Tiểu Thiên Thần Của Công Tước Quỷ


-Mười mấy phút trước-
" Anselm ngươi chẳng phải luôn ghét những kẻ yếu đuối hay sao, giờ lại vì một kẻ như vậy mà bất an lo lắng đến vậy, đúng là chẳng khác nào tự vả vào mặt mình à ?."
Dan bất ngờ xuất hiện chặn lại trước mặt hắn, cậu cười cợt đầy chế giễu trước bộ dạng hiện tại của đại công tước.
Anselm thì ngược lại hoàng toàn chẳng hứng thú với lời khiêu khích của ngài ta, hắn chẳng còn dư thời gian đứng đây nói chuyện phiếm với đại pháp sư.

Đại công tước muốn trực tiếp đi vòng qua, hắn có như thế nào cũng liền quan gì đến ngài ta chứ.
" Eirlys không yếu đuối như ngươi nghĩ đâu, trí ít ngươi cũng lên tin tưởng sự thông minh của nàng một chút chứ, nàng ta căn bản không cần ngươi bao bọc như một đứa trẻ như vậy đâu đại công tước à."
Đại pháp sư không phải kiểu người thích tham gia nào nhiệt như vậy, yến tiệc ngoài lễ sắc phong của nữ hoàng , Dan chứa bao giờ rời đi quá lâu khỏi tòa tháp ma thuật.

Lần này cậu ta đến đây cản chân hắn là nhắm đến nàng sao ?
" Đại pháp sư ! ta đã nói bao nhiêu lần rồi, nàng ấy là một con người bình thường, Eirlys chẳng có gì khác chúng ta cả ngoài dòng máu đang chảy trong người nàng mà thôi.

Nàng ấy rốt cuộc vẫn có thể chết như một người bình thường.

" Anselm thiếu kiên nhân nhắc lại với ngài ta thêm một lần nữa.
Dan luôn tò mò về á thần, dù hắn có nói thế nào cũng chẳng thể cản được ngài ta đem nàng ra làm vật nghiên cứu.

Nhưng tất cả đều chỉ nên trong mức độ nhất định mà thôi, nếu tổn hại đến nàng ấy hắn không nể nang liều mình đấu với đại pháp sư một trận sống mái thực sự.

" ....."
Giọng nói lạnh lùng mang theo khí chất cao quý đầy tự tin của thiếu nữ cất lên khiến đại công tước cũng có chút không ngờ tới.

Những lời nói tiếp theo của nàng càng khiến hắn đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Eirlys vô cùng dễ dàng đối phó đứa con gái mưu mô của nhà công tước.

Dáng vẻ khôn khéo, tự tin đầy cao quý khiến người khác phải khâm phục ngước nhìn đó, Anselm dường như cảm thấy trước mặt mình là một Eirlys hoàn toàn khác, chứ không phải tiểu thiên thần hiền lành ít nói thích làm nũng và luôn núp trong vòng tay bảo vệ của hắn.
" Một món quà bất ngờ đúng không đại công tước ? tuy không phải là toàn bộ nhưng nếu không nhờ ta ngài thật sự cũng chẳng bao giờ hiểu nổi người con gái này đâu.

Nàng ta mưu mô hơn ngài tưởng rất nhiều đấy !"
Đại pháp sư đứng bên cạnh bất ngờ lên tiếng, Dan từ sớm đã không còn cần chặn bước chân của hắn nữa.

Cậu chỉ muốn cho Anselm nhìn rõ một chút về người con gái của hắn mà đã cất công một chuyến đến cái nơi chẳng thể ưa thích nổi này.
"..."
" Không phải là không hiểu mà là không muốn thấu hiểu mà thôi.

Dan, ngay từ lần đầu tiếp xúc ta đã sớm biết nàng ấy có bí mật của riêng mình.

Chỉ là ta muốn chờ đợi ngày nàng ấy có thể nói ra sự thật với ta chứ không phải là bị ép buộc cùng đe dọa.


Ta đã quyết định gắn bó với người con gái này cả đời thì càng không để nàng sợ hãi chính bản thân ta vì bất kì một lý do nào đó.

" Anselm trầm lặng một lúc cuối cùng cũng đã nói ra suy nghĩ của bản thân.
" Dan, ngài không có tư cách gì để đừng phán quyết trước sự lựa chọn của ta cả , cho dù đó có thực sự là điều ngu xuẩn nhưng chỉ cần còn có nàng bên cạnh thì đó chính là sự đúng đắn nhất từ trước đến nay của Anselm này.

Đừng có gắng hủy hoại hình tượng của nàng ấy trong mắt ta, Erilys cho dù có biến thành bộ dạng nào đi nữa thì ta sẽ vẫn luôn cần nàng ấy, Ta sẽ không bao giờ đồng ý để ngài hủy hoại nàng ấy cho dù là để cứu mạng ta.

"
Đại công tước không ngần ngại vạch trần mục đích của Dan, cậu cuối cùng cũng gượng cười cam chịu trước sự cứng rắn của hắn nhưng trong lòng vẫn không khỏi có chút khó chịu.

Cậu ta cũng chỉ là vì trả một cái ân tình, mà trôn vùi bản thân trong hoàng cung này biết bao nhiêu lâu rồi, đến khi vất vả tìm ra được cách phá giải lời nguyền đó thì kẻ kia lại nhất quyết không muốn chỉ vì một thứ tình cảm mơ hồ không hiểu rõ.

Vì một người con gái ! mọi thứ liền có thể trở lên công cốc như vậy, công sức của cậu thật sự chỉ đáng như vậy thôi sao ?
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Dan bị đại công tước bỏ lại, còn bản thân vẫn tiến bước đến bên cạnh tiểu thiên thần của hắn.
" William quả thực nói không ngoa, nàng ta quả thực đẹp như một thiên thần giáng thế !"
" Bệ hạ ! " Dan lạnh nhạt khẽ gật đầu thay cho việc hành lễ trước vị nữ hoàng của đế quốc, không biết người đã xuất hiện bên cạnh mình từ lúc nào.
Đi theo phía sau còn có bá tước Alex cùng tướng quân Kai, chắc hẳn là vừa bàn chuyện xong, phía cuối còn có một cô gái, nàng ta ăn mặc rất sang trong như một hoàng tộc cao quý.


Dan khẽ nhíu mày, có một chút cảm giác không đúng về cô gái này, cô ta đang che đậy một bí mật có vẻ không sạch sẽ lắm.

Nhưng cậu cũng không phải người thích lo chuyện bao đồng , rất nhanh liền trờ lại bộ dạng hững hờ lạnh nhạt như mọi khi.
"Nhanh thư vậy mà bệ hạ đã không còn phàn nàn về nàng ta nữa rồi à, người thật sự quyết định như vậy ?"
" Từ nhân cách cho đến phẩm vị, từ dung mạo cho đến trí thông minh, Eirlys thật sự là sự lựa chọn hoàn hảo cho vị trí đại công tước phu nhân.

Rồi sẽ chẳng có ai có khinh thường dung mạo của Anslem nếu có nàng ta bên cạnh - người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đại lục."
Audrey không ngần ngại thốt lên khẳng định của mình, mặc kệ cho việc người khác có thể nghe thấy mà lời ra tiếng vào vì đây chính là việc chắc chắn sẽ xảy ra.

Nàng chẳng còn lo ngại gì về vị phu nhân tương lai này của em trai mình, cho dù nàng ta có thực sự xuất thân từ tù binh đi chăng nữa, thì việc biến một người xuất thân bình thường thành một người có địa vị cao quý đối với nàng luôn dễ như trở ban tay.
Alex và Kai mừng như điên trước quyết định của bệ hạ, cuối cùng bọn họ cũng chẳng phải ngày đêm lo lắng về người thừa kế tước vị chủ nhân phương Bắc của đại công tước.

Ngài ấy sẽ lấy vợ và còn được bệ hạ chúc phúc, và may mắn hơn tất thảy, người xứng đáng với tước vị đại công tước phu nhân cũng chỉ có thể là tiểu thư Eirlys chứ không phải vị công chúa tiểu quốc kia ngạo mạn lẳng lơ kia....
Việc Eirlys trở thành đại công tước phu nhân có thể là sự may mắn trong mắt nữ hoàng cùng hai người bọn họ, hay trong mắt ngay chính cả đại công tước.
Nhưng Dan lại không thể nghĩ như vậy được, Eirlys có thể là món quà ông trời ban tặng cho đại công tước nhưng cũng là một quả bom nổ chậm ở bên cạnh thách thức khả năng Anslem, nhất là khi lời nguyền đó vẫn còn tồn tại.

Cậu đồng ý với đại công tước sẽ không động đến nàng ta, nhưng việc từ bỏ phá giải lời nguyền trên người đại công tước là không thể.

Đó không còn đơn giản chỉ còn là thực hiện lời hứa với tiên hoàng hậu, mà còn là bảo vệ tương lai của đế quốc này.
" Không thể như thế ...sao cô ta có thể có được dung mạo như vậy...cô ta chỉ là một kẻ mang thân phận thấp kém chẳng hề xứng đáng với vẻ đẹp đó..."

Lời lầm bẩm đầy oan hận của thiếu nữ phía sau bất ngờ lại lọt vào tai của đại pháp sự, Dan khẽ nhíu mày trước lời khinh bỉ của nàng ta dành cho Eirlys.

Không phải là do cậu bất bình hay quan tâm đến người con gái đó của đại công tước.

Mà đơn giản chỉ là cảm thấy khó chịu khi người mang dòng máu của thần được thầy của cậu tôn sùng bấy lâu này lại bị khinh bỉ một cách rẻ mạt như vậy, cảm tưởng thân phận của bản thân mình hình như cũng bị hạ thấp theo .
Rosetiute chứng kiến hết tất thảy từ đầu đến cuối chẳng thể làm được gì ngoài việc không thể can tâm mình lại dễ dàng thất bại như vậy.

Nàng ta còn chẳng kịp có để quyến rũ ngài ta vậy mà ả tù binh kia lại giáng một đòn nặng nề khiến nàng thảm hại như vậy.
So với dung mạo kia nàng căn bản cũng chẳng có cơ hội dùng sắc đẹp của mình quyến rũ tên đại công tước lạnh lùng cao ngạo kia, thứ còn lại cũng chỉ còn thân phận công chúa cao quý của mình, hy vọng có thể dùng nó để xứng đôi bên cạnh đại công tước.

Nhưng những lời vừa rồi của nữ hoàng như chẳng khác nào đạp nát đi sự hy vọng duy nhất của nàng ta .
' Người thấp kém thật sự ở đây, hẳn là ai người phải biết chứ công chúa của Inasen.

Trèo cao thì ngã đau, người phải biết trước hậu quả của mình mới phải .Hay biến khỏi đây ngay khi ta còn có thể tử tể không vạch trần sự thật bẩn thỉu của bí mất trên người ngươi Rosetiute ạ ! "
Những lời cảnh cáo đầy lạnh lẽo bất ngờ văng vẳng bên tai khiến Rosetiute giật nảy mà suýt ngã, nàng ta sợ hãi hoảng hồn nhìn tất cả mọi người xung quanh mình đều chỉ thấy bọn họ vẫn một mực thất thần hướng mắt nhìn người con gái xinh đẹp kia.

Chẳng một ai chú ý đến nàng cả ,vậy kẻ vừa cất tiếng nói bên tai nàng là sao ? Hắn ta là ai ? Hắn ta thật sự đã biết được bí mật của nàng sao ? Không được ! nàng không thể ở đây thêm giây phút nào nữa.
Công chúa Inasen ôm sợ hãi cùng bí mật của mình vội vã rời khỏi sảnh tiệc, lúc này Dan mới nở một nụ cười gian xảo thu lại pháp thuật của bản thân.
' Một kẻ nhát gan đến vậy mà cũng dám ôm mưu đồ vọng tưởng trước quyền lực của đế quốc này , cậu mới chỉ dọa nạt một chút mà đã khiến nàng ta đã mất hồn mất vía như vậy rồi.

Nếu vị á thân kia cũng đơn giản như vậy thì tốt nhỉ, việc hóa giải lời nguyền của đại công tước cũng đơn giản rồi, đáng tiếc năng lực của nàng ta quá mạnh cậu tuy là đại pháp sư mạnh nhất nhưng lại chẳng thể dở trò trước mặt một vị thần ...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui