Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Editor: Quỳnh Nguyễn
Một cái đứa trẻ khác cũng đưa tay đẩy Từ Cảnh Thần, tức giận nói: "Mày là cái gì? Quản nhiều như vậy làm gì?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp trai của Từ Cảnh Thần trừng mắt nhìn mấy đứa bé trai, không nói lời nào.
" Còn nhìn! Nhìn cái gì!"
" Đừng nhiều lời cùng nó, đánh nó!"
Mấy đứa bé trai kia liên tục xô đẩy Từ Cảnh Thần, liền vén tay áo lên định đánh người.
" Làm gì vậy, làm gì thế hả?" Tiểu Thỏ vừa thấy tình hình không bình thường, vội vàng hướng tới Từ Cảnh Thần chạy tới, một tay kéo cậu đến phía sau mình, hướng về phía mấy đứa bé trai kia phẫn nộ nói: "Các cậu muốn làm gì?"
Tiểu Thỏ lên sơ nhất, thân đã cao hơn một mét rưỡi, đối mặt với mấy đứa bé trai vừa mới lên năm thứ ba thân cao mới một mét hai, cô vừa đứng liền có một loại cảm giác chấn nhiếp.
"Chị là ai?" Đứa bé trai tóc húi cua kia nhìn Tiểu Thỏ che ở phía trước Từ Cảnh Thần, mất hứng nói: "Chị chạy tới quản cái gì?"
"Chị..." Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút, sau đó đúng lý hợp tình nói: "Chị là chị em ấy, các cậu muốn làn gì em trai tôi?"
"Chị gái?" Mấy đứa bé trai sửng sốt một chút, nhìn nhìn Tiểu Thỏ và Từ Cảnh Thần không nói lời nào sau lưng cô, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút xác định.
" Các cậu ở lớp nào? Tên gọi là gì? Chủ nhiệm lớp là ai? Có tin ngày mai tôi trường học tìm chủ nhiệm lớp các cậu hay không?" Tiểu Thỏ vừa thấy mấy cái đứa bé trai kia khí thế thấp hơn lập tức hai tay chống nạnh hùng hổ hướng tới bọn họ hỏi.
" Cắt! Người nào sợ chị a! Thật đúng là chị gái Từ Cảnh Thần a, ngay cả tính cách mách lẻo đều giống nhau, chị nghĩ rằng nhóm người này đánh không lại một mình chị?" Đứa bé trai tóc húi cua kia mỉm cười một chút, hướng tới mấy đứa bé trai sau lưng cậu ta nói: "Đi lên, đánh chị ta."
!!!!!!
Tức chết cục cưng.
Tiểu Thỏ nhìn mấy cái Xú tiểu tử trước mắt, không nói hai lời trực tiếp cầm cặp sách để tại trong tay Từ Cảnh Thần, hướng tới cậu nói: "Cầm giúp chị."
Sau đó cuộn tay áo lên liền định liều mạng cùng mấy cái đứa bé kia.
"Tôi không cần chị giúp." Một bàn tay Từ Cảnh Thần mang theo cặp sách Tiểu Thỏ, một cánh tay kia túm tay áo Tiểu Thỏ, lạnh lùng hướng tới cô nói.
"Em nghĩ rằng chị muốn..." Tiểu Thỏ quay đầu trợn mắt nhìn cậu, vừa mới chuẩn bị nói chuyện, một quả đấm đứa bé trai nện ở trên lưng cô.
"Ti - -" Tiểu Thỏ hít vào một ngụm khí lạnh, mấy cái Xú tiểu tử này, vóc dáng không cao, ngược lại xuống tay rất dùng lực!
Lập tức cô cũng không quản Từ Cảnh Thần, trực tiếp xoay người sang chỗ khác, không nói hai lời bắt đầu sửa chữa mấy cái Xú tiểu tử kia.
Nhưng mà dù sao đối phương người đông thế mạnh, dù là vóc dáng Tiểu Thỏ cao như thế nào, vẫn lại là không tránh được cũng bị đánh.
Từ Cảnh Thần một mực yên lặng đứng ở bên cạnh, rốt cục nhìn không được.
Cậu trực tiếp đặt cặp sách Tiểu Thỏ trên đất, sau đó xông lên phía trước túm Tiểu Thỏ ra khỏi vòng vây, ngay sau đó thuần thục hoàn toàn không cần tốn nhiều sức liền đánh mấy cái đưa bé trai kia ngã xuống đất.
Tiểu Thỏ có chút trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tình cảnh trước mắt, ngớ ra thật lâu mới kéo kéo môi hướng tới Từ Cảnh Thần hỏi: "Em...Em biết đánh nhau sao?"
Từ Cảnh Thần liếc cô một cái, khinh thường nói: "Đai đỏ Taekwondo, sang năm là có thể thi đai đen rồi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...