–—
Mộ Anh góp ý:
- Tần ca ca, cứ như thiện kiến của muội: Có lẽ, có một tên bại hoại nào đó giả mạo ca ca, dùng uy tín lớn lao của Thần Châu tiền bối, lôi cuốn các cao thủ hữu danh trên giang hồ, lập giáo phái m thần giáo, bánh trướng thế lực khắp cả hai vùng Trung thổ để độc bá võ lâm đúng như họ Vương vừa nói, ca ca thấy có đúng vậy không?
Tần Bảo gật đầu:
- Anh muội nói đúng, những lời họ Vương, họ Hồ xem qua là sự thật, nhưng huynh đang phân vân, có một điều huynh chưa nghĩ ra được.
Mộ Anh hỏi:
- Tần ca ca đang phân vân điều gì hãy nói cho muội được rõ, có thể muội sẽ giúp ý với ca ca.
Trầm giọng xuống vì sợ hai tên đại hán họ Hồ và họ Vương nghe lọt vào tai biết chàng là đích thực, mọi chuyện toan tính sắp tới sẽ hỏng:
- Huynh đang phân vân về chuyện. Nếu như có một tên bại hoại nào đó giả mạo huynh, lợi dụng danh nghĩa của phụ thân, lôi cuốn quần hùng, mưu đồ chiếm ngôi Võ lâm chi vương về danh nghĩa thì được, nhưng còn về diện mục hắn làm thế nào giống tạc huynh chường mặt ra trước đám đông đảo quần hùng, tuyên cáo thành lập giáo phái m thần giáo trong đêm nay như lời họ Vương vừa nói, vả lại, hắn phải nghĩ nếu huynh tới đó, hắn sẽ phải ứng phó thế nào về sự giả mạo của hắn. Họa là hắn đã điên nên mới hành động như thế.
Mộ Anh khen:
- Tần ca ca quả thật thông minh, trí tuệ, chuyện vừa xảy ra đã hiểu ngay. Theo muội nghĩ, ca ca hãy gấp rút lột bộ mặt giả hiệu của tên bại hoại kia, chần chờ sẽ có điều bất lợi cho ca ca không ít. Biết đâu sẽ có một số cao thủ khờ khạo nghe theo lời hắn gia nhập vào m thần giáo, tạo cho hắn có một thế lực hùng mạnh, vững chắc, chừng đó ca ca có muốn đối phó với hắn không phải là chuyện dễ dàng đâu.
Tần Bảo tán đồng:
- Anh muội nghĩ rất đúng, không sai một chút nào. Huynh cũng vừa nghĩ ra một phương cách đối phó với tên bại hoại đó.
Mộ Anh chăm chú:
- Tần ca ca vừa nghĩ ra phương cách gì đối phó với hắn?
Tần Bảo khẽ thầm vào tai Mộ Anh:
- Huynh dùng phương kế này: Bây giờ huynh sẽ hóa trang ra một lão đại phú gia, tuổi trạc ngũ tuần, còn Anh muội cải dạng một thiếu phụ tam tuần xinh đẹp, vận xiêm y lộng lẫy, châu ngọc đeo đầy mình, khi sắp tới Tần gia trang chúng ta trà trộn trong số đông quan khách làm cho bọn canh gác không để ý, vào tham dự buổi lễ thành hôn của tên bại hoại kia trước khi trời tối, huynh sẽ quan sát tình hình xem thế nào, tên bại hoại kia là ai, rồi sau đó tùy cơ ứng biến, muội thấy có được không?
Mộ Anh bật khen:
- Tần ca ca tính như vậy là diệu kế, không còn kế nào hơn được nữa đâu.
Nàng giục:
- Tần ca ca hãy gọi tên tửu bảo trả tiền, chúng ta đi mau lên kẻo trời tối.
Tần Bảo gọi tên tửu bảo trả tiền, dắt tay Mộ Anh bước ra ngoài thực quán.
Chàng và nàng leo lên lưng ngựa, nhằm hướng Tần gia bảo phi hành…
***
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...