Tiểu Nhuyễn Đường Kẹo Dẻo Nho Nhỏ


Giải vô địch mùa xuân PUBG:
"Trận đấu sắp sửa kết thúc, chúng ta có thể dự đoán kết quả sớm..." Nam bình luận viên đổ mồ hôi, tim đập thình thịch: "Quán quân là Trì Tiên Thanh!"
Trì Tiên Thanh, một game thủ thần thánh, tay súng cừ khôi, đội trưởng chiến đội STAR, đã dựng nên một tượng đài trường tồn.
Chỉ trong hai năm sự nghiệp, bằng kỹ năng tuyệt vời cùng sức quyến rũ của bản thân, cậu đã thu về lượng lớn người hâm mộ.

Sức ảnh hưởng không thua gì với kiện tướng đã tám năm.
Mà hiện tại chính là thời điểm quyết định giành về danh hiệu: 'Đệ nhất Trung Hoa đại lục' (国内绝地第一人 - Quốc nội tuyệt địa đệ nhất nhân - Người chơi PUBG giỏi nhất trong nước)
Bình luận viên vừa dứt lời, mở ra phong thư chuyển phát nhanh, Trì Tiên Thanh liếc nhanh mười dòng, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím.

Cậu bơm máu, thay giáp, đánh giá khoảng cách, từ chỗ nấp lao ra đường.
110 mét...!95 mét...!73 mét - cố hết sức nhảy!
Trì Tiên Thanh nhảy lên chỗ cao nhất, lựu đạn ném ra vô cùng chuẩn chỉnh, bay thẳng đến mục tiêu.
"Bang!"
Khói đen mù trời, tia lửa lóe lên, mui xe jeep bay lên trời rồi rơi bộp xuống.
Hệ thống hiện lên thông báo:
Phòng Livestream của trang web chuyển sang màu hồng.
【Thành công trả thù cho đồng đội!!!】
【Bố mày vẫn là bố mày ha ha ha ha】
【Tư liệu sống cho đội cảm tử JFY! Hey yo (ˊωˋ*)】
【JFY chỉ còn mỗi Thích Dã.

Con mẹ nó! Cả hai tay tao đều cầm pháo hoa sẵn sàng ăn mừng rồi!】
【Không phải do cách đổi mạng của CXS nên đồng đội của hắn mới chầu trời sao? Trước mặt Thích Dã còn dám múa rìu qua mắt thợ.

Cũng nên khen CXS dũng cảm đấy! Đợi mà coi Thích pa pa "chăm sóc" hắn há há】
【Này! Này! Này! Trước mặt anh Trì còn dám diễu võ dương oai à?】
【JFY nghe thấy không?! Ta hỏi các ngươi nghe thấy hay không??!! Nghe thấy hay không!!!!!】
【Một lòng theo Thích Dã!! Bàn tới Púp-gi ta chỉ phục đội trưởng Thích!】
【A a a a! Cuối cùng cũng đợi được rồi!!! Hai vương quyết chiến!!!!!】
【Chiến đội ABCDE gửi lời chúc mừng, nhâm nhi trà hóng fan Trì và fan Thích xé nhau:)】
Hậu trường:
Fan Trì cùng với fan Thích cũng cùng hai bên tiếp ứng diễu võ giương oai, hệt như đang múa võ trên quảng trường.
Trên bản đồ chỉ còn hai người Thích Dã của JFY và Trì Tiên Thanh của STAR đối đầu một một.

Lúc này sống chết là do trời định.
"Quán quân?" Nữ bình luận viên nghi ngờ hỏi lại, gương mặt dương dương tự đắc: Đã bước qua xác Thích Dã chưa? "Tuy nói Trì Tiên Thanh dẫn đội vô địch giải Tinh anh, một mình đánh bại được năm đội.

Nhưng hắn thi đấu mới hai năm, sao có thể lại Thích Dã đã bao năm chinh chiến danh tiếng vang dội?"

"Đúng vậy." Nam bình luận viên tự biết bản thân vừa quá lời: "JFY là chiến đội lâu năm, tập hợp toàn cao thủ.

Có tin đồn để nâng cao nhận thức về game, Thích Dã đã xin cấp chứng nhận cho toàn bộ đoàn đội.

Thời điểm JFY vô địch vòng vô địch toàn cầu PSS tôi biết Thích Dã không phải là hữu danh vô thực.

Nhưng dù có ít kinh nghiệm thi đấu chuyên nghiệp nhưng một người dẫn dắt đoàn đội từ vũng bùn bước lên đỉnh cao như Trì Tiên Thanh, tôi chắc chắn là một đại hoạ đối với các game thủ hiện tại."
"Tôi biết anh là fan của Trì." Nữ bình luận viên nhướng mày châm biếm: "Không phải nên khiêm tốn chút đi à?"
"Đúng, phải khiêm tốn." Nam bình luận viên ậm ừ: "Nhưng mà đính chính, tôi không phải fan Trì, chỉ là nếu nói về anh ấy tôi có thể khen 800 câu, không câu nào lặp câu nào.".

||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu) |||||
"..."
Thích Dã không như người bình thường, khi vòng an toàn bắt đầu thu lại, người khác đuổi theo chạy vào bo đến đuối sức.

Hắn nhảy dù ba lần đều trúng bo, cứ như bo xanh sinh ra để bảo vệ an toàn cho hắn vậy.
Thích Dã vô cùng tự tin hướng lên trời bắn một loạt thông báo vị trí.
Hắn cởi bỏ áo ngụy trang, trang bị đầy đủ AWM cùng M416.
Trong ba lô có 17 quả lựu đạn, 5 quả bom lửa, mũ 3, giáp 3.

Thích Dã bây giờ đã hoàn toàn biến thành máy bay xả bom hình người.
Một trận quyết chiến giữa thần bom và thần súng đã chính thức khơi mào.
Trì Tiên Thanh trốn đi, không loại trừ khả năng bị bẫy hố hoặc trốn trong nhà vệ sinh trung tâm vòng bo.
Thích Dã nhìn màn hình nhếch miệng, khẽ hỏi: "Nhát à?"
Hắn đặt bốn quả bom lửa vây tứ phía nhà vệ sinh, quả thứ năm ném thẳng vào cửa sổ.
Cứ một đoạn đường tung ra một quả lựu đạn, đường hắn đi rực rỡ hẳn lên.

"Đã định sẵn rồi..." Giữa không gian lửa khói, Thích Dã bày biện bàn ăn: "Bánh kem lửa, Gà nướng hương giấm..."
"Đội trưởng Thích, hay chúng ta ăn con gà này trước đi!"
"Chết rồi thì nằm im đi!" Thích Dã liếc nhìn đồng đội, thản nhiên nói: "Xấu xí là đủ rồi lại còn xấu xa! Chê tao ít đồ, muốn tao hạ màn rửa nhục cho mày sao?
Mồi lửa bắt tới, tiếng bom vang lên không ngớt, không nghe tiếng súng, cũng không thấy người.
Thích Dã tuỳ ý ném lựu đạn, quay lại nhìn cái cây bị đánh văng phía sau, hắn nhăn mày.
Nếu đối phương ở ngoài bo chắc chắn đã bị độc chết từ lâu, trừ phi...
Các trang bị vứt xuống đất lúc trước cũng biến mất.
Lòng Thích Dã chùng xuống, bao năm thi đấu đã hình thành quán tính nắm bắt thời cơ.
Trong chớp mắt, mũ bảo hộ rớt xuống phía sau.

Hướng mắt nhìn lên họng AWM đã đặt ngay giữa chân mày.
Trì Tiên Thanh chậm rãi nhai kẹo cao su, duy trì điềm tĩnh cùng lực chú ý.


Tiếng AWM vang lên ổn định mà mạnh mẽ, theo sau là tiếng nổ lựu đạn.
"Chúc mừng STAR đã giành chức vô địch!"
"Chúc mừng STAR đã giành được vé tham dự chung kết thế giới!"
Nam bình luận viên kích động hô hào phá vỡ âm thanh, dùng hết sức gào lên ba lần.
Mưa bình luận thuộc về fan Trì.
【Thích hữu danh vô thực hhhhhhh】
【Làm màu, cứ từ từ...】
【Đập đầu xuống bàn aaaa】
【Trì Tiên Thanh: Cám ơn ngài Thích! Đây là khẩu AWM đỉnh nhất ta được dùng!】
【Thay Thích Dã cúi đầu 95 độ】
【Ha ha ha ha ha ha STAR!!! Ranh con có phục hay không!!】
【Mị vui muốn chết, mị khóc thật to ha ha ha ha】
【Đường đến danh thần: Đuổi Thích, giết Thích, truy Dã sát Dã!!!!!】
Phòng nghỉ hậu trường.
Nghe đồng đội xúc động kể lại trận đấu, Trì Tiên Thanh ngồi bên cạnh không hào hứng cũng không kiêu ngạo, ngoài mặt cũng không lộ ra vẻ gì.

Cậu nhấp một ngụm nước ấm, gương mặt anh tuấn, sắc mặt luôn tái nhạt như trước dưới nền đồng phục xám bạc càng tôn lên vẻ lạnh lẽo.
Sau khi cơn đau đầu dịu đi, cậu đứng dậy ôm chầm, vỗ vai chàng trai, người được chỉ định kế nhiệm chức đội trưởng chiến đội STAR của anh.
Chàng trai không hiểu chuyện gì, vẻ mặt mừng rỡ, ôm chặt linh vật là con báo màu hồng trong tay hôn lấy hôn để.
Từ sau khi tân chủ tịch liên đoàn là người theo chủ nghĩa hoà bình lên nhậm chức, giải đấu có thêm một điều luật bất thành văn, so với hiệp ước sau chiến tranh chỉ có khó chịu hơn.
Luật đó là sau trận chiến một mất một còn lại phải cùng kẻ thù bắt tay thắm thiết.

Các game thủ còn gọi đùa là lễ mổ lợn.
Toàn bộ đoàn đội JFY mặc đồng phục màu đen bóng bước lên sân khấu.Thích Dã ngồi một mình trên xe lăn, từ đoạn đường được thiết kế đặc biệt trượt lên sân khấu đứng ở vị trí trung tâm.
Hắn rõ ràng hai chân tàn tật, nhìn người cũng phải ngước lên, lại còn là kẻ thua cuộc.

Thế mà gương mặt vẫn lộ vẻ giễu cợt, đồng phục kín mít cũng không che được phong thái ngạo mạn này.
Máy quay đương nhiên sẽ không bỏ qua hình ảnh fan Trì đang khóc, cũng không bỏ lỡ bất cứ hành động nào của đội quán quân.
Trì Tiên Thanh rũ mắt xuống, đứng dậy dẫn đầu đội bước lên sân khấu.
Cùng lúc đó, trang thể thao điện tử STAR tuyên bố tin tức mới nhất:
[Bắt đầu từ bây giờ, STAR-CXS (Trì Tiên Thanh) chính thức giải nghệ.

Hai năm trước, anh Trì gia nhập chiến đội, cùng STAR chiến đấu hăng hái đến nay.

Trong một năm trở lại đây, anh Trì có xuất hiện các triệu chứng của bệnh Hemianopia(*).


Hôm nay, STAR-CXS chính thức giải nghệ.

Cảm ơn anh cả năm nay đã một mình chiến đấu với bệnh tật.

Cảm ơn anh đã thi đấu hết mình hai năm qua.

Chúc anh giải phẫu thành công! Năm tháng còn dài, chúng ta cùng bắt đầu lại, tương lai sẽ còn gặp nhau.]
Tin tức vừa lên, chỉ trong mười phút đã có một trăm ngàn bình luận, triệu lượt chia sẻ, lên thẳng hotsearch.
【Ta sợ tới mức phải đi tra thông thi về anh Trì, mới 22 tuổi! Gì vậy trời? Học sinh tiểu học mà đã giải nghệ rồi sao? Mà Hemianopia lại càng không thể á! Xưa Thích Dã bị đánh vào đầu cũng khỏi lâu rồi!!!! Muốn lừa tụi này à? Hông bé ơi! (Giả như lớn tuổi như Thích Dã bảo giải nghệ thì ta tin 1000% hắc hắc hắc】
【!!!Cảm tạ phân tích của lầu trên】
【Mọi người mau đến xem tôi khóc đi 5555555】
【Cảm tạ phân tích + số căn cước công dân ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha】
【小心肝儿一颤,官博会玩,简直神操作喔】【tiểu tâm can nhất chiến, quan bác hội ngoạn, giản trực thần thao tác ác】(Thực sự không hiểu nổi câu này, cầu cao nhân giúp đỡ)
【Ha ha ha ha STAR lại sinh ra thêm một lần nữa sao? Làm tao nhớ lại kỷ niệm 6 năm thành lập của STAR.

Ôi ám ảnh với bạn gái giả của ông Quan Tuyên.】
【Quán quân này! Đệ nhất này! Nổi tiếng này! Cho ngươi! Cho ngươi! Cho ngươi tất!!!!!】
【Ta tin, ta thực sự tin, tim ta đau quá! Ta tuyệt đối không cười, ta mà cười ta là con heo:-)】
【Không ấy mình đổi lý do thành cảm thấy sắp tận thế nên giải nghệ được không? Nghe thực tế hơn hẳn! Nhanh tranh thủ lúc chưa nhiều người biết sửa bài lại đi.

Tụi này coi như không biết gì quay lại bình luận lần nữa.】
【Đồng ý! Đồng ý!】
_________________
(*)Hemianopia: Trong Y học gọi là bán manh, tức mù một nửa.

Do dây thần kinh thị giác bị chèn ép.

Nguyên nhân thường bởi đột quỵ, chấn thương não hoặc có khối u.

Nhấn mạnh: bệnh ở não không phải ở mắt.

_________________
"Ê! Đội trưởng Trì!" Thích Dã kê cao gối, lười biếng dựa vào, gương mặt cười giả lả: "Đã lâu không gặp."
Trì Tiên Thanh khẽ gật đầu.
Máy quay lia tới, màn hình lớn chuyển sang quay cận cảnh.

Khán phòng vang lên tiếng hò hét, đèn nhấp nháy bật sáng, hô vang khẩu hiệu đội, tiếng cổ vũ và huýt sáo dữ dội, tất cả đều là chuyện bình thường, trong số đó có một vài người hô to "Khai mạc tiệc đê!" khiến Trì Tiên Thanh không thể hiểu nổi.

Bị fan cực đoan của "chủ nghĩa dùng nắm đấm" trấn áp, cậu đưa tay sờ lên vành tai để ổn định tâm trạng.
"Đừng sợ, bắt tay cái nào." Thích Dã dừng một chút, nghĩ đến cái gì đó, cậu cười khẽ, thanh âm trầm thấp gợi cảm: "Ba ba trong tay không có bom nhưng mà có súng, là của trời cho, lượng đạn không giới hạn, so với AWM lợi hại hơn nhiều, muốn nhìn một chút không?"
Đồng đội phía sau lẫn khán giả đồng thời kinh hoảng.

Người trừng mắt kẻ nghiến răng, hóng drama không ngại chuyện lớn.
【Đây là lời mà người bình thường có thể nói ra sao??!!】
【Thích Dã có còn mặt mũi hay không a ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha】

【Xin hỏi là yêu tinh sao?】
【Tao đứng hình rất lâu mới nhận ra khẩu súng mà ổng đang nói tới!!!!】
【Rất tuyệt vời, rất rực rỡ!!!】
【Bớt bắt nạt người ta đi! Bảo vệ anh Trì!】
Trì Tiên Thanh giơ tay lên cao trấn an khán giả cùng đồng đội, cũng không quá bận tâm duỗi thẳng tay trái, từ trên cao nhìn xuống nói: "Cố gắng lên!"
"Lại đây." Thích Dã không kiêng nể gì nhìn cậu mà đánh giá, tay cũng không giơ lên: "Với không tới."
Trì Tiên Thanh chậm rãi tiến lên hai bước.

Lần thứ hai giơ lên, cổ tay đã bị nắm chặt, lực tay rất mạnh không thể tránh được.

Cậu không nói lời nào, lạnh lùng nhìn đối phương.
"Tôi không bắt tay đàn ông, đặc biệt là em." Thích Dã siết tay thật chặt như đùa giỡn sau vội thả ra, gương mặt cười mang theo ác ý, ghé sát người, thấp giọng nói: "Bố đây rất mong trận chung kết, đánh cho con khóc trước mặt mọi người."
Trì Tiên Thanh cảm thấy đau đớn vào tận xương cốt, cậu hạ cổ tay bị nắm đến đỏ ửng xuống, mỉm cười: "Đầu của anh sẽ tìm thấy đạn của tôi trước."
Cuối cùng hai người liếc nhau lần nữa.

Dưới cái cười nửa miệng của Thích Dã, Trì Tiên Thanh xoay người rời đi.
Nửa tiếng sau, mọi người đăng 1080 loại thông báo giải nghệ, hầu hết đều bày tỏ mong tái đấu lần nữa.
Câu lạc bộ Thể thao Điện tử STAR đăng lên thoả thuận chấm dứt hợp đồng có kèm ngày tháng và chữ ký.

Còn thêm cả phụ ngôn:
[Dù có muôn hình vạn trạng, anh Trì không nói đùa.]
Cho dù thế giới bên ngoài xảy ra chuyện gì, cãi vã những gì, Trì Tiên Thanh đều không biết.
Đối với các khối u não ác tính, tỷ lệ thành công của ca phẫu thuật cắt sọ chỉ là 30%.

Cậu nằm trên bàn mổ, cố gắng với cơ hội mong manh ấy tự an ủi mình.
22 tuổi, thời kỳ hoàng kim của game thủ chuyên nghiệp, 5 năm nữa giải nghệ cũng chưa muộn, nhưng lại không thể tiếp tục.
Chưa từng đạt được 3 chức vô địch liên tiếp, chưa từng bước ra đấu trường thế giới, chưa từng khoác lên mình màu cờ đỏ để giành vinh quang về cho tổ quốc...
Cho dù cậu may mắn có được hai năm này, giả như lúc trước không xuôi lòng, không ngoan ngoãn sống theo ý của mẹ, không vì những tràng pháo tay mà cứ vô hồn chơi piano...
Chỉ cần thời gian có thể sớm hơn một chút, hoặc bình tĩnh hoặc không đau đớn.

Có lẽ kết quả sẽ khác...
Sau khi hết thuốc tê, một cảm giác ấm nóng bốc lên từ lòng bàn chân rồi lan dần ra khắp cơ thể, mí mắt nặng trĩu.
"Thành công trói buộc vào hệ thống thách thức thay đổi vận mệnh..."
Một tiếng điện tử lạnh lùng vang lên.

Dường như là ảo giác, cậu đã quen với điều đó.

Trì Tiên Thanh nhắm mắt lại, như thể đang nằm mơ, nhưng cũng như không có bất kỳ giấc mơ nào, chỉ đơn giản chìm vào giấc ngủ.
"Tiên sâm! Tiên sâm! Trì Tiên Sâm!"
Tiên sâm là cách gọi của bạn cùng phòng người nước Anh.

Bốn năm trước, Trì Tiên Thanh du học tại London, bạn cùng phòng không thể phát âm được giọng mũi, về sau cậu cũng chẳng bận tâm nữa, cứ để người đó gọi sai.
Ánh mặt trời rọi xuống, cậu mở mắt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận