Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn.

Khi xe đến khách sạn, trời đã vào chiều.

Xe buýt vừa mới dừng lại, những người ngủ gật trên xe như cái máy, vừa bấm nút mở cửa, tất cả trong nháy mắt đều tỉnh lại.

Tiểu Thỏ cũng đang mơ màng cũng mở mắt dậy, hướng về phía cửa xe nhìn ra.

Nơi này xem là đang ở sườn của một ngọn núi nhỏ, xung quanh khắp nơi toàn những nhà cao tầng, người tài xế sau khi mở cửa, hướng dẫn viên du lịch liền cầm loa lớn tiếng nói:" Xin chào lữ hành đoàn, sau khi trải qua đường xá xa xôi, bây giờ chúng ta đã đến nơi du lịch, những khách sạn nơi này vốn được sửa chữa từ nhà dân, mỗi một nhà, đại khái ở được từ 10 đến 12 người, trong mỗi gian phòng đều có phòng vệ sinh riêng, mọi người không cần lo lắng, buổi tối lúc đi ngủ nhớ đóng kỹ cửa phòng, người khác chắc chắn không biết người bên trong đang làm gì."

Tất cả mọi người trên xe nghe đến câu này, đột nhiên cười vang ra, trên mặt mỗi người lộ ra chung một vẻ mặt "ta đã hiểu."

Tiểu Thỏ có chút không hiểu, quay lại hỏi Trình Chi Ngôn:"Bọn họ đang cười gì vậy?"

"Không có gì....." Trình Chi Ngôn lúc này có vẻ có chút khó chịu.


Phần lớn những người khách du lịch đến đây đều là những người yêu nhau, chỉ có mấy người là mang theo vài đứa nhỏ đi cùng.

"Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu chia phòng, xin mọi người chuẩn bị trước chứng minh thư." Hướng dẫn viên du lịch cầm loa nói một hồi, sau đó tắt loa, bắt đầu tiến hành thu chứng minh thư từng người.

Đến lượt Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ, Trình Chi Ngôn đem chứng minh thư của mình đưa tới.

Hướng dẫn viên du lịch đưa tay ra, tuy nhiên không có ý định thu về, cười hì hì hướng về Trình Chi Ngôn nói:"Chứng minh thư của cô gái bên cạnh cậu đâu?"

"Cô ấy không có chứng minh thư." Trình Chi Ngôn hướng về hắn trả lời:"Cô ấy mới mười hai tuổi."

"A?" Hướng dẫn viên du lịch bất chợt sửng sốt, sau đó chợt nhìn Trình Chi Ngôn vẻ mặt nguy hiểm cười nói:"Trẻ chưa thành niên cậu cũng dám ra tay?"

"....." Trình Chi Ngôn nhìn hướng dẫn viên du lịch, không biết nói gì, đành ậm ờ đáp lại cho qua chuyện:"Cô ấy là em gái em, hai anh em rủ nhau đi chơi."

"Vậy sao..... Trách gì tôi nhìn hai người giống nhau đến vậy!" Hướng dẫn viên du lịch thu lại nụ cười bỉ ổi, đánh mặt hướng về Tiểu Thỏ nói.


Tiểu Thỏ bất chợt xạm mặt lại.

"Đến đây, đến đây, chuẩn bị trước chứng minh thư đi nha....."Hướng dẫn viên du lịch nhìn hai người cười một cái, tiếp tục đi làm việc.

Đợi hướng dẫn viên du lịch thu xong chứng minh thư, ngay sau đó bắt đầu tiến chia phòng rồi.

Mọi người lục tục đi từ trên xe xuống, cầm cẩn thận hành lý của mình, liền bắt đầu xếp hàng chờ.

Qua một lúc sau, hướng dẫn viên du lịch cầm một tờ phiếu phòng đi tới.

Một bên hô họ tên từng người, một bên phát phiếu phòng ở cho từng người, đến lượt Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ, cười híp mắt nói:"Hai bạn trẻ, số hai người thật may mắn, hai người ở riêng trong một ngôi nhà, xung quanh không có ai quấy rối."

"Cảm ơn!" Trình Chi Ngôn liếc anh ta một cái, đón lấy phiếu phòng của mình, cúi đầu nhìn số phòng cùng số nhà, sau đó kéo hành lý đi một mạch tới nhà của mình.

"Đừng quên 7h sáng mai tập trung nha!" Hướng dẫn viên du lịch cầm loa nhắc nhở mọi người lần nữa.

Tiểu Thỏ đi theo Trình Chi Ngôn đi tới ngôi nhà số 5 trước mặt, ngẩng đầu nhìn ngôi nhà 3 tầng này, thích thú nói:"Chỉ hai chúng ta ở ngôi nhà này sao?"

________


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui