Editor Quỳnh Nguyễn.
"Ài, cái gì mà nhanh chân đến trước chứ, vừa rồi bạn học Tiếu Hàm chỉ đến nói chuyện với em mấy câu mà thôi." Tiểu Thỏ hướng về Trình Chi Ngôn cười cười, âm thanh yếu ớt nói:" Anh, anh định lúc này đi đâu vậy?"
"Nha..... Anh dự định đi nhà ăn ăn cơm." Trình Chi Ngôn hướng về Tiểu Thỏ khẽ mỉm cười, đưa tay sờ sờ đầu cô nói:" Đi cùng với anh chứ, ngược lại bây giờ giáo viên, học sinh toàn trường đều biết hai chúng ta là anh em rồi."
"Ừ, được." Tiểu Thỏ gật gù, lập tức cười hì hì đi theo phía sau, cùng Trình Chi Ngôn tiến tới nhà ăn.
Thật ra chuyện này cũng không xấu, trước giờ cô vẫn lo lắng mối quan hệ của mình cùng Trình Chi Ngôn bị mọi người phát hiện được, vì vậy mỗi sáng sớm Trình Chi Ngôn đưa cô đi học, đều dừng lại ở một cái hẻm nhỏ cách xa cổng trường, buổi trưa cô cũng không dám đi tìm Trình Chi Ngôn đi ăn cơm, thậm chí lúc đi đến phòng tự học buổi tối, cô đều phải chờ bạn cùng lớp đến đầy đủ, mới từ từ cầm theo cặp sách đi đến phòng làm việc tìm anh.
Bây giờ, anh đem những bức ảnh đó ra, nói hai người là anh em, trong lòng cô dĩ nhiên là được trút đi gánh nặng.
Ài...... Rốt cuộc không cần lại trốn tránh nữa rồi!!
Rốt cuộc có thể quang minh chính đại sóng vai cùng anh đi trong trường rồi.
Đoạn đường đi tới nhà ăn, có không ít học sinh nhìn thấy hai người.
Chỉ là kể từ khi biết hai người là anh em, cũng không còn tâm lí tò mò mối quan hệ, không biết vì sao, bọn họ cảm thấy Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ là chuyện bình thường rồi.
Cũng không phải nói hai người ngũ quan có bao nhiêu giống.
Mà động tác hai người bước đi, lúc cười khóe miệng cong lên, còn có động tác khác, về cơ bản là giống nhau như đúc.
Loại hành vi về động tác cũng như diện mạo đều tương tự nhau, phải là nhiều năm ở chung với nhau mới có thể giống nhau như vậy.
Vì vậy, mọi người càng thêm tin tưởng hai người là anh em rồi.
Chỉ là.......
Tại sao rõ ràng là anh em...... Họ lại không giống nhau???
Chẳng lẽ một người mang họ mẹ, một người mang họ cha???
Hay là họ là anh em họ????
Ài......Lúc mở cuộc họp, thầy giáo Trình tại sao không nói thêm một chút, khiến bây giờ mọi người lại phải thêm suy đoán về hai người.
Trình Chi Ngôn đang thả bước phía trước Tiểu Thỏ, đột nhiên bước chậm lại, hơi cúi đầu, nhìn Tiểu Thỏ bên tay phải của mình, âm thanh trầm thấp mà ôn nhu gọi cô một tiếng:" Tiểu Thỏ."
"Hả." Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt nhìn về phía Trình Chi Ngôn.
"Em...... Cảm thấy anh trước mặt mọi người nói như vậy...... Có thích hợp không???" Trình Chi Ngôn có chút chần chờ hỏi cô một tiếng, dù sao chuyện này anh cũng quyết định rất vội vàng, trước đó cũng không có hỏi qua ý kiến của cô.
Bây giờ nghĩ lại một chút, một cô gái không hiểu chuyện gì, đột nhiên từ người yêu lại biến thành em gái của mình, đột nhiên thay đổi, trong lòng cũng sẽ có chút gì đó không thoải mái.
"Nói chuyện gì???? Nói chúng ta là anh em sao???" Tiểu Thỏ hơi ngẩn người ra, sau đó lắc lắc đầu, hướng về Trình Chi Ngôn nói:"Không sao, như vậy không phải là vô cùng tốt hay sao, lại nói chúng ta vốn là anh em, anh, anh nói đúng không?"
"......." Trình Chi Ngôn không biết nói gì, khẽ cau mày nhìn Tiểu Thỏ, âm thanh nặng nề nói:" Chúng ta lúc nào....... Vốn là anh em hả????"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...