Editor: Quỳnh Nguyễn
" Chính là...." Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ vẫn lại là đem chuyện Trình Chi Ngôn không có ở trong trường học, mà là thuê cái nhà gần đây, hơn nữa chuyện vội vàng công ty khai trương nói một lần.
"A......" Trình Thi Đồng bên kia điện thoại có vẻ đăm chiêu nghe, sau một lúc lâu, gật đầu nói: "Dù sao chính là chính là hiện tại hai ngươi không thể ở chung, cậu vì cái này mà buồn rầu sao?"
"... Ở chung em gái cậu." Tiểu Thỏ nhịn không được đảo cặp mắt trắng dã hướng tới Trình Thi Đồng tiếp tục nói: "Trong đầu cậu suốt ngày nghĩ đến đều là chút gì a??"
"Làm sao vậy, tớ nói sự thật a." Trình Thi Đồng nhún vai tiếp tục hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Bất quá không có quan hệ, kỳ thật lúc Đại Nhất cũng là đoạn thời gian vừa mới bắt đầu huấn luyện quân sự, kiểm tra phòng ngủ có vẻ nghiêm, chờ thêm một đoạn thời gian thì tốt rồi, lớp học đại học khẳng định có bạn học nhà ở Nam Kinh, bình thường bọn họ về nhà ở gì gì đó, trường học đều là mở một con mắt nhắm một con mắt, hơn nữa cái giáo viên nào mỗi ngày rảnh rỗi không có việc gì suốt ngày đi kiểm tra phòng ký túc xá nữ sinh a, cho dù là dì quản ký túc xá, muốn đem nhiều căn ký túc xá như vậy đi hết từ trên xuống dưới một lần, cũng phải mệt chết a..."
"Ưm..." Tiểu Thỏ cau mày nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu nói: "Cậu nói có đạo lý."
"Cho nên thôi, đừng lo lắng, mấy tháng vừa mới bắt đầu có lẽ cậu cùng chú nhỏ đều đã có chút bận, qua một thời gian ngắn thì tốt rồi, hơn nữa, hai ngươi trước kia tình yêu đất khách không phải thường xuyên một tuần đều đã không thấy được một lần, hiện tại tốt xấu là ở bên trong một ngôi trường, cho dù là buổi tối không ở cùng một chỗ, ban ngày tan học cậu cũng có thể nhìn thấy chú."
"Uh`m... Được rồi." Tiểu Thỏ nghe Trình Thi Đồng nói những lời này, nhất thời cảm thấy trong lòng an ủi một chút.
"Được rồi, tớ không nói chuyện với cậu a, Cố Ninh Thư nhà tớ gọi điện thoại cho tớ, tạm biệt." Trình Thi Đồng nghe Tiểu Thỏ nói xong câu đó trực tiếp nói một tiếng tạm biệt với cô, sau đó liền cúp điện thoại.
Tựa vào...
Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn màn hình điện thoại di động chính mình, hình ảnh biểu hiện đối phương đã gác máy, chỉ cảm thấy người nầy thật là không có nhân tính.
Nhưng mà sau một giây di động của cô lại vang lên, hơn nữa bây giờ điện thoại là Trình Chi Ngôn gọi tới.
Trong lòng Tiểu Thỏ một trận kích động, vội vàng tiếp điện thoại.
"Uy, anh nước chanh??"
"Tiểu Thỏ." Bên kia điện thoại truyền đến thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp mà ôn nhu, "Buổi chiều nhận lớp rồi sao?"
"Nhận lớp rồi, ngay cả cơm tối em cũng ăn rồi." Tiểu Thỏ cười hì hì hướng tới Trình Chi Ngôn bên kia điện thoại nói: "Anh a, có đi ăn cơm hay không a."
"Lúc này đang ở trên đường đi khách sạn." Trình Chi Ngôn cười cười, nắm tay lái trong tay, quẹo khúc quanh, sau đó tiếp tục hướng tới Tiểu Thỏ hỏi: "Thật sự không định cùng anh cơm sao??"
"Không được... Sáu giờ buổi sáng ngày mai em liền muốn bắt đầu huấn luyện quân sự rồi." Tiểu Thỏ suy nghĩ đến ngày mai huấn luyện quân sự liền cảm thấy một cái đầu biến thành hai cái, "Anh nước chanh, mình anh đi thôi, uống ít chút rượu, buổi tối trở về chú ý an toàn."
"Uh`m." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt lên tiếng, sau đó tựa hồ là hướng tới điện thoại nở nụ cười một phen, sau đó thấp giọng nói: "Buổi tối sau khi trở về... Chỉ còn lại một mình anh rồi hả??"
"..."
Một mình một phòng??
Anh nói được thiệt thòi như vậy....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...