Tiểu Thịt Viên Của Y Phi Phúc Hắc


“Nếu như chuyện này bị truyền đi, không chừng sẽ có người nghị luận ở sau lưng, nói mẫu hậu không tha cho Lệ Nga cho nên mới cố ý gả Lệ Nga cho Tôn Trọng Mạnh”
“Bổn cung sao có thể?”
Triệu hoàng hậu võ bàn.

“Đúng vậy! Chuyện mà hôm nay con dâu làm cũng là vì giữ gìn danh tiếng của mẫu hậu!”
Vân Khương Mịch nhìn về phía Tôn đáp ứng, tỏ vẻ ghét ác như thù: “Vậy thì mẫu hậu cho rằng Tôn đáp ứng này có nên bị phạt hay không đây?
“Huống hồ con dâu chỉ huỷ đi cung Tích Nguyệt của nàng †a, cũng không làm gì nàng ta cả.

Phạt Tôn đáp ứng này như thế nào đều là do mẫu hậu làm chủ, con dâu không dám đi quá giới hạn!”
Nghe vậy, quả nhiên Triệu hoàng hậu không tự chủ gật đầu!
Sắc mặt Tôn đáp ứng tựa như màu đất.

Minh Vương phi này quả nhiên là một người không dễ trêu vào!
Thực sự là ba hoa nói xạo lại có thể thay đổi cục diện?
Thấy sắc mặt của Triệu hoàng hậu, nàng ta biết có lẽ hôm nay mình chạy trời không khỏi nắng…

Tôn đáp ứng quỳ xuống, thức thời nhận sai: “Nương nương †ha mạng! Tân thiếp cũng chỉ là thấy đại ca ngày càng lớn tuổi, lại vẫn luôn cô đơn một mình…”
“Cho nên ngươi dám đánh chủ ý lên Lệ Nga sao?”
Không đợi Triệu hoàng hậu nói, Vân Khương Mịch đã giành nói trước: “Loại sự tình này chẳng lẽ không nên để mẫu hậu làm chủ?”
“Một đáp ứng nho nhỏ như người, lúc này mới được sủng ái mấy ngày? Vậy mà lại dám thay mẫu hậu làm chủ, leo lên đầu mẫu hậu tác oai tác quái? Tôn đáp ứng, ngươi mang lòng Tư Mã Chiêu gì, người qua đường đều biết hết!”
“Ngươi không chỉ dĩ hạ phạm thượng mà còn muốn một tay che trời trong hậu cung này, trong mắt ngươi có còn Hoàng hậu là mẫu hậu hay không?”
Vân Khương Mịch vô cùng đau lòng nhìn bà ta.

Sử dụng lời vừa rồi mà Tôn đáp ứng đã gây xích mích khiến Triệu hoàng hậu trách phạt nàng trả lại nguyên vẹn cho nàng ta!
Dứt lời, Vân Khương Mịch nhìn về phía Triệu hoàng hậu: “Mẫu hậu, con dâu như vậy là không thể nhịn được nữa cho nên mới tự ý trách phạt Tôn đáp ứng, xin mẫu hậu hãy minh xét!”
Được nàng làm cho thông suốt một lần, Triệu hoàng hậu càng thêm phẫn nộ ngút trời!
Không để cho Tôn đáp ứng có cơ hội giải, bà ta tức giận hô lên: “Người đâu! Kéo Tôn đáp ứng xuống, phạt đánh ba mươi đại bản!”
Tôn đáp ứng thét lên bị bắt ra ngoài.

Lúc này trong lòng Triệu hoàng hậu mới thoải mái hơn một chút.

Bà ta lạnh lùng nhìn Vân Khương Mịch: “Còn ngươi…”

Lời còn chưa nói hết, ở phía cửa đã truyền đến một giọng nói lạnh như băng: “Còn nàng, nhi thần muốn dẫn đi”
Không cần quay đầu lại Vân Khương Mịch cũng biết là ai tới.

A, không đợi được Mặc Quốc Thiên tới làm chỗ dựa cho nàng, lại đợi được Mặc Phùng Dương… Nam nhân này phát thiện tâm sao? Hôm nay vậy mà lại tới che chở nàng?
Mặc Lệ Nga vừa mừng vừa sợ: “Thất ca cal”
Ánh mắt Triệu hoàng hậu tối sầm.

Hôm nay nhìn thấy Mặc Phùng Dương và Vân Khương Mịch, bà ta lại cảm thấy nhức đầu.

Mặc Phùng Dương mặt không biểu cảm bước tới, mắt phải của Triệu hoàng hậu nhảy liên tục.

Trực giác nói cho bà ta biết, người tới không có ý tốt!”
Một trăm vạn!
“Lão Thất, bổn cung là người đứng đầu hậu cung.

Hôm nay tức phụ của ngươi phạm sai lầm, bổn cung chấp hành cung quy, lão Thất sẽ không ngăn cản chứ?”
Triệu hoàng hậu đánh đòn phủ đầu.

“Nhi thần không phải là người không phân rõ phải trái”
Mặc Phùng Dương đến gần: “Cho nên nhi thần cố ý tới đây để nói đạo lý với mẫu hậu”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui