Thú vị nhất chính là, cuối cùng bà đỡ còn đem mấy đóa hoa giống hoa lựu làm bằng giấy hướng cái nôi cho trẻ con vẩy vẩy mấy cái vừa vẩy vừa nói: "Hoa sơn chi*, hoa lài, hoa đào, hoa hạnh, hoa hồng, vãn hương ngọc ( hoa huệ), hoa ban đậu hãy sua đi giảm đi nốt đỏ cho các bé." Phù hộ Đậu Đậu cùng Cầu Cầu không bệnh tật không tai ương kiện kiện khang khang lớn lên.
Sau khi Nhược Vi nghe nội dung tắm ba ngày xong rất đau lòng, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chỉ mới hơi lớn một chút mà lại phải bị chịu tội với những thứ như vậy, Nhược Vi nghĩ thầm nếu về sau lại sinh thêm đứa nữa nhất định không để cho làm chuyện tắm ba ngày này nữa, chỉ làm cho đứa nhỏ phải chịu tội.
Đậu Đậu cùng Cầu Cầu về lại bên cạnh Nhược Vi mới chậm rãi ngừng tiếng khóc, Nhược Vi nhìn Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nhỏ giọng nức nở vô cùng đau lòng, trong lòng đem mấy người vẫn đang vui mừng vì chuyện tắm ba ngày này mắng mấy trăm lần mới thư thái một chút.
Hôm tắm ba ngày đó dưới các loại bất mãn trúng trùng điệp điệp của Nhược Vi mà qua đi, ngày thứ hai thấy Đậu Đậu cùng Cầu Cầu khôi phục, không có vẻ gì vì chuyện ngày hôm qua mà để lại ám ảnh, lúc này Nhược Vi mới thoáng yên lòng.
Đêm hôm tắm ba ngày đó lúc Hiên Viên Hạo trở về phòng cũng bị Nhược Vi dạy dỗ một trận, nói hắn không đau lòng các con, Hiên Viên Hạo vô cùng vô tội, hắn hoàn toàn không biết tắm ba ngày sẽ làm những chuyện gì à.
Cuối cùng Hiên Viên Hạo phải cầu xin tha thứ nửa ngày Nhược Vi mới không tức giận nữa, thật ra thì Nhược Vi cũng biết sự kiện này không thể trách Hiên Viên Hạo được, chỉ là thời điểm tâm trạng nàng không được tốt thì chỉ có thể hướng người thân cận nhất của mình phát giận mà thôi, sau đó thật ra thì Nhược Vi cũng cảm thấy hành động của mình rất không tốt, nhưng chủ yếu là đến cái thời điểm đó, tính khí tự nhiên bộc phát lên, thì cái gì Nhược Vi cũng không quan tâm nữa.
Dĩ nhiên Hiên Viên Hạo nghe Nhược Vi nói thời điểm tắm ba ngày Đậu Đậu cùng Cầu Cầu bị đối đãi như thế nào, trong lòng cũng rất đau, khi Nhược Vi nói về sau nếu sinh thêm đứa nữa cũng nhất quyết không để cho làm chuyện tắm ba ngày này, bằng không ít nhất lúc làm cũng chỉ được làm một phần nhỏ mang tính chất tượng trưng thôi, Hiên Viên Hạo cái khác lại không nhớ được, chỉ nhớ Nhược Vi nói muốn sinh thêm đứa bé, sợ hãi ôm cổ Nhược Vi, nói, về sau không bao giờ sinh nữa, nói xong thân thể còn run rẩy.
Nhược Vi biết lần này mình sanh con đã làm Hiên Viên Hạo bị hù sợ, nghe Hiên Viên Hạo nói tình nguyện về sau không để nàng sinh, cũng muốn nàng an an toàn toàn, nói thật Nhược Vi cảm thấy rất vui vẻ, điều này nói rõ mình ở trong lòng đối phương vĩnh viễn là trọng yếu nhất, nghĩ tới những điều này trong lòng Nhược Vi vô cùng ngọt ngào.
Ngoài miệng Nhược Vi cam kết đều nghe theo ý đối phương, nhưng thật ra thì trong lòng vẫn suy nghĩ chờ lúc Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lớn hơn một chút nữa, mình lại sinh tiếp, các bảo bảo đáng yêu như vậy Nhược Vi vô cùng yêu thích, nhất định là phải sinh nhiều thêm mấy đứa nữa.
Chuyện tắm ba ngày đi qua, cuộc sống của Nhược Vi lại trở về như bình thường, cùng hai cậu bé cùng nhau ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn, Nhược Vi cảm giác hông của mình cũng sắp phát phì lên rồi, ảo não vô cùng.
Hai cậu bé cũng càng ngày càng đáng yêu, đối với lão thái thái cùng mẹ chồng của Nhược Vi niềm vui thú lớn nhất mỗi ngày của hai người chính là chạy đến trong sân Nhược Vi xem Đậu Đậu cùng Cầu Cầu phun bong bóng.
Không thể không nói thời điểm Đậu Đậu cùng Cầu Cầu phun bong bóng quả thật rất đáng yêu, ai nhìn cũng vô cùng yêu thích, thân là mẫu thân của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Nhược Vi cũng rất đắc ý, hai đứa bé đáng yêu như vậy lại là do nàng sanh ra nha!
Khi chuyện tắm ba ngày đã đi qua thì chuyện quan trọng nhất chính là chuyện đầy tháng của hai cậu bé, đây là cơ hội mà lão thái thái cùng mẹ chồng của Nhược Vi không thể nào bỏ qua được, sau khi tắm ba ngày xong thì mẹ chồng nàng dâu hai người đã liền bắt đầu nghĩ tới chuyện đầy tháng rồi.
Những chuyện này Nhược Vi đều không tính tham dự, lão thái thái cùng mẹ chồng Nhược Vi cả ngày lẫn đêm đều không có chuyện gì khác để làm, có thể làm cho các nàng vì chuyện này mà dời đi lực chú ý cũng là chuyện vô cùng tốt, như vậy sẽ không có người nào đến giành chuyện ôm Đậu Đậu cùng Cầu Cầu rồi.
Nghĩ tới đây Nhược Vi thấy rất vui vẻ a, trong lòng lại âm thầm cầu mong tổ mẫu cùng mẹ chồng ngàn vạn đừng trách mình nhỏ mọn a! Thật sự là mấy ngày nay lão thái thái cùng mẹ chồng Nhược Vi thường bá đạo chiếm lấy Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, khiến Nhược Vi rất ủy khuất.
Ngày cứ như vậy từng ngày từng ngày trôi qua, Nhược Vi mỗi ngày nhẫn nhịn chịu đựng cảm giác dính giáp nhơn nhớt trên người, chờ đợi ngày đầy tháng đến, chỉ có ngày đó đến, Nhược Vi mới có thể tùy ý hành động mà tắm rửa gội đầu.
Trên người Nhược Vi thời điểm vừa ra mồ hôi liền hướng Hiên Viên Hạo bộc phát tiểu tính tình, Hiên Viên Hạo mỗi lần như vậy đều rất kiên nhẫn dụ dỗ Nhược Vi, bởi vì Hiên Viên Hạo biết Nhược Vi là người rất thích sạch sẽ.
Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng mỗi ngày một dạng, đến thời điểm đầy tháng, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu đã nặng hơn hai cân so với lúc vừa mới sinh ra, khiến lão thái thái cùng mẹ chồng Nhược Vi bất ngờ cùng yêu thương vô cùng.
Hai cậu bé mập mạp phấn nộn, thỉnh thoảng lại phun ra mấy cái bong bóng nhỏ, lại không náo loạn, đặc biệt ngoan ngoãn, người cả nhà đều rất thích Đậu Đậu cùng Cầu Cầu.
Thụy Ca cùng Đào Đào đối với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng đặc biệt thương yêu, nếu có thời gian liền tới chơi với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, trêu chọc Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, hai huynh đệ đối với hai người cháu Đậu Đậu cùng Cầu Cầu này đặc biệt kiên nhẫn.
Cũng có chút tâm tư yêu ai yêu cả đường đi lối về ở bên trong, bởi vì Đậu Đậu cùng Cầu Cầu là đứa bé của chị mình, cho nên đối với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu rất tốt, nhưng quan trọng nhất chính là bản thân Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng rất đáng yêu, Thụy Ca cùng Đào Đào cũng thật tâm thích hai đứa cháu của mình.
Đậu Đậu cùng Cầu Cầu sinh ra, đối với Hiên Viên gia mà nói là chuyện đại hỉ sự, một số gia đình gia thế tốt có giao tình cùng Hiên Viên gia ở kinh thành, lúc biết tin tức này, liền phái người đưa lễ vật tới cửa.
Có thể nói là Nhược Vi thu lễ thu đến mỏi tay, nhưng Nhược Vi suy nghĩ một chút thu lễ nhiều như vậy thì trả lễ khẳng định cũng không ít, tới tới lui lui như vậy thật đúng là phiền toái, nhưng Nhược Vi biết những chuyện này nhất định phải làm, vì vốn đã là người sống trong tầng lớp, thì không thể nào không có ý định hướng lên cao quan hệ.
Dĩ nhiên thân thích của Hiên Viên gia ở Kinh Thành cũng tặng lễ tới, còn có nhưng gia đình có quan hệ làm ăn bên ngoài với Hiên Viên Hạo cũng tặng một đống lớn đồ tới đây.
Lão thái thái nói với Nhược Vi chờ tới lúc đầy tháng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Hiên Viên gia ở Kinh Thành sẽ đưa người đến chúc mừng, Cố Gia cũng sẽ phái người đến, dù sao Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng đều là con trai trưởng của gia chủ đương thời Hiên Viên Hạo.
Nói đến Gia chủ, sau khi Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi thành thân không bao lâu Hiên Viên Kiệt liền đem vị trí gia chủ giao cho Hiên Viên Hạo, vừa mới đầu Hiên Viên Hạo còn cực kỳ không vui, nhưng cuối cùng thì cũng thật sự hết cách, không ép được cái người cha Hiên Viên Kiệt này làm, không thể làm gì khác hơn là phải tiếp nhận vị trí gia chủ.
Chuyện này nếu là tại gia đình khác, vị trí gia chủ nhất định sẽ là người người tranh cướp giành giật muốn có được, nhưng đến tình huống của Hiên Viên gia liền ngược lại hoàn toàn, cũng không ai muốn làm đương gia gia chủ, chủ yếu là vì hai cha con ngại chuyện phải làm quá nhiều, không có thời gian bồi thê tử.
Hiên Viên Kiệt đối với chuyện trong nhà thì ngay sau khi Hiên Viên Hạo có năng lực xử lý liền đem phần lớn giao cho Hiên Viên Hạo quản, bản thân Hiên Viên Kiệt là một người thích thi từ ca phú, không yêu thích những chuyện quản lý nhà cửa này, lúc ấy do Hiên Viên Hạo còn nhỏ mới gắng gượng quản lý, chờ Hiên Viên Hạo có thể gánh vác được liền không chút do dự đem trọng trách ném lên trên người của Hiên Viên Hạo.
Cho nên Hiên Viên Hạo cũng đã tiếp nhận vị trí gia chủ được một khoản thời gian rồi, thật ra thì Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo cũng có thể như là song kiếm hợp bích, Nhược Vi quản chuyện của Liễu gia, Hiên Viên Hạo quản chuyện Hiên Viên gia, hai vợ chồng đều là người có năng lực.
Hiên Viên Hạo có năng lực cũng quyết đoán, có thể bao dung tất cả cho Nhược Vi, Nhược Vi có năng lực, lại có sáng ý, làm việc chững chạc, vợ chồng son hỗ trợ lẫn nhau, trong rất nhiều chuyện thì giống như bằng hữu, thỉnh thoảng lại tựa như người nhà .
Tựa như người nhà tựa như bằng hữu rồi lại là người tình, tình cảm như vậy sẽ cùng bọn họ hạnh phúc đi hết cả đời này.
Ngày đầy tháng, so với cái ngày tắm ba ngày lúc trước Nhược Thủy Sơn Trang còn náo nhiệt hơn mấy phần, người tới so với ngày tắm ba ngày còn muốn đông hơn gấp đôi, ngày này rốt cuộc Nhược Vi cũng có thể ra khỏi phòng hít thở không khí mới mẻ rồi.
Ngày đầy tháng này, Nhược Vi rời giường từ rất sớm, phân phó Xuân Phân đổ nước đầy vào trong bồn tắm, trong bồn tắm Xuân Phân rãi thêm cánh hoa, còn đổ thêm sữa tươi vào trong nước tắm, bởi vì Nhược Vi từng nói tắm bằng sữa tươi có công dụng giúp làm đẹp.
Ở trong phòng tắm Nhược Vi tắm nửa canh giờ mới ra ngoài, còn thiếu điều không đem da trên người chà xát xuống một tầng, toàn thân bị Nhược Vi chà xát hồng hồng đỏ đỏ, những giợt nước long lanh vẫn còn vướn trên da Nhược Vi làm nó trở nên hồng hào non mịn, cực kỳ mê người.
Mái tóc ướt nhẹp vướn vai sợi trên gò má của Nhược Vi, áo khoác bị mở ra, ngực hơi lộ ra ngoài, xương quai xanh tinh sảo bại lộ trong không khí, Nhược Vi lười biếng ngồi trên băng ghế để Thu Phân giúp mình lau tóc.
Sau khi Nhược Vi trang điểm ăn mặc thật hoàn hảo, bà vú mà nói Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lại đói khóc, trước tiên Nhược Vi vội vàng cho hai cậu bé ăn no, bằng không hai bao bối nhỏ thế nhưng sẽ rất biết cách giày vò người khác.
Ngay khi vừa ra đời Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chỉ thích dính Nhược Vi, chỉ chịu bú sữa của một mình Nhược Vi, thời điểm Nhược Vi không đủ sữa, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu tình nguyện uống sữa bò, cũng không nguyện ý bú sữa của bà vú.
Về điểm này trong lòng Nhược Vi đương nhiên là rất vui mừng, con trai lại chỉ thích nhất người làm mẹ là mình đây, Nhược Vi làm sao có thể mất hứng, trong lòng rất vui sướng hài lòng .
Sau khi cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ăn no, Nhược Vi sai Đông Chí đem y phục thời điểm mình mang thai đã làm cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lấy tới, khi đó Nhược Vi cũng không nghĩ đến chuyện mình sẽ sanh đôi, nhưng thời điểm Nhược Vi làm quần áo vẫn theo bản năng mà làm hai kiện y phục giống nhau như đúc, nhìn tình huống khi đó thì có khi mình đã có dự cảm rồi, Nhược Vi vui vẻ nghĩ đến.
Nhược Vi rón rén cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thay y phục do mình làm, sau khi thay xong nhìn hai đứa bé đáng yêu giống nhau như đúc đang nằm trên giường trong lòng Nhược Vi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, hai đứa bé đáng yêu như vậy lại là con của mình.
Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nằm ở trên giường nhỏ nhìn bộ dáng vui vẻ của mẫu thân mình cũng cười khanh khách lên, Nhược Vi nghe tiếng cười của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, cười mặt rực rỡ, cái bộ dáng này của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thật sự là rất đáng yêu, Nhược Vi có chút không kiềm được mà muốn mang Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ôm ra ọi người nhìn thấy.
Hiên Viên Hạo từ ngoài phòng bước vào nhìn thấy chính là cảnh tượng thê tử cùng các con đang cười đùa vui vẻ, không khí đặc biệt ấm áp, sau khi Nhược Vi ở cữ xong, có mấy bộ phận càng thêm đầy đặn hơn, cũng có thêm một chút phong vị thành thục của nữ nhân, trong sự xinh đẹp còn mang theo một chút quyến rũ, làm ánh mắt Hiên Viên Hạo càng thêm mềm mại hơn, ngây ngốc đứng ở cửa nhìn mấy mẹ con cười đùa.
Nhược Vi vui vẻ chơi cùng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nghe thấy được mùi hương quen thuộc trên người Nhược Vi, rất an tâm nằm ở trên giường nhỏ, tùy ý mẫu thân vô lương của mình dùng sức gãi ngứa, bởi vì phản kháng cũng không có hiệu quả.
"Thiếu phu nhân, thiếu gia tới." Thu Phân ở một bên nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo Nhược Vi nói.
"Ối, Hạo ca ca chàng đã đến rồi, sao không tiến vào, mau tới đây, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thật đáng yêu." Nhược Vi hưng phấn hướng Hiên Viên Hạo nói, thời điểm nói đến Đậu Đậu cùng Cầu Cầu hai mắt liền toát lên ánh sáng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...