" Keng...keng ...keng...!!"
Chén vàng cao quý bất ngờ rơi xuống đất, làm đổ một chút chất lỏng đỏ tươi còn sót lại bên trong...
- Aaaaaa....không thể ...không thể nào như thế được, Evan ngươi dám lừa dối ta...chuyện này rột cục là như thế nào.
Clement gào lên đầy đau đớn, cảm nhận cơ thể ngày một biến đổi khác lạ, nhưng một chút cũng không hề theo mong muốn của lão.
Không đúng ? tại sao lại có thể như vậy? lão đã uống máu của nàng ta tại sao lại không thể trẻ lại giống như thị thiếp từng là gián điệp lão cài vào tháp đen.
Nhìn mái tóc vốn đã còn lại ít ỏi của mình giờ liên rụng xuống không còn lấy một sợi, da thịt vốn đã luôn được bảo dưỡng của lão mới đỡ một chút nhăn nheo tuổi già của lão giờ càng thêm chảy xệ chỉ còn lại da bọc xương một cách rõ rệt, đôi mắt mờ đi , giọng nói cũng trở lên khàn đặc, đến tai cũng không thể nghe rõ.
Lão không hề cảm thấy được dòng máu tươi trẻ trong người mình trở lại mà rõ ràng bản thân đang ngày một lão hóa đi.
Ả ta dám lừa lão , Evan dám lừa lão, vậy mà còn dám mơ tưởng đến được thừa kế ngôi vị thánh chủ của lão, bọn cũng đều là những tên phản đồ đáng chết.Clement dùng hết sức lực ngày càng một hao mòn trong cơ thể già nua này lao tới tóm lấy cổ của Evan, cậu ta thì tái xanh mặt mày nhìn cơ thể biến hóa nhăn nheo chảy xệ ngày một quái dị của thánh chủ liền tục gào lớn muốn giải thích.
- Thưa ngài..không phải như thế, con không hề lừa rối ngài, mẫu thân có thể khỏi bệnh và trẻ ra đều là uống máu của nàng ta...là chưa đủ...chắc chắn là do chưa đủ, con sẽ rút hết máu nàng ta dâng cho ngài...
- Còn muốn ta uống tiếp ! ngươi muốn ta uống đến chết rồi ngồi lên vị trí thánh chủ này đúng không ? - Lão ta đay nghiện nói, càng dùng sức siết chặt cổ cậu.
Đáng tiếc với sức lực hiện tại, đừng nói đến giết một con người, đến giết một con kiến lão còn không đủ nổi sức.
- Người đâu mau đem ả yêu nữ mang đầy xui xẻo này cùng tên phản đồ ám hại ta lên giản thiêu, ngay ngày hôm nay chúng ta phải hiến tế đám độc ác xấu xa này lên Đức Thánh trên cao để ngài phán xét.
r
Lão Thánh Chủ tức giận tàn độc ra lệnh, đến cả con ruột mình cũng chẳng muốn chừa đường sống, những tên tín đồ nâng thánh chủ đang ngày một ốm yếu trở về ghế ngồi, binh lính cũng liền lập tức tiến vào áp giải người đi.
Evan lúc này cũng biết chống trả không thể được, lại càng oán hận căm phẫn lao về phía Eirlys.
- Tại sao lại có thể như vậy, rốt cục ngươi đã làm gì, tại sao thánh chủ uống máu của ngươi có thể không hiệu nghiệm chứ, rõ ràng mẹ của ta...
- Evan ! ta thừa nhận cho tường cho vú nuôi uống máu của ta chứ chưa bao giờ nói nó có thể trường sinh bất tử hay chữa được bách bệnh.
Ngươi rốt cục là đã ngu ngốc tin tưởng vào điều gì chứ.
Eilys mang theo ánh mắt lạnh lùng thốt lên từng lời cay nghiệt tàn độc chẳng kém cạnh cậu ban nãy, ánh mắt hồng ngọc xinh đẹp nhìn Evan đầy quỷ dị nhưng mãnh liệt nhất vẫn là cảm súc khinh bỉ lẫn hả hể, tất cả đều mạnh mẽ đập nát không chỉ ảo tưởng về vị trí thánh chủ của Evan mà cả mạng sống của cậu.
Evan bỗng chốc cảm thấy sợ hãi trước còn người mình luôn xem thường này, tựa như những gì cậu có thể nhìn thấy ở bề ngoài yếu ớt xinh đẹp kia của Eirlys chỉ là ảo ảnh đánh lừa, thực chất cậu chưa bao giờ nhìn thấu nổi con người này cả.
" Ánh mắt của nàng ta so với ác quỷ còn muốn đáng sợ hơn..."
Eirlys thừa nhận, quả thực đã từng cho mẹ của cậu ta uống một chút máu của mình sau khi vô tình biết máu của mình lại có thể hồi sinh một cây hoa hồng đã sớm chết khô ở trong tháp đen.
Nàng quả thực đã từng hy vọng sẽ cứu bà ta khỏi căn bệnh nan ý quái ác đó bởi vì người còn bên cạnh nàng lúc đó duy nhất chỉ có bà.
Nàng của lúc ấy vậy mà lại ngây thơ ngờ nghệch tin tưởng một con rắn độc ngấm ngầm chờ đợi bên người mình bấy lâu này.
Dần dần rồi vài lần vú nuôi của thực đã đỡ hơn, nhưng không bao lâu Evan xuất hiện, cậu nói bà ta đã không qua khỏi, nhưng Eirlys cũng không tin vào máu của mình có thể tạo lên được điều kì diệu ấy.
Còn cây hoa hồng kia chắc cũng chỉ là vô tình mà thôi, Eirlys được sinh ra bởi con người bình thường, nàng không nghĩ mình đặc biệt hơn bất kì người nào cả.
Có thể bà ta sẽ chết vì bệnh nếu không bị phụ hoàng nàng giết chết, sự tươi trẻ cùng sức sống đó căn bản cũng chỉ có thể được lý giải là niềm mãnh liệt về sự sống của bản thân bà ta mà tự khởi sắc lên một thời gian mà thôi.
Giống như người sắp chết hồi quang phản chiếu không mấy khác biệt.
(Hồi quang phản chiếu được biết đến như hiện tượng người ốm nặng đột ngột hồi tỉnh, khỏe lại trước khi qua đời.)
Thật không thể ngờ bọn họ không chút căn cứ đã liền vô cớ tin tưởng , lý do mà thánh đường có thể mạo hiểm đối đầu với đề quốc mà bắt có nàng đi không ngờ lạ ngớ ngẩn đến vậy....
Xét cho cùng vị thánh chủ tài hoa , sứ giả cao quý của Đức thánh cũng chỉ là một lão già phàm tục ham sống sợ chết mà thôi ha ha !
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Một tòa thành trống rộng lớn bị bỏ hoang lâu năm trở thành nơi tổ chức hiến tế, lúc Eirlys cùng Evan được áp giải tới xung quan đã sớm được vây kín bởi tầng tầng lớp lớp y phục trắng của những kẻ tín đồ.
Tiếng lẩm bẩm ngôn ngữ cổ liên tục vang lên, bủa vây, như thư thể nguyền rủa nàng, không ai không dành cho Eiryls những ánh mắt tràn ngập hận thù lẫn căm ghét.
Cho đến bây giờ bọn họ vẫn mù quáng tin tưởng Rosaline diệt vong là lỗi của một mình nàng, một kẻ bị nhốt suốt mười tám năm không hề biết gì vậy mà liền có thể trở thành tội nhân bán quốc...
Thật nực cười làm sao !
Thay vì ngạc nhiên , oan ức hay đau khổ , nàng lại cảm thấy mọi chuyện diễn ra thật buồi cười trước mắt mình.
Gã thánh chủ, Evan, những đám người luôn chìm đắm trong những lời mê tin dị đoan kia...tất cả như một trò hề trước mắt nàng, nhưng suy nghĩ cùng việc làm ngu xuẩn kia nếu được chính họ phát hiện ra tất cả chỉ là vô nghĩa.
Thì tất cả sự ngạc nhiên, đau đớn , hay oan ức đều là của bọn họ chứ không phải của chính nàng, thay vì sợ hãi trước cái chết nàng lại càng mong đợi hơi chứng kiến những dáng vẻ này của bọn họ.
- Đưa vất tế lên giàn thiêu, giờ hoàng đạo đã đến , mọi tỗi lỗi cùng xấu xa của ma quỷ lên được Đức Thánh tẩy rửa, xin ngài hay thương xót diệt trừ tai ương trả lại bình yên cho chúng con.
- Diệt trừ tai ương...diệt trừ tai ương...xin Đức Thánh cao quý hãy hiển linh mang đến bình yên cho chúng con.
Những lời cầu cứu đầy vô nghĩa vàng lên ngày một rầm rộ, đám người áo trắng bắt đầu tự ý thức mà tạo một lỗi rẽ trước mặt binh linh áp giải nàng , chẳng mấy chốc giàn thiêu đã hiện lên trước mắt, mỗi bước chân đưa nàng ngày một gần đến với cái chết...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...