Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Editor: Quỳnh Nguyễn
Ánh mắt Trình Chi Ngôn chuyển hướng về Thân Tử Hạo ngồi ở cuối cùng phòng học.
"Đừng nghe bọn họ nói bậy, vừa rồi khi vào học tôi chính là nói đùa." Thân Tử Hạo vội vàng hướng tới Trình Chi Ngôn khoát tay nói: "Đừng lo lắng, cậu nghìn vạn lần đừng lo lắng!"
"Tôi không lo lắng a, tôi có bạn gái, vì sao tôi phải lo lắng a." Trình Chi Ngôn cười tít mắt nhìn Thân Tử Hạo, trong giọng nói mang theo một chút đắc ý nói.
"..."
" Thầy giáo Trình, thầy đừng như vậy, tuy rằng thầy đã có bạn gái nhưng mà nói không chừng đó là bởi vì thầy còn không có phát hiện người mình yêu nhất thực ra là nam sinh a, bọn họ không phải đều nói, nam nhân cùng nữ nhân cùng một chỗ là vì sinh sản đời sau, chỉ có nam nhân cùng nam nhân cùng một chỗ mới là thật yêu sao, nói không chừng thầy giáo Trình hiểu biết thầy giáo Thân có thể phát hiện chính mình đích thực yêu a."
Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn về phía vị bạn học không sợ chết kia, mỉm cười nói: "Lý luận không sai, thi tháng vật lý trừ hai mươi điểm như thế nào??"
"..."
Vị bạn học kia nháy mắt im lặng.
" Thầy giáo Thân, đừng thẹn thùng, loại tình yêu này khó tránh khỏi gặp phải tình huống người thầy yêu không thích thầy, nghìn vạn lần không cần nổi giận a, cố lên một ngày nào đó thầy giáo Trình sẽ thấy tấm lòng của thầy."
Học sinh học sinh kia mắt thấy khuyên Trình Chi Ngôn không có hiệu quả liền quay đầu lại khuyên Thân Tử Hạo.
Thân Tử Hạo mặt xụ, học bộ dáng Trình Chi Ngôn hướng tới vị học sinh kia nói: "Thi Anh ngữ trừ ba mươi diểm."
" Thầy giáo Thân, em đây là vì tốt cho thầy, thầy sẽ không thật sự muốn trừ điểm Anh ngữ của em đi?" Vị bạn học kia vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh.
"..."
Thân Tử Hạo cảm thấy cực kỳ không biết nói gì, vì sao Trình Chi Ngôn đe dọa có thể lập tức có hiệu lực mà đe dọa của anh với học sinh còn tiến hành thêm một bước cam đoan?
"Được, không cần lại thảo luận cái đề tài này, vào học!" Trình Chi Ngôn nhìn Thân Tử Hạo quẫn bách sắp chui vào đất đưa tay gõ bục giảng nói: "Đều nghiêm túc nghe giảng cho thầy."
Phòng học lộn xộn lập tức liền yên lặng.
Thân Tử Hạo thở phào nhẹ nhõm rốt cục giải thoát rồi.
Chờ tiết học vật lý của Trình Chi Ngôn kết thúc, Thân Tử Hạo cầm lấy sách tiếng Anh cũng không quản có người ở trong phòng học gọi anh hay không, nháy mắt liền bay chạy thoát ra ngoài.
Trình Chi Ngôn híp đôi mắt, mắt thấy bóng dáng của anh biến mất cuối hành lang, khóe miệng gợi lên một chút ý tứ tươi cười không rõ.
Lúc tan học Bạch Tiểu Thỏ theo lệ cũ đeo cặp sách đi văn phòng Trình Chi Ngôn tìm anh.
Nhưng mà vào văn phòng lại phát hiện Trình Chi Ngôn căn bản không có phòng, ngược lại Thân Tử Hạo ngồi ở đối diện Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, thanh âm lành lạnh nói: "A, tan học a, tìm thầy giáo Trình cùng nhau về nhà a??"
"Thầy giáo Thân, cái kia... Thầy giáo Trình đâu?" Tiểu Thỏ chớp chớp ánh mắt mở miệng hướng tới Thân Tử Hạo hỏi.
" Đi phòng làm việc của hiệu trưởng." Thân Tử Hạo lười biếng lên tiếng sau đó trong mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ rất lâu, mới cười hắc hắc, đè thấp thanh âm hỏi: "Ở nhà em cũng gọi Trình Chi Ngôn là thầy giáo Trình sao?? Không thể nào, bình thường em gọi cậu ta là gì?"
"Ách... Gọi anh nước chanh.." Tiểu Thỏ hơi run sợ một phen, sau đó theo bản năng trả lời.
" Nước chanh...Anh?" Thân Tử Hạo cúi đầu lập lại cái xưng hô này, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại trên một lọ nước chanh chưa uống xong trên bàn công tác Trình Chi Ngôn, "Trách không được người này thích uống nước chanh như vậy."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...