai Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, đứa nhỏ trong bụng đặc biệt rất biết cách làm khổ người khác.
Bắt đầu từ tháng thứ hai mang thai, khẩu vị của Nhược Vi liền thay đổi đặc biệt không tốt, thứ gì cũng ăn không vô, chua hay cay đều cũng không có bao nhiêu tác dụng, khiến Hiên Viên Hạo bị hù dọa đến thảm.
Chỉ thích ăn trái cây, dù trái cây gì cũng thích ăn, cũng may vốn tại Liễu gia cũng đã trồng rất nhiều loại cây ăn quả, ngay cả vào mùa đông thì trong nhà ấm lớn cũng có thể cung cấp trái cây tười mới ra ngoài.
Đứa nhỏ trong bụng đến thời điểm tháng thứ sáu mới không có gây chuyện nữa, thời điểm tháng thứ sáu, khẩu vị của Nhược Vi thay đổi tốt hơn rất nhiều, chính là trong chốc lát thì suy nghĩ muốn ăn cái này, rồi chốc lát sau lại suy nghĩ muốn ăn cái khác, nhưng mà Hiên Viên Hạo chỉ cần thân thể Nhược Vi có thể thoải mái, những cái khác đều là chuyện nhỏ, mỗi ngày vui sướng cùng hài lòng tìm đồ ăn ngon cho Nhược Vi, cho Nhược Vi đỡ thèm.
Năm nay cũng vừa vặn là thời điểm Thụy Ca cùng Đào Đào quyết định đi tham gia khảo thí, nếu như tính luôn cả chuyện của Thụy Ca cùng Đào Đào, còn có đứa bé trong bụng Nhược Vi năm nay sẽ ra đời, cũng coi là Tam Hỉ Lâm Môn rồi.
Nhược Thủy thư viện cũng có một vài thí sinh khác cùng đến Kinh Thành, Thụy Ca cùng Đào Đào cũng đã ở tại thư viện này mà tôi luyện nhiều năm như vậy, mặc kệ là phương diện học thức hay là thái độ phương diện làm người Nhược Vi đều rất yên tâm, Thụy Ca cùng Đào Đào đi Kinh Thành cũng không đến nỗi không biết cách ứng xử, huống chi, đến Kinh Thành, Thụy Ca cùng Đào Đào sẽ trực tiếp ở tại biệt viện của Liễu gia ở kinh thành, Nhược Vi lại càng không cần lo lắng.
Nháy mắt cũng đã gần đến tháng Ba, Thụy Ca cùng Đào Đào ngay lúc vừa qua tết Nguyên tiêu đã liền lên đường đi đến kinh thành, bây giờ đã là tuần giữa tháng hai rồi, cách ngày thi cũng không có xa nữa.
Lần này Thụy Ca cùng Đào Đào đến Kinh Thành mặc kệ có thi đậu hay không, về sau cũng sẽ không đi thi nữa, Thụy Ca cùng Đào Đào cũng không nghĩ tới chuyện nhất định phải đậu mới được, cho nên khi đối mặt với chuyện này tâm trạng cũng rất tốt.
Năm nay Thụy Ca cũng đã mười sáu tuổi rồi, Đào Đào cũng đã mười bốn tuổi, đã không còn là những đứa bé cần có Nhược Vi ở bên cạnh bảo vệ nữa, con đường về sau bọn họ phải đi Nhược Vi chỉ có thể cho ý kiến chứ không thể quyết định thay họ nữa, Nhược Vi không bao giờ nghĩ tới chuyện muốn nắm trong tay cuộc sống của Thụy Ca cùng Đào Đào, cuộc đời của bọn họ nên để bọn họ tự nắm giữ trong tay của mình.
Thụy Ca cũng đã đến tuổi có thể thành thân, đã có rất nhiều người ở ngoài sáng trong tối đã ngầm thăm dò hôn sự của Thụy Ca rồi, mặc kệ về sau Thụy Ca lấy người nào, cũng phải qua cửa ải của Nhược Vi.
Nhược Vi sẽ không ép buộc Thụy Ca cưới một người mà mình không thích, nhưng người cuối cùng Thụy Ca cưới cũng phải có được sự đồng ý của Nhược Vi, điểm này thì ngay lúc Thụy Ca cùng Đào Đào hiểu được những chuyện quan hệ giữa nam nữ Nhược Vi đã nhanh chóng nói rõ với Thụy Ca cùng Đào Đào rồi, về sau Thụy Ca cùng Đào Đào cưới vợ, có thể bất luận gia cảnh, nhưng cô nương kia phải tự mình tán thành mới có thể vào cửa Liễu gia.
Hơn nữa cũng đã nghiêm túc cảnh cáo Thụy Ca cùng Đào Đào, Liễu gia bất luận nam nữ, nam không thể cưới vợ bé, nữ không thể làm thiếp, cho nên, Thụy Ca cùng Đào Đào phải giữ mình trong sạch, sau này khi gặp được người mình thích nhất định phải quý trọng.
Thụy Ca cùng Đào Đào cũng rất thành khẩn đồng ý với Nhược Vi, từ khi hiểu sự liền cẩn thủ ( cẩn trọng và tuân thủ) nam nữ hữu biệt, không lén lút cùng nữ hài tử lui tới, thời điểm đối mặt với các cô nương cũng vẫn luôn rất bình thản, không cho người có tâm thừa cơ lợi dụng.
Đối với biểu hiện của Thụy Ca cùng Đào Đào, Nhược Vi rất hài lòng, đối với việc này, Nhược Vi chỉ là đứng ở góc độ phái nữ mà nói chuyện, dù sao cái thế gian này rất nhiều quy tắc đối với phái nữ mà nói quá không công bằng.
Nhược Vi không hy vọng đệ đệ của mình cũng là một thành viên trong đó, chỉ hy vọng sau khi Thụy Ca cùng Đào Đào gặp được người mình thích, có thể quý trọng thật tốt.
Sau khi Thụy Ca cùng Đào Đào đi Kinh Thành, mỗi ngày đều đưa tin trở về, mỗi ngày Nhược Vi cùng hai người đệ đệ trao đổi tin tức, nên cũng không quá lo lắng cho cuộc sống của Thụy Ca cùng Đào Đào ở kinh thành.
Có thể nhận được tin tức mỗi ngày nên cũng không uổng phí mấy con chim bồ câu mà Nhược Vi đã nuôi mấy tháng trời ở trong không gian, chim bồ câu này sau khi đã ở trong không gian tràn đầy linh khí nuôi mấy tháng, không chỉ có tốc độ biến hóa, hơn nữa trí lực cũng lên tăng, chẳng những có thể nghe hiểu tiếng người, thỉnh thoảng còn biết mấy chữ !
Đứa nhỏ trong bụng Nhược Vi là mang thai vào tháng Mười năm trước, năm nay thời điểm tháng tám thì đứa bé sẽ được sinh ra, bây giờ là tuần giữa tháng hai, đứa nhỏ trong bụng cũng đã hơn bốn tháng rồi.
Thời điểm Nhược Vi đổi qua mặc trang phục mùa xuân, bụng đã có thể nhìn rõ khẽ phồng lên rồi, hiện tại Nhược Vi vốn là mang thai lần thứ hai, có thể nói so với lần mang thai trước có kinh nghiệm hơn nhiều.
Mấy năm này Lão thái thái cùng Lão thái gia trên căn bản đều ở tại Nhược Thủy Sơn Trang, trừ phi có chuyện quan trọng mới có thể trở về Kinh Thành một chuyến, mấy năm này Nhược Thủy Sơn Trang nghiễm nhiên trở thành nơi ở chính thức của Lão thái thái cùng Lão thái gia.
Thời điểm Nhược Vi mới vừa thành thân, cũng không nghĩ rằng Lão thái thái cùng Lão thái gia sẽ thích chỗ này như vậy, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện Lão thái thái cùng Lão thái gia có thể chịu ở lại Liễu gia thôn mấy năm liền.
Ngày thi hội đến rất nhanh, ở nhà Nhược Vi biết dù có lo lắng cũng vô ích, nhưng cũng không thể nào một chút xíu lo lắng cũng không có .
Mấy ngày nay trước khi thi hội, Thụy Ca cùng Đào Đào vẫn viết thư về cho Nhược Vi như bình thường, giữa những hàng chữ Nhược Vi cũng không phát hiện có chỗ nào không đúng, Nhược Vi tin tưởng, lấy học thức hiện tại của Thụy Ca cùng Đào Đào cùng kinh nghiệm học tập từ trước đến nay hoàn toàn có thể thành công.
Mỗi kỳ thi hội phải thi ba đợt, hơn nữa mỗi đợt cũng phải thi đến tận ba ngày, Nhược Vi ở nhà chờ cũng rất sốt ruột, cũng may tâm tính Nhược Vi vốn rất bình tĩnh.
Vào ngày mười bảy tháng ba thi hội hoàn tất, sau khi Thụy Ca cùng Đào Đào ra khỏi trường thi liền trực tiếp trở về biệt viện, sau khi nghỉ ngơi tại biệt viện cho khỏe lại, mới truyền tin tức cho Nhược Vi, thật ra thì Nhược Vi đã sớm biết Thụy Ca cùng Đào Đào đã an toàn trở lại biệt viện, bởi vì bên người Thụy Ca cùng Đào Đào Nhược Vi đều có an bài người bảo vệ.
Thụy Ca cùng Đào Đào sau khi thi hội xong, ở tại biệt viện nghỉ ngơi một ngày, dù sao liên tục thi ba đợt, hơn nữa hoàn cảnh trường thi cũng rất bất tiện.
Sau đó hai huynh đệ còn phải ở kinh thành chờ kết quả, cũng may là không cần phải đợi lâu, kết quả của kỳ thi hội đã được công bố ra, Thụy Ca cùng Đào Đào đương nhiên là có danh trên bảng vàng, hơn nữa thứ hạng cũng không kém, đều là nằm ở cách vị trí đứng đầu, vị trí của Thụy Ca cao hơn Đào Đào hai hạng.
Nhược Thủy thư viện thành tích dĩ nhiên cũng rất tốt, rất nhiều người đều chờ đợi nhìn xem thành tích của Nhược Thủy thư viện! Dù sao kỳ thi lần trước Nhược Thủy thư viện cũng đã tạo ra được một trận sóng gió lớn.
Kết quả kỳ thi hội đã có, kế tiếp còn có thi đình, Thụy Ca cùng Đào Đào chờ sau khi thi đình kết thúc là đã có thể về nhà, Nhược Vi ở nhà nhưng rất nhớ Thụy Ca cùng Đào Đào, dù sao trong mấy năm này, đây vẫn là lần đầu tiên Thụy Ca cùng Đào Đào rời xa Nhược Vi một khoản thời gian dài như vậy.
Đến ngày thi đình, Thụy Ca cùng Đào Đào ở Kim Loan điện biểu hiện biết tròn biết méo, nhưng cũng không phải là người nằm trong Tiền Tam Giáp ( ba vị trí đứng đầu), Thụy Ca là người đứng đầu trong nhóm đứng thứ hai, đạt danh hiệu Đệ Nhất Danh trong Nhị Giáp, thành tích của Thụy Ca như vậy đã tốt hơn so với dự đoán rất nhiều, Đào Đào là người đứng đầu thứ hai trong bảng thứ năm, ban thưởng danh phận Tiến Sĩ.
Vị ngồi bên trên kia sau khi biết Thụy Ca cùng Đào Đào là huynh đệ ruột, còn đặc biệt khen Thụy Ca cùng Đào Đào mấy câu, khi biết tỷ tỷ của Thụy Ca cùng Đào Đào là người thành lập Nhược Thủy thư viện thì vị phía trên kia liền cảm thấy hứng thú.
Thụy Ca cùng Đào Đào cũng không phải là tiểu tử ngây ngô, thời điểm đáp lời đều là lựa chọn từ ngữ, trước đó cũng cùng vị phía trên kia nói rõ rồi, hai huynh đệ đều muốn hồi hương, về sau đều mong muốn được ở Nhược Thủy thư viện dạy học.
Vị phía trên kia nghe lời nói của Thụy Ca cùng Đào Đào, lại thấy Thụy Ca cùng Đào Đào là thật tâm muốn về nhà vào Nhược Thủy thư viện dạy học, còn đặc biệt bang cho Nhược Thủy thư viện một tấm biển đích thân ngự bút, coi như là đã bang cho Nhược Thủy thư viện một cái vinh dự cực lớn rồi, danh tiếng của Nhược Thủy thư viện nhất định sẽ càng vang dội hơn nữa.
Lần này học sinh ở Nhược Thủy thư viện đi tham gia khảo thí đều đỗ, hạng có nhiều có ít, Trạng Nguyên cùng Thám Hoa lần này đều là học sinh của Nhược Thủy thư viện.
Hơn nữa thành tích của Thụy Ca cùng Đào Đào cũng rất tốt, Nhược Thủy thư viện không muốn nổi tiếng cũng khó, lại có vị phía trên kia khích lệ rồi ngự ban cho tấm biển, Nhược Thủy thư viện sợ là sắp danh dương tứ hải rồi.
Sau khi Thụy Ca cùng Đào Đào thi đình xong, liền ra roi thúc ngựa chạy về Liễu gia thôn, Thụy Ca cùng Đào Đào chưa từng rời đi xa Nhược Vi thời gian dài như vậy, hai huynh đệ đều rất nhớ tỷ tỷ, dĩ nhiên cũng rất nhớ hai đứa cháu ngoại nghịch ngợm nữa.
Hơn nữa Nhược Vi hiện tại lại có thai, hai huynh đệ cũng rất lo lắng cho Nhược Vi, sự tình cũng đã xong xuôi rồi, liền lập tức dọn dẹp hành lý chạy về nhà.
Thời điểm Thụy Ca cùng Đào Đào chạy tới nhà, cả người cực kỳ mệt mỏi, Nhược Vi nhìn thấy bộ dáng của Thụy Ca cùng Đào Đào như vậy sợ hết hồn, còn tưởng rằng Thụy Ca cùng Đào Đào ở trên đường gặp phải phiền toái gì.
Sau khi biết Thụy Ca cùng Đào Đào chỉ là quá mệt mỏi thì vội bảo Thụy Ca cùng Đào Đào đi về nghỉ ngơi, Nhược Vi vốn muốn xuống bếp làm cho Thụy Ca cùng Đào Đào mấy món ăn thật ngon, nhưng thật sự là phòng bếp có mấy mùi vị mà nàng chịu không được.
Thụy Ca cùng Đào Đào ngủ một ngày một đêm mới thấy khỏe lại, sau khi nghỉ ngơi thoải mái, tinh thần liền sáng láng trở lại, Nhược Vi thấy Thụy Ca cùng Đào Đào đã khôi phục trạng thái trước kia mới không còn lo lắng nữa.
Kết quả kỳ thi lần này mặc dù Nhược Vi đã sớm biết, thế nhưng tại thời điểm Thụy Ca cùng Đào Đào chính miệng nói cho Nhược Vi biết, Nhược Vi cũng là cao hứng muốn khóc.
Nhiều năm như vậy, một mình Nhược Vi lấy thân phận của tỷ tỷ, vừa làm cha vừa làm mẹ, tân tân khổ khổ đem Thụy Ca cùng Đào Đào nuôi lớn, lại đem hết toàn lực xây dựng nên phần gia nghiệp như hiện tại, đưa Thụy Ca cùng Đào Đào đi học biết chữ, cái thúng trên người Nhược Vi nặng bao nhiêu cũng có thể thấy được.
Hiện tại hai huynh đệ Thụy Ca cùng Đào Đào đều đã có tiền đồ, Nhược Vi vui mừng mà khóc, Thụy Ca cùng Đào Đào nhìn thấy Nhược Vi khóc, khóe mắt cũng đỏ hoe, hai huynh đệ biết Nhược Vi khóc đây là vì cái gì.
Hôm nay mấy tỷ đệ tụ lại một chỗ hồi tưởng đến rất nhiều chuyện trong quá khứ, Nhược Vi khóc hồi lâu, sau khi phát tiết cảm xúc một hồi, mới tỉ mỉ hỏi Thụy Ca cùng Đào Đào cuộc sống cụ thể ở kinh thành như thế nào, có gặp phải chuyện phiền toái gì không.
Cái người làm tỷ phu như Hiên Viên Hạo hầu ở bên cạnh Nhược Vi cũng quan tâm hỏi Thụy Ca cùng Đào Đào một ít chuyện, biết Thụy Ca cùng Đào Đào ở kinh thành tất cả đều thuận lợi, hai vợ chồng mới yên lòng.
Sau khi Đậu Đậu cùng Cầu Cầu biết hai Tiểu Cữu Cữu đã trở lại, ngày ngày quấn lấy Thụy Ca cùng Đào Đào, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu trong ngày thường ngoại trừ thích dây dưa với Nhược Vi, cái khác chính là thích nhất quấn lấy Thụy Ca cùng Đào Đào.
Chủ yếu là Thụy Ca cùng Đào Đào đối với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu rất có kiên nhẫn, thêm vào chuyện Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lại là con của Nhược Vi, hai huynh đệ đối với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lại càng tốt hơn, thấy cái gì ăn ngon hay chuyện gì vui cũng sẽ nghĩ cách mang về cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu làm sao có thể không thích Tiểu Cữu Cữu tốt như Thụy Ca cùng Đào Đào được chứ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...