Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư lại nói điện thoại một hồi, liền bị anh thúc giục trở về trong phòng.

Cúp điện thoại, cô đưa điện thoại di động thả vào trong túi chính mình, sau đó chà xát hai tay đi trở về phòng Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn, mới vừa đẩy cửa hai người bọn họ liền đồng thời quay đầu lại nhìn cô.

"Làm gì??" Trình Thi Đồng giật mình, nhìn hai người bọn họ ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, yếu ớt hỏi: "Hai người nhìn tôi làm gì??"

"Làm hòa cùng Cố Ninh Thư nhà cậu rồi hả??" Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, nhìn ý cười ức chế không khống chế nổi trên mặt Trình Thi Đồng kia bỡn cợt hỏi.

"..."


Trình Thi Đồng có chút không được tự nhiên đi vào trong phòng, ngồi xuống trên sofa ở phía trước ti vi, sau đó hướng tới cô làm mặt quỷ nói: "Cậu đoán??"

" Đây còn đoán sao, nhìn khóe miệng của cậu sắp đến trên lông mi." Tiểu Thỏ cười hì hì nhìn Trình Thi Đồng nói: "Trước khi ra ngoài cùng sau khi ra ngoài, tinh thần diện mạo quả thực chính là chuyển biến một trăm tám mươi độ, cộng thêm Thác Mã Tư quay về ba trăm sáu mươi độ a! Mau, nói cậu là như thế nào buộc Cố Ninh Thư đi vào khuôn khổ??"

"Ai nói tớ buộc cậu rồi hả?" Trình Thi Đồng nhịn không được liếc Tiểu Thỏ một cái, thuận tay cầm lấy một quả cam trên bàn trà, bóc vỏ nói: "Liền không thể là cậu ấy cầu hòa sao??"

"A......" Tiểu Thỏ nhất thời hiểu rõ liền gật gật đầu nói: " Vậy cậu nói một chút, cậu như thế nào buộc anh cầu cậu?"

"... Tới địa ngục đi." Trình Thi Đồng trực tiếp cầm vỏ quả cam trong tay ném tới trên người Tiểu Thỏ.

"Ha ha." Tiểu Thỏ vừa cười vừa hướng phía sau Trình Chi Ngôn trốn.


" Được rồi được rồi, tớ muốn trở về phòng chính mình." Trình Thi Đồng đùa giỡn cùng Tiểu Thỏ một hồi, đứng dậy, ăn luôn một miếng cam cuối cùng, hướng tới Tiểu Thỏ phất phất tay nói: "Chúc ngủ ngon a, hai người tiếp tục xem đi."

"Ai?? Không phải cậu mới vừa nói tối hôm nay muốn cùng ngủ cùng chúng ta sao?" Tiểu Thỏ ngồi ở trên giường, ôm gối ôm, trong mắt nghi hoặc nhìn Trình Thi Đồng hỏi.

"Thôi đi, năm đó hai ta đều đã còn nhỏ, này chính là giường 1m8, ba người chúng ta chen quả thật không vấn đề gì, nhưng mà hiện tại tỷ tỷ đều đã lớn như vậy, dầu gì cũng là cao 1m65, ở nhà một người ngủ giường 1m5 cũng không đủ tớ xoay, cậu còn trông cậy vào ba người chúng ta cùng chen một giường?" Trình Thi Đồng nhịn không được trợn trừng mắt nói: "Hơn nữa, trước đây không hiểu chuyện, đi theo phía sau hai người làm bóng đèn, hiện tại tớ còn có thể tiếp tục làm bóng đèn sao??"

"..."

Tiểu Thỏ nghe cô đùng đùng một đống nói, chỉ cảm thấy chính mình có chút choáng váng đầu.

"Huống chi." Thanh âm Trình Thi Đồng dừng một chút, sau đó đột nhiên hướng tới Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn lộ ra một chút tươi cười ám muội nói: "Tớ làm sao không biết xấu hổ tiếp tục ngốc ở trong này quấy rầy vợ chồng nhỏ hai người cùng phòng a...Bà cố đúng là vội vả muốn ôm ấp chắt trai a, tớ này, cái khác yêu thích không có chính là thích giúp người già hoàn thành tâm nguyện, cho nên..."

Cô vừa nói vừa hướng tới Trình Chi Ngôn nháy nháy mắt vài cái nói: "Chú nhỏ, cố lên a, nghìn vạn lần đừng làm cho bà cố thất vọng a!!" "..." Trình Chi Ngôn có chút không nói gì nhìn cô, môi mỏng khẽ mở, nhàn nhạt hướng tới cô phun ra một chữ nói: "Cút..."

"Vâng!! Tiểu nhân liền cút, hoàng thượng ngài cùng ái phi hảo hảo nghỉ ngơi đi!!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui