Editor: Sakura Trang
“A Diễn, nghe nói trong vương phủ của Văn Tuyên gần đây tới một mỹ nhân”
“Ừ”
“Có muốn đi xem hay không?”
“Không muốn”
“Ta nói A Diễn đều đi qua đã bao nhiêu năm, cũng không biết y là người hay là…” Một chữ cuối cùng Tiêu Kỷ còn chưa nói ra khỏi miệng liền bị biểu tình đáng sợ của Tứ đệ doạ đến câm miệng.
“Y không có chết, ta sẽ tìm được y, hơn nữa cả đời chỉ thú một mình y”
“Nhưng đệ ngay cả y tê là gì cũng không biết…”
Tiêu Kỷ cũng không nỡ nói nữa, những năm này Tiêu Diễn cố gắng hắn đều thấy ở trong mắt, hắn cũng hy vọng tứ đệ của hắn có thể có được hạnh phúc.
“Tốt lắm, không nói, hạnh phúc của A Diễn quấn ở trên tay nhị ca, người của Thiên Âm các tùy ý đệ sai bảo”
“Thiên Âm các biết được chuyện thiên hạ, có nhị ca trợ lực, đệ tin tưởng nhất định có thể tìm được y”
“Sao nhị ca và tứ ca tụ ở chỗ này cũng không gọi đệ? Đây là không muốn thân thiết với lục đệ?” Thuộc hạ của Tiêu Thức hỏi thăm được Tiêu Diễn ở chỗ này, liền vội bận bịu chạy tới, cũng kêu Mộ Sí chuẩn bị xong.
Tiêu Diễn không muốn để ý hắn, Tiêu Kỷ không thể làm gì khác hơn là tiếp tục hình tượng hiền hoà của mình “Lục đệ nói đùa, mau tới ngồi, nếm thử một chút hoa đào tô mới ra” Sau khi ngồi xuống Tiêu Thức ăn một khối hoa đào, uống một hớp trà, không nhanh không chậm chuyển hướng Tiêu Diễn, nói “Người tứ ca một mực muốn tìm, ta tìm được “
Tiêu Diễn không tin, lãnh đạm một tiếng “Nga”Tiêu Thức cũng đoán được hắn sẽ có phản ứng này, dẫu sao đầu mối liên quan tới Mộ Sí ít lại càng ít, rất nhiều chi tiết chỉ có bọn họ người trong cuộc mới biết, người khác làm sao có thể tìm được đâu.
Tiêu Thức cũng không giận, quay lại mỉm cười “Người kia nói, Tiêu ca ca của y nói qua muốn thú y, không biết tứ ca nhớ hay không a”
“Nói qua muốn thú y” Lúc Tiêu Diễn nghe được lời này đã không bình tĩnh, hắn ngước mắt nhìn chằm chằm Tiêu Thức, rất sợ bỏ qua một chút tin tức của người kia.
Tiêu Thức hơi nhếch môi, Tiêu Diễn a Tiêu Diễn thật đúng là một kẻ si tình a, “Xem ra là đúng rồi, tứ ca, y tên Mộ Sí, tự Khổng Dư, y lớn lên thật là xinh đẹp…”
“Im miệng” Chí bảo hắn luôn suy nghĩ bị Tiêu Thức dòm ngó, không khỏi hận đến nghiến răng.
Muốn chính là cái hiệu quả này “Đừng có gấp tứ ca, lục đệ chẳng qua là giúp Tứ ca bận bịu, lập tức là tứ ca có thể gặp mặt Mộ Sí, chẳng qua là lục đệ tìm người tìm đến mức khổ cực”
“Mười ngàn lượng hoàng kim vài hôm nữa sẽ đưa đến trong phủ lục đệ, chẳng qua bây giờ ta muốn gặp được Mộ Sí”
“Không hổ là Kính An vương, xuất thủ chính là mười ngàn lượng hoàng kim, tốt, mang vào” Thấy Tiêu Diễn không dằn nổi đi vào trong kế hoạch của hắn, nội tâm cũng kích động.
Chỉ thấy Mộ Sí chậm rãi đi vào, dây cột tóc màu trắng buộc từ trên đỉnh đầu ẩn vào trong tóc đen như thác như ẩn như hiện, gò má đẹp đẽ thật giống như được chú tâm điêu khắc, ngay cả Tiêu Kỷ duyệt vô số mỹ nhân cũng không khỏi thán phục trong lòng: Mỹ nhân thế gian thiên hình vạn trạng, nhưng Mộ Sí đúng là trình độ cao nhất.
Tiêu Thức nhìn ca ca nhà mình bị sắc đẹp của Mộ Sí hấp dẫn, cũng không khỏi xấu hổ: Nghĩ lúc đó lần đầu tiên thấy Mộ Sí cũng là ngơ ngác thật lâu.
Tiêu Diễn đi về phía Mộ Sí, Mộ Sí hơi ngước mắt nhìn hắn, “Tiêu ca ca”
P/s: hình như lúc tác giả đăng bị nuốt mất nên bị mất một đoạn nhé mn!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...