Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Editor: May
Trên mặt que thử thai, thủy chung là một vạch.
Tiểu Thỏ cao hứng nhảy lên ba thước cao, cầm que thử thai trong tay liền lao ra phòng vệ sinh, hưng phấn nói với Trình Chi Ngôn: "Quá tốt, anh nước chanh!! Em không có mang thai!!"
"..." Trình Chi Ngôn cúi đầu, có chút bất đắc dĩ nhìn cô.
Tin tức này đối với anh mà nói, không phải là tin tức tốt.
"Chao ôi... Nhưng thoạt nhìn chú nhỏ tớ không cao hứng lắm a..." Trình Thi Đồng thở dài một hơi với Tiểu Thỏ, giọng nói buồn bã nói.
"..." Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ trên mặt Trình Chi Ngôn, làm mặt quỷ với anh.
Lúc Trình Chi Ngôn đang định mở miệng nói gì đó, chuông điện thoại di động của anh liền đột nhiên vang lên.
Anh cúi đầu, nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động, biểu hiện điện thoại gọi đến là Hạ Phong, liền trực tiếp bấm nút nghe.
"Alo."
"Trình Chi Ngôn!! Cậu ở đâu!! Buổi tối ra ngoài theo tớ uống rượu!!" Đầu kia điện thoại truyền đến tiếng ồn ào cao decibel của Hạ Phong.
"Ở quê." Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày nói: "Qua năm mới, chẳng lẽ cậu không cần đi chúc tết sao, uống rượu cái gì."
"Đại ca, tôi thất tình, đâu còn có tâm tư đi chúc tết a, nói đi, một câu nói, bồi anh em uống hay không!?" Hạ Phong tiếp tục la hét ở đầu kia điện thoại.
Thất tình??
Tiểu Thỏ cách di động cũng có thể nghe được tiếng hô của Hạ Phong.
Anh ấy và Lâm Sở Sở chia tay??
"Cậu nói, nếu người phụ nữ này ngoan tâm lên, thật sự là mười đầu trâu cũng không kéo trở lại được." Hạ Phong ở đầu kia điện thoại vừa nói xong liền khóc lên: "Ngày hôm qua còn rất tốt, nói chờ qua hết năm, hai chúng tôi ra nước ngoài du lịch, sao hôm nay liền nói muốn chia tay với tôi chứ... Tôi gọi điện thoại cho cô ấy, gửi tin nhắn cho cô ấy, cô ấy vừa không nhận, cũng không gọi lại, về sau còn kéo đen tôi, cậu nói, rốt cuộc tôi đã làm sai chỗ nào..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...