Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Editor: Quỳnh Nguyễn
Cho nên đối với Tiếu Hàm thật lâu không có rèn luyện mà nói, có thể bảo trì cơ hồ là tốc độ giống nhau cùng Trình Chi Ngôn vài vòng ở phía trước kia đã rất khó được.
Đại khái chạy đến vòng thứ mười, Tiếu Hàm rốt cục không chạy nữa, bước chân của anh càng ngày càng chậm, càng ngày càng trầm, tốc độ cũng dần dần theo sát tốc độ ốc sên bò của Tiểu Thỏ.
Tiểu Thỏ sớm đã buông tha chạy bộ đứng ở bên sân nhìn hai người bọn họ, rốt cục nhịn không được mở miệng hướng tới bọn họ hô: "Hai người chạy xong sao? Muốn uống chút đồ uống hay không??"
Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn về bên sân nhìn qua, Tiểu Thỏ vậy mà không biết cái thời điểm nào đã lấy lòng ba bình đồ uống đứng ở nơi đó.
Anh lại nhìn thoáng qua Tiếu Hàm cách chính mình rất xa, rốt cục cũng thả chậm tốc độ.
Tiểu Thỏ cầm hai chai đồ uống trong tay đưa cho Tiếu Hàm cùng Trình Chi Ngôn, sau đó cười hì hì nói: "Hai người cũng quá lợi hại, vậy mà lấy tốc độ nhanh như vậy chạy mười vòng."
Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, cầm lấy đồ uống trong tay uống một ngụm nói: "Đúng, không giống người nào đó, tốc độ chậm liền thôi, ngay cả bốn vòng đều đã kiên trì chẳng được."
"Ha ha ha...Em.... Không phải chân còn đau được chứ...." Tiểu Thỏ có chút phẫn nộ cười cười, đưa tay gãi gãi đầu chính mình, đỏ mặt xấu hổ nói.
Tiếu Hàm ở bên cạnh nghỉ ngơi một hồi lâu mới thở gấp, anh nhìn về phía Trình Chi Ngôn, nhịn không được nghi hoặc nói: "Trình... Thể lực thầy, luôn luôn tốt như vậy sao??"
" Đây với anh mà nói chỉ là chút nhỏ.... Anh còn có lúc càng biến thái...." Tiểu Thỏ nhịn không được thè lưỡi, hướng tới Tiếu Hàm nói.
Suy nghĩ đến người nào đó đến buổi tối liền đòi hỏi tiết tấu vô độ.... Khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn Tiểu Thỏ nháy mắt liền đỏ.
Tiếu Hàm trầm mặc chốc lát, sau đó ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tiểu Thỏ hỏi: "Bạn học Bạch Tiểu Thỏ, nếu như tương lai có một ngày tớ cũng trở nên ưu tú giống anh cậu... Suy xét một phen làm bạn gái của tớ được không?"
...
...
Những lời này ra khỏi miệng, xung quanh một mảnh im ắng.
Một người nói chuyện đều không có.
Tiểu Thỏ mở to đôi mắt thẳng tắp nhìn Tiếu Hàm một lúc lâu, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên như thế nào trả lời anh mới tốt.
Ngay tại thời điểm cô khó xử, một cái bàn tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng khoát lên trên bờ vai cô, sau đó cô liền nghe được thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp mà dồi dào từ tính nhàn nhạt vang lên trên đỉnh đầu của cô nói: "Thật có lỗi, cô là bạn gái của tôi."
....
...
An tĩnh.
So với vừa rồi càng thêm yên tĩnh nháy mắt bao phủ bọn họ.
Tiếu Hàm vẻ mặt không dám tin nhìn Trình Chi Ngôn, sau một lúc lâu trong thanh âm tràn đầy nghi hoặc hướng tới anh hỏi: "Anh... Không phải ở đại hội toàn bộ trường học nói anh là anh trai Tiểu Thỏ.. Sao??"
"Đúng a." Trình Chi Ngôn vẻ mặt đương nhiên nhìn anh, khẽ gật đầu nói: "Cô quả thật gọi tôi anh nước chanh."
Thanh âm Trình Chi Ngôn dừng một chút, khóe môi chậm rãi gợi lên đường cong mờ tiếp tục nói: "Nhưng mà tôi cũng không có nói hai người chúng tôi là anh em ruột"
"..."
Tiếu Hàm mở to hai mắt nhìn, ánh mắt chuyển đổi vài vòng trên người Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ, lắp bắp hỏi: "Vậy... Những cái ảnh chụp cột thông cáo này... Là chuyện gì xảy ra..."
"Những cái ảnh chụp này đều là thật sự." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt cười cười, thanh âm trầm thấp nói: "Hai người chúng tôi quả thật từ nhỏ cùng nhau lớn lên."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...