Edit : Michellevn
Khi Quách Trí về đến nhà, như thường lệ, thức ăn đã ra khỏi nồi .Canh cũng để nguội được một lát, không còn nóng lắm, có thể uống ngay được.
Quách Trí uống một bát canh xuống bụng, liền cảm thấy từ chối Lâm Bác vì nồi canh này cũng chẳng có gì là to tát cả.
Dù sao thì cũng đã hẹn ngày mai rồi, vẫn tốt hơn hôm nay phải lãng phí một nồi canh.
Alex bưng cái bát, ngồi kề bên cô.
Nhìn cô uống canh đến là là khoái chí, ý cười hiện lên trên gương mặt cậu.
Ăn cơm với một gương mặt bên cạnh như vậy, Quách Trí liền ăn thêm được một chén, canh cũng uống thêm một chén.
Thế là cái bụng phình lên khó chịu, nằm thẳng cẳng lên sofa rên hừ hừ.
Lúc Alex rửa chén đã thò đầu ra mấy lần, nhắc cô :" Chị đứng dậy đi lại chút đi."
Quách Trí nào có nghe, nằm đó hầm hừ, còn trách Alex hầm canh quá ngon.
Alex cũng bó tay, đẩy nhanh tốc độ rửa chén, lau khô tay, bỏ tạp dề ra rồi đi tới sofa kéo Quách Trí :" Đi nào, tắm rửa, vận động vận động."
Trái tim Quách Trí đập thình thịch, nhưng sờ sờ bụng .....!ăn nhiều quá rồi, bụng dưới hình như hơi gồ lên.....!Nghĩ về cơ thể gần như hoàn mỹ của Alex.....!Cô không muốn bị cậu nhìn thấy cái bụng gồ lên đâu !
" Cậu tắm trước, tôi khó chịu, nằm chút nữa đã .....!" Cô giả chết.
Alex sợ cô trướng bụng, cũng không dám cứng rắn kéo cô, tự mình đi tắm trước.
Quách Trí nằm một hồi lâu, cảm giác trướng bụng mới từ từ lắng xuống.
Nghĩ đến hồi nãy Alex còn muốn tắm cùng cô, cô có chút rục rịch.
Sờ sờ bụng dưới của mình, sờ kiểu gì cũng thấy vẫn còn hơi gồ, không thể không nhụt chí.
Chợt cảnh giác mà sờ sờ lên eo mình, hình như ....!vẫn còn khá nhỏ.
Mặc dù như vậy, cô vẫn nghi ngờ mình đã được Alex vỗ béo trong khoảng thời gian này.
Từ lúc Alex vào ở, ăn uống của cô được cải thiện rất nhiều, ngay cả lượng cơm cũng trở nên lớn hơn.
Haizz, xem ra phải gia tăng sức vận động lên mới được.
Đang đần người suy nghĩ về vấn đề vóc dáng thì Alex đã quấn khăn tắm đi ra.
Mái tóc vẫn còn ướt nước, dán xuống nửa cái trán.
Quách Trí đã nhìn biết bao nhiêu lần như này rồi mà ánh mắt vẫn cứ dán chặt lấy.
Thế quái nào..............!nhìn hoài không ngán thế nhỉ.
............
Chàng trai anh tuấn vừa mới tắm xong bước tới ẵm ngang Quách Trí lên trao cho cô một cái ôm kiểu công chúa.
"Hey !" Quách Trí tiếp tục giả chết," Tôi vẫn còn khó chịu, đợi chút nữa đi....."
" Không sao hết," Alex cười," Em tắm cho chị."
Em tắm cho chị.
Em tắm cho chị.
Em tắm cho chị.
................
Quả thật là Quách Trí không thể ngờ cũng có một ngày mình được hưởng loại đãi ngộ này.
Bồn tắm lớn tràn đầy bọt bong bóng , cô ngồi thoải mái trong lòng Alex, để cậu chà lưng cho mình.
Quách Trí vốc một nắm bọt, xoay đầu lại, "phù" một tiếng thổi ngay mặt Alex.
" Đừng quậy nữa, chị Quách." Alex buồn cười.
Không thể tưởng tượng được Quách Trí cũng có vẻ trẻ con như này.
Cậu cầm bông tắm, chà lưng cho Quách Trí một cách tỉ mẩn.
Nói tắm cho cô, là thực sự tắm cho cô.
Quách Trí đùa giỡn vui vẻ.
Lúc sửa sang căn hộ, phòng tắm phụ cô chỉ lắp đặt vòi hoa sen, nhưng phòng tắm chính thì trang bị cùng lúc cả vòi sen và bồn tắm.Hồi đầu nghĩ đến là hay ho, nghĩ rằng sau này ngày nào cũng được tắm bồn, sướng chết được.
Dùng thật rồi mới thấy cọ bồn tắm cũng là một chuyện đáng ghét.
Dần dần, khi sự nhiệt tình trôi qua, thì bồn tắm cũng không được dùng nhiều nữa.
Chỉ có khi vào mùa đông trời lạnh giá mới ngâm một chút cho dễ chịu.
" Cậu mua muối tắm hả ? Tôi nhớ hộp muối kia của tôi dùng hết lâu rồi mà ."
" Thấy rồi.
Hộp trống không cũng chẳng vứt đi, ẩm mốc hết trơn.
Em vứt rồi." Alex bảo," Hồi tối thuận đường về ghé siêu thị mua."
" Ể, mốc hả ?Tôi luôn nhớ là phải ném mà cư quên hoài!" Quách Trí nói đến đó thì bỗng dưng cười khích khích:" Đừng chạm chỗ đó !Nhột !"
Tay Alex thoáng dừng lại, rồi lại cố ý động đến chỗ nhột của Quách Trí.
" Thấy ghét !" Quách Trí cười khanh khách, quay người lại, ngồi đối mặt với cậu.
Alex liền cúi người về phía trước, hôn cô.
Dính dấp và ngọt ngào, như thể ngay cả nhiệt độ của bọt bong bóng cũng tăng lên.
"Chị Quách....!" Alex ôm Quách Trí, gặm gặm vành tai cô và hỏi," Kỳ sinh lý của chị sắp tới rồi đúng không ?"
Quách Trí được cậu hôn đến mất khống chế, giọng nói cũng lười nhác:" Sao cậu biết ?"
" Thấy chị đánh dấu trên lịch .......!Một chu kỳ ba mươi bốn ngày ........"
"Tinh thế !Muốn gì hả ?" Quách Trí hỏi bằng giọng cảnh giác .
" Em muốn ......." Alex dán vào tai cô rì rà rì rầm.
Quách Trí cắn môi:" KHông được........"
Vậy mà Alex đoán ra sự cự quyệt của cô cũng chẳng có mấy vững vàng.
"Chị Quách...." Alex ôm cô cắn nhè nhẹ," Chị Quách ....."
Hiện giờ Quách Trí đã hình thành phản xạ có điều kiện, chỉ cần vừa nghe thấy Alex gọi " Chị Quách" là cả người cô mềm nhũn.
"Chị Quách ......Xin chị đó .........." Alex khe khẽ nài nỉ bên tai cô.
Cả người Quách Trí mướt mát.............Cắn môi tính tính.
Sức khỏe của cô ngay từ nhỏ đã rất khỏe mạnh, sau khi kết thúc tuổi dậy thì, chu kỳ sinh lý cứ theo ba mươi bốn ngày, chênh lệch tối đa là hai ngày.
Tính ra, không phải ngày mai thì là ngày mốt.
Mặc dù nói trước bảy sau tám đều được gọi là kỳ an toàn, nhưng thực ra kỳ an toàn cũng không phải là an toàn tuyệt đối.
Hồi đại học Quách Trí có một người bạn thân, chính là mang thai ở kỳ an toàn, điều kiện có hạn, không đủ khả năng kết hôn, không thể không đi bỏ.
Còn khóc lóc kể lể một trận với Quách Trí.
Quách Trí coi đó là lời cảnh báo sâu sắc, chưa bao giờ để đàn ông không mang biện pháp an toàn.
Kỳ an toàn cũng không được!
Nhưng giây phút này, Quách Trí bị Alex siết chặt như này, cắn nhè nhẹ, hết sức khiêu khích.
Cơ thể có thể cảm nhận được rõ rệt sự hấp dẫn bốc lửa của cậu.
Cậu trai lại còn ở bên tai nài nỉ bằng giọng thì thào mềm mại ngọt ngào.......
Quách Trí muốn hừ một tiếng kiêu ngạo, nhưng không biết sao, tiếng hừ đó phát ra từ khoang mũi, lại trở nên kéo dài mềm mại, âm cuối còn mang theo nhấp nhô như gợn sóng.
Nghe vào trong tai, chỉ làm người ta cảm thấy tê dại, như thể ỡm ờ, lại như thể rên rỉ quyến rũ.
Trong lòng Alex hiểu rõ.
Cậu dán lên tai Quách Trí, nói bằng chất giọng có phần khàn khàn :" Em xem như chị đồng ý nhé ?"
Quách Trí định bảo " Làm gì có", thì đã bị cậu trai dùng nụ hôn ngăn chặn lại.
Trong bồn tắm lớn, mặt nước bắt đầu có dao động quy luật như thủy triều lên xuống.....
So với việc thất thủ hoàn toàn của Quách Trí, thì thực ra Alex vẫn có chút tỉnh táo trong cơn kích tình.
Hôm nay cậu cũng muốn cố tình thăm dò điểm mấu chốt của Quách Trí, muốn thử xem cuối cùng lực chống cự của Quách Trí đối với cậu mạnh mẽ thế nào.
Kết quả cho thấy ........!Khiến cho tâm tình cậu không thể tốt hơn được nữa.
Hai tay cậu chống lên thành bồn tắm, dướn người lên hôn cô.
Mà cô thì lại bị cuốn hút vào nụ hôn này.
Sự mê đắm của cô đã cho cậu cảm giác an toàn và tin tưởng.
KHiến cho cậu nghĩ rằng, chuyện cậu muốn làm, không phải là không có cơ hội.
Cậu nhìn cô, ra sức làm cho cô những gì cô mong muốn, cho cô sự mê đắm đó.
Cuối cùng để cô mềm yếu ngả vào trên vai anh.
Cậu ôm cô, cô cũng ôm lấy cậu.
Cả hai ôm chặt lấy cơ thể của đối phương và cùng hôn lên má của người kia, lấp đầy những khoảng trống của nhau.
Không có khoảng cách, trở thành một tổng thể hoàn chỉnh ....
Đến lúc tắt đèn đi ngủ, Quách Trí vẫn còn ảo não rằng mình cứ thấy sắc liền mờ mắt.
Nhưng cơ thể lại nhẹ nhàng, cảm giác sung sướng thả lỏng, lại khiến cô không tức giận nổi.
Chỉ có thể âm thầm khuyên mình không có lần sau.
Già thế rồi mà bị sắc dụ là không thể được !
Khi mơ màng sắp ngủ, mới chợt nhớ ra, trở tay vỗ Alex một cái :" Ngày mai cậu ăn cơm một mình, buổi tối tôi có tiệc...."
Alex mơ hồ "vâng" một tiếng, ôm cô chặt hơn nữa.
*****
Quách Trí phải thừa nhận, Lâm Bác trông trưởng thành và có sức quyến rũ hơn so với mấy năm trước.
Cô là một người háo sắc, đàn ông được cô thích và qua lại, chắc chắn không thể khó coi.
Tuy rằng không có tướng mạo đẹp đẽ khiến người khác phải lé mắt như Alex, nhưng Lâm Bác cũng là một người đàn khôi ngô anh tuấn.
Vả lại trong mấy năm mài dũa này, sự xốc nổi chỉ vì cái trước mắt trong mấy năm đầu của anh ta đã lắng xuống, giữa cặp chân mày đều tỏa ra phong thái trầm ổn.
Lâm Bác, đã hoàn toàn là một người đàn ông trưởng thành thành đạt.
Nhìn thấy Lâm Bác như này, Quách Trí chia tay với anh cũng không hề nuối tiếc.
Trái lại, cô có chút kiêu ngạo mình đã từng yêu đương với người đàn ông này, hơn nữa hiện giờ còn xem nhau như bạn bè.
Điều này chứng tỏ cô là một người phụ nữ có mắt nhìn người.
Sắc mặt cô hồng hào, làn da rạng rỡ.
Trông cô tuyệt đến độ Lâm Bác cũng có chút bất ngờ.
" Thẩm mỹ à ? Giống như trẻ hóa rồi ?" Lâm Bác nhìn cô chăm chú.
Không hề khách khí mà nhéo mặt cô một cái.
" Đừng có mà đáng ghét !" Quách Trí đánh bay móng vuốt chó của anh ta .
Lâm Bác cười :" Gần đây thế nào? Nhìn em sống dễ chịu thật đấy ?"
" Chứ sao !" Quách Trí hếch cằm, vẻ đắc ý tràn trên gương mặt.
Đúng kiểu đáng yêu láo xược.
Cằm của cô không phải kiểu cằm nhọn hoắt có thể đâm chết người kia, nhưng hình dạng vô cùng đẹp.
Lâm Bác nhớ rõ, trước kia cô quấn chăn nằm sấp trên giường gảy tàn thuốc, anh ta gọi tên cô, cô quay đầu lại, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, trông nam tính và quyến rũ.
Khi đó, anh ta lấn người qua, nắm lấy cằm cô và hôn....
Ánh mắt Lâm Bác không tự chủ mà dừng lại trên bồ môi của Quách Trí.
Đôi môi cô hơi mỏng, tô son môi màu hồng nhạt, làm cho làn da cô càng thêm trắng nõn và non mềm.
Lâm Bác liền không dằn được mà nhớ lại lúc nắm lấy cằm cô, cảm giác trơn mịn giữa các ngón tay.
Giọng nói thanh thoát của Quách Trí kéo anh ta ra khỏi dòng ký ức:" Gần đây anh thế nào, hồi trước em thấy anh bận bịu lắm mà?"
Trước đó cô nảy ra chút suy nghĩ, đã gọi điện cho Lâm Bác.
Kết quả là thời gian giữa cô và Lâm Bác lại không cùng nhịp.
Đến khi Lâm Bác có thời gian, gọi lại cho cô, thì cô lại đang làm dự án tăng ca thức đêm mấy hôm liên tiếp liền, làm gì còn thoải mái nhàn hạ mà nghĩ đến mấy cái dung tục.
" Rất tốt, vừa đi Thượng Hải một chuyến, em có biết lần này anh gặp ai không ...." Lâm Bác cười cười, nói một cách từ tốn, thu hút sự chú ý của Quách Trí.
Lúc anh ta nói chuyện, nghiêng người về phía trước, một tay gác lên trên bàn.
Quách Trí không ngồi đối diện anh ta, hai người ngồi một góc.
Vị trí thân mật tùy tiện này, cũng là thói quen được hình thành từ mấy năm nay.
Thế nên khi anh ta nghiêng người về phía trước, kề sát cô, Quách Trí cũng không hề ý thức được không gian của mình bị xâm chiếm.
Trái lại, cô lắng nghe với sự thích thú.
Trên con đường sự nghiệp thênh thang này, so với cô, Lâm Bác đi sớm và đi xa hơn.
Thế nhưng đối với cô anh ta không bao giờ che giấu, những trải nghiệm của anh ta, bao gồm bài học và thậm chí cả sự yếu đuối và nôn nóng khi gặp khó khăn, anh ta đều nói hết với cô.
Đối với cô mà nói, đây thực sự là kinh nghiệm vô cùng quý báu.
Cô không chỉ có thể lắng nghe để hiểu, có thể lý giải, còn có thể nhạy bén phát hiện vấn đề cũng như đưa ra câu hỏi, mà sau đó cô có thể suy xét, cô sẽ hỏi anh ta, vào hoàn cảnh như thế nếu làm một lựa chọn khác thì sẽ thế nào.
Kể từ khi cô và anh ta quen biết nhau, đều rất hiểu nhau.
Lúc này, tuy rằng anh ta đã đi được có hơi xa, cô vẫn có thể theo kịp và không ngừng học hỏi.
Lâm Bác nhìn cặp mắt sáng ngời sức sống của Quách Trí, nhớ rằng anh ta đã từng cho rằng cô là của anh ta.
Thật sự, khi đó, anh ta cảm thấy cô là người con gái mà anh ta đang tìm kiếm trong đời.
Cô chính là của anh ta !
Khi đó hai người ở bên nhau, thực sự rất vui vẻ.
Nhưng sau đó vì sao lại chia tay nhỉ ? Lâm Bác mở ra ký ức của mình .....
Đúng rồi ...............!là vì ........!cô .
Nấu bát mì cũng có thể cháy nồi !.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...