Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Editor: Quỳnh Nguyễn
Trình Chi Ngôn mỉm cười, đưa tay đem Tiểu Thỏ túm vào trong ngực mình, cúi đầu lẩm bẩm nói bên tai cô: "Cùng với quan tâm hai người bọn họ rốt cuộc là người nào ăn người nào, còn không bằng em quan tâm một phen tối hôm nay hai người chúng ta rốt cuộc nên là người nào chủ động mới tốt..."
"..." Tiểu Thỏ nghe thế trong nháy mắt liền đỏ mặt.
Cánh tay Trình Chi Ngôn thon dài hữu lực ở trong nước ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, bởi vì làn da cùng làn da cách nước ấm, sờ thậm chí có một loại cảm giác vô cùng mềm.
Đầu ngón tay của anh liền cách áo tắm trên lưng Tiểu Thỏ, du tẩu xung quanh.
Mặt Tiểu Thỏ nháy mắt liền càng đỏ.
Hơi thở ấm áp của cô nhẹ nhàng mà phun lỗ tai anh, thân thể mềm mại cũng dán tại trên thân anh, thậm chí có thể cảm giác được mềm mại trước ngực cô đặt ở trong ngực rắn chắc của anh.
Đôi mắt Trình Chi Ngôn không khỏi tối sầm, không đợi Tiểu Thỏ phản ứng kịp, liền đã cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn cánh môi hồng nhuận của cô.
"Ưm... Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ trừng lớn ánh mắt, nhìn đôi má Trình Chi Ngôn phóng to trước mặt mình, trên cánh môi truyền đến xúc cảm mềm mại mà ấm áp anh truyền đến, lông mi anh dài mà cong liền gần trong gang tấc, nhẹ nhàng mà di chuyển.
Đại ca!! Nơi này là nơi công cộng a!!
Trên bờ còn có rất nhiều người đâu a!!
Không nói trên bờ có rất nhiều người, chính là bên trong suối nước nóng lại vẫn có không ít người a!!
Hai người chúng ta như vậy, thật sự tốt sao!!?
Tiểu Thỏ vùng vẫy định mở miệng để cho Trình Chi Ngôn chú ý một chút, kết quả trong nháy mắt đó, lưỡi anh trắng mịn đã thuận thế thăm dò vào trong miệng cô.
Ngón tay anh thon dài cũng lén lút từ sau lưng áo tắm dò xét đi vào.
Bởi vì trên da thịt cô dính nước, cho nên lúc đầu ngón tay dán đi lên, xúc cảm kia hoàn toàn khác biệt cảm giác ở dĩ vãng.
Cảm giác kia thật giống như là sờ ở tơ lụa trắng mịn, so với tơ lụa còn muốn trơn nhẵn hơn, lại giống như là nắm một khối mỹ ngọc tốt nhất, so với mỹ ngọc còn muốn trơn bóng hơn.
Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy tất cả trên thế giới này gì đó cũng không hơn xúc cảm tuyệt mĩ từng tấc da thịt trong tay mình kia.
Anh nhịn không được buộc chặt cánh tay để cho khoảng cách hai người trong lúc đó càng thêm gần sát.
"Ưm ưm..." Tiểu Thỏ còn đang làm vùng vẫy vô vị.
Nhưng mà trái lại vùng vẫy của cô nhắc nhở Trình Chi Ngôn, nơi này mặc kệ nói như thế nào cũng là suối nước nóng khách sạn, uh`m... Không quá thuận tiện tiến hành bước tiếp theo a...
Vì thế sau khi chấm dứt nụ hôn nhiệt liệt tại đây, Trình Chi Ngôn ôm Tiểu Thỏ hơi hơi thở hổn hển, trầm thấp nói bên tai cô: "Chúng ta... Trở về phòng đi??"
"..."
Hai tay Tiểu Thỏ che đôi má tràn đầy đỏ ửng chính mình, cô như thế nào nghe không hiểu trong giọng nói của anh đã dày đặc tình dục không thể che dấu a.
Nhưng mà.... Nhưng mà...
Ngâm suối nước nóng.... Bọn họ mới ngâm mười phút cũng không được a...
"Không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận rồi." Trình Chi Ngôn cúi đầu khẽ hôn một cái trên vành tai xinh xắn của cô, sau đó hai tay hơi chút liền dùng lực, liền ôm cô từ suối nước nóng đi ra ngoài.
Trình Thi Đồng mắt sắc nhìn thấy bọn họ một màn này, vội vàng hô: "Chú nhỏ, các ngươi muốn đi đâu a??"
Trình Chi Ngôn hơi hơi quay đầu, trên gương mặt đẹp trai mang theo một tia nhợt nhạt tươi cười nhìn Trình Thi Đồng nói: "Tiểu Thỏ ngâm nước có chút choáng váng đầu, chú mang cô trở về phòng nghỉ ngơi."
Dù sao Trình Thi Đồng bọn họ cũng không biết, anh cùng Tiểu Thỏ rốt cuộc ngâm nước bao lâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...