Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Ha ha ha ha ha ha ha..."
Học sinh lớp học nghe thế cười đến ngả nghiêng.
Liền ngay cả Tiểu Thỏ cũng nhịn không được cười tít mắt nhìn anh.
Trên mặt Thân Tử Hạo nhất thời có dũng khí một lời khó nói hết cảm giác.
"Không cho cười, người nào tiếp tục cười thành tích thi Anh ngữ giảm mười điểm." Thân Tử Hạo dùng lực gõ gõ bục giảng, hắng giọng hướng tới bọn họ quát.
Một câu thành công ngăn chặn tất cả tiếng cười.
Nhưng vẫn có học sinh không sợ chết nho nhỏ nói thầm như cũ nói: "Xem, ngay cả thói quen cái bàn đều đã học theo thầy giáo Trình chúng ta!!"
"Phốc - - "
"Ha ha hắc..."
Nghe được câu nói kia, cô nhất thời cúi đầu cố gắng kìm nén cười, nhưng mà bả vai không ngừng run run bán đứng chuyện các cô đang cười trộm.
"Đừng cười." Thân Tử Hạo vẻ mặt bất đắc dĩ, đang định tiếp tục đưa tay gõ bục giảng, lời nói người học sinh vừa rồi vang lên, cánh tay liền cứng ngắc ngừng ở giữa không trung, "Thầy giáo Trình là có bạn gái, loại này không nên nói lung tung."
"Ai... Phật nói, đời người có bảy khổ, cầu mà không thể nào đó là một khổ trong đó." Nữ sinh Tiểu Cá Tử ngồi ở phía dưới bục giảng, vẻ mặt đồng tình nhìn Thân Tử Hạo nói: "Thầy giáo Thân, chúng em hiểu thầy, dù sao nữ sinh lớp học cũng đều thầm mến thầy giáo Trình."
"..."
Thân Tử Hạo đột nhiên phát hiện... Chính mình cùng học sinh có lối suy nghĩ căn bản không có ở bên trong cùng một thế giới.
" Vào học, vào học, đừng lải nhải." Anh đưa tay kéo kéo tóc mình, vội vàng trốn tránh mở sách môn tiếng Anh ra.
Một tiết môn tiếng Anh rất không dễ dàng kết thúc, Thân Tử Hạo chỉ cảm thấy chính mình lao lực quá độ.
Bất kể anh nói cái gì học sinh đều có thể liên tưởng đến anh cùng Trình Chi Ngôn.
Học sinh toàn lớp thần bí lại cùng nhìn anh cười.
Rất không dễ dàng tan học, Thân Tử Hạo dọn dẹp một chút, đang định nhanh chóng chuồn ra lớp, một vị bạn học nhấc tay nói: "Thầy giáo Thân!Em có đề không quá hiểu."
"..."
Bước chân Thân Tử Hạo đang chuẩn bị chạy ra ngoài vô cùng bất đắc dĩ ngừng lại, xoay người đi đến trước mặt cái bạn học kia, cúi đầu nhìn thoáng qua sách ở trên bàn cô, kiên nhẫn giảng giải cho cô.
Nói xong đề này lúc đang chuẩn bị đi.
Lại một cái bạn học đứng lên nói: "Thầy giáo Thân, em cũng có đề bài không hiểu."
"..."
Thân Tử Hạo đành phải cam chịu số phận đi qua nói đề bài cho cái bạn học kia.
Vì thế mỗi khi anh nói xong đề bài cho một người bạn học liền gặp phải một cái bạn học khác có đề bài không hiểu, sau khi nói xong đề bài cho khoảng bảy tám người học sinh anh đột nhiên nghe được một trận tiếng cười "Ha ha hắc" xung quanh.
Anh không hiểu ra sao đứng thẳng lên hướng tới cửa phòng học nhìn qua, chỉ thấy Trình Chi Ngôn đang mặc toàn thân áo sơmi trắng nghiêng dựa trên khung cửa cửa phòng học, đôi mắt trong suốt cười tít mắt nhìn anh nói: "Thầy giáo Thân, lại dạy quá giờ a??"
" Ha ha..." Xung quanh nhất thời lại vang lên một trận tiếng cười thần bí sinh môn.
Thân Tử Hạo có chút dở khóc dở cười nhìn đám học sinh kia, bọn họ cười cái gì? Chẳng lẽ bọn họ cho rằng chính mình là thần giúp đỡ sao, vì kích thích tình yêu anh cùng Trình Chi Ngôn cho nên dùng đủ loại lý do túm anh, không cho anh đi??
"Cậu nghĩ rằng tôi muốn à, còn không phải học sinh lớp cậu quá chăm học hỏi?" Thân Tử Hạo nói xong câu đó chuẩn bị cúi đầu tiếp tục giảng giải đề bài cho người học sinh kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...