Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Ách... Thổ lộ gì gì đó..." Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn thoáng qua đầu người xếp hàng phía trước, mẹ, còn thật dài a...

Sớm biết liền không xếp hàng ở trong này a...

"Đến đây đi, đừng thẹn thùng!" Một người nữ sinh cầm một cái điện thoại di động từ trong túi nhét vào trong tay Tiểu Thỏ nói: "Dùng cái điện thoại này, số điện thoại tớ mới vừa làm số mới, lúc nhập học không có đăng ký cái dãy số này, bảo đảm thầy giáo Trình không biết là ai gọi!!"

....

Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, nhưng mà ̣ thanh âm của cô, Trình Chi Ngôn có thể nghe ra a.

"Ai, nhanh lên." Trình Thi Đồng đưa tay vỗ vỗ bả vai Tiểu Thỏ nói: "Nếu như cậu sợ bị thầy giáo Trình nghe ra cậu là ai, cậu liền thay đổi tiếng đi."

" Chính là chính là!!" Nữ sinh khác vội vàng phụ họa.

Tiểu Thỏ cầm cánh tay kia dở khóc dở cười, sau một lúc lâu rốt cục khe khẽ thở dài một hơi nói: "Được rồi, thổ lộ như thế nào các cậu nói đi!"

"Ưm..."


Ánh mắt mấy nữ sinh kia xoay xoay, sau đó vỗ tay một cái hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Cậu nói, "Thầy giáo Trình, em thích thầy thật lâu, sau này em muốn gả cho thầy!" như thế nào?"

"Ý kiến hay! Ý kiến hay!!"

Những người khác nhao nhao vỗ tay đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mắn không phải chính mình đi thổ lộ.

"Này..." Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, này cũng có chút quá cái gì kia???

" Được, đừng do dự, nhanh lên." Người nữ sinh đưa điện thoại di động cho cô, mắt thấy Tiểu Thỏ vẻ mặt do dự, dứt khoát rút điện thoại di động từ trong tay cô ra, lập tức bấm số điện thoại Trình Chi Ngôn, lại ấn nút gọi, sau đó đưa tới trước mặt Tiểu Thỏ, đè thấp thanh âm nói: "Được rồi, tớ gọi giúp cậu rồi."

"..."

Tiểu Thỏ nháy mắt không nói gì, chỉ cảm thấy trái tim nhỏ hồi hộp sắp muốn nhảy từ trong lồng ngực ra ngoài.

"Đô - - đô - - đô - - "

Điện thoại vang ba tiếng, bên kia tiếp nhận.

Trong loa truyền đến thanh âm Trình Chi Ngôn trầm thấp mà ôn nhuận: "Uy, xin chào."


"Cái kia..." Tiểu Thỏ đầy đầy khẩn trương, vậy mà đã quên nắm cổ họng nói chuyện, cô quay đầu nhìn nhìn gương mặt bát quái xung quanh mình, đành phải kiên trì tiếp tục hướng tới bên kia điện thoại nói: "Thầy giáo Trình, em có lời muốn nói cùng thầy."

Trình Chi Ngôn tay cầm di động, nhìn trên màn hình điện thoại di động biểu hiện cái dãy số xa lạ kia, hơi hơi nhíu nhíu mày, trong điện thoại truyền đến đúng là thanh âm Tiểu Thỏ...

Cô không phải cùng đi chơi với nhóm học sinh nữ sao??

Nhưng mà anh chỉ thoáng ngớ ra chốc lát, liền mỉm cười nói: "Nói cái gì, em nói đi."

Nhóm người nữ đồng học bên cạnh Tiểu Thỏ nháy mắt ngừng hô hấp lại rồi, mỗi người trợn trắng mắt nhìn chằm chằm mặt Tiểu Thỏ, vẻ mặt tràn đầy đều là chờ đợi.

"Cái kia... Thầy giáo Trình..." Tiểu Thỏ nhìn ánh mắt tha thiết kia đành phải kiên trì hướng tới bên kia điện thoại thanh âm yếu ớt nói: "Em...Em...Em...Em thích thầy thật lâu rồi..."

Trình Chi Ngôn giật mình, khóe môi mỏng gợi lên một nét tươi cười nhàn nhạt, trong thanh âm mang theo ý tứ bỡn cợt lên tiếng nói: "A......"

"Cái kia..." Tiểu Thỏ chần chờ một phen, ngẩng đầu nhìn thoáng qua bạn học xung quanh.

"Nói mau a... Nói mau a..."

" Mau thổ lộ a..."

"Nói thầy giáo Trình em muốn gả cho thầy!!"

Mấy nữ sinh kia đè thấp thanh âm hướng tới Tiểu Thỏ thúc giục.

Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, nghe tạp âm bên kia điện thoại, nhịn không được cười cười, trong lòng đã hiểu rõ là chuyện gì xảy ra rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui