Tiêu Nhiên

Tiêu Nhiên được một phen vui sướng trên nỗi đau của người khác khi Lộ Tây Phỉ nằm mà cũng trúng đạn.
Nhưng ngay sau đó, nàng cũng rơi vào phạm công kích của Y Tư Mai. Trong lòng nàng ngập tràn bi thương. Thật là phong vân biến đổi mà, ai cũng không thoát được!
Vậy rốt cuộc Y Tư Mai đã làm những gì ?
Những việc hắn đã làm kì thật rất đơn giản, chính là duy trì tư thái “uy nghiêm” của mình, thản nhiên mở miệng: « Đương nhiên, ta cũng vô cùng ghét những người không biết tự lượng sức mình. Rõ ràng rất nhỏ bé yếu đuối, lại cuồng vọng khiêu chiến uy nghiêm của thần…. Đối với loại người này, ta tuyệt đối sẽ không khách khí! »
Tiêu Nhiên khóc không ra nước mắt! Vừa nghe thấy từ “nhỏ bé yếu đuối” kia, nàng liền biết mình cũng bị trúng đạn rồi!
Nhưng những lời như thế, nàng không thể nào phản bác được, nói nàng là loại người này nọ nọ kia? Phi, nàng không thèm đem độ thông minh của mình kéo xuống bằng với ngốc tử đâu!
Sau nhiều lần trúng đạn, Tiêu Nhiên cũng chẳng còn hơi sức tranh cãi với hắn nữa.
Nàng nhìn sắc mặt Lộ Tây Phỉ, cũng không tốt giống nàng, không nhịn được quay đầu ném cho cho hắn một ánh mắt đồng bệnh tương liên*!
* đồng bệnh tương liên: cùng cảnh ngộ thì thông cảm với nhau

Tiêu Nhiên đã quyết định! Nếu tên tiểu tử này còn dám nả đạn lung tung trước mặt nàng, cho dù có phải liều cái mạng nhỏ này, nàng cũng phải cho hắn biết tay!
Có lẽ, nàng nên suy nghĩ một chút đến chuyện hợp tác với Lộ Tây Phỉ để trừng trị Y Tư Mai!
Không thể không thừa nhận, nhìn khuôn mặt giễu cợt của Y Tư Mai, cho dù hai người có thâm thù đại hận sâu hơn nữa cũng có thể liên hợp lại dạy cho tên tiểu tử này một bài học! Đây là năng lực đặc biệt của ngốc tử sao?
May là lúc đó, cũng có một tiểu thần không chịu được nữa. Tiểu nữ thần ngồi sau lưng Y Tư Mai đứng bật dậy: « Đủ rồi Y Tư Mai! Tên ngu ngốc nhà ngươi, câm miệng cho ta! »
Y Tư Mai tràn đầy nhiệt huyết còn muốn nói nữa, nhưng dưới ánh mắt của tiểu nữ thần, những lời đinh nói đều nuốt cả vào bụng, có phần uỷ khuất nhìn tiểu nữ thần, nhỏ giọng ai oán: « Này, Ca Di Táp, ngươi định làm ta mất mặt vào lúc này sao? Ta rất đau lòng đó! »
Tiểu nữ thần có mái tóc dài màu thuỷ lam nhẹ nhàng giơ tay lên, một nhũ băng mang theo hàn khí bén nhọn nhanh chóng hình thành trên tay: « Nếu ngươi dám nói thêm một câu nữa, ta sẽ khiến ngươi hối hận cả đời! »
Mặt Y Tư Mai xụ xuống, vẻ mặt kia, y hệt một con chó nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ : « Ca Di Táp, tốt xấu gì chúng ta cũng là bạn bè, ngươi không thể đối xử với ta như thế …. »
Thật tàn nhẫn….
Y Tư Mai đáng thương, cuối cùng vẫn không dám nói ra ba chữ kia, bởi vì Ca Di Táp đã kề nhũ băng vào cổ hắn.
Ca Di Táp thấy rốt cuộc Y Tư Mai cũng chịu ngậm miệng lại, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngoài miệng vẫn nghiêm khắc nói : « Tên ngu ngốc nhà ngươi, ngồi xuống cho ta! Còn dám nói thêm một câu, ta sẽ cho ngươi biết hậu quả của việc nói lung tung là gì !!! »
Y Tư Mai nhanh tay lẹ mắt che miệng lại, hành động kia, thật sự là muốn bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu vô tội, muốn bao nhiêu thành khẩn có bấy nhiêu thành khẩn… (Trong lòng Y Tư Mai âm thầm phỉ nhổ: Nói lời vô ích, nếu trên cổ ngươi dính đầy vật nhọn, xem ngươi có như thế hay không!)
Thấy Y Tư Mai cuối cùng cũng im lặng, Ca Di Táp xoay người lại, thi lễ với Tiêu Nhiên: « Tiêu Nhiên lão sư, ta là Nữ Thần Băng Tuyết Ca Di Táp, là bạn của tên Y Tư Mai ngu ngốc này».
Lời của Ca Di Táp vừa dứt, giọng nói bất mãn của Y Tư Mai đã vang lên : « Này… »
Những lời khiếu nại của Y Tư Mai lập tức biến mất dưới sự uy hiếp của nhũ băng.
Ca Di Táp hung hăng trừng mắt lườm Y Tư Mai một cái, rồi quay sang khẩn cầu Tiêu Nhiên: « Tiêu Nhiên lão sư, con hy vọng người có thể tha thứ cho sự quá đáng của Y Tư Mai. »
Nhận ra Y Tư Mai ấp úng muốn nói, Ca Di Táp lạnh lùng trừng hắn thêm lần nữa! Hiện tại, cô vô cùng hối hận khi mình có một người bạn vừa táo bạo vừa liều lĩnh như hắn!

Hành động vừa rồi của Phụ Thần đã tỏ rõ Tiêu Nhiên là người được Ngài bảo vệ. Tên Y Tư Mai ngu ngốc này còn dám vuốt râu hùm, xem ra hắn rất muốn bị Phụ Thần trừng phạt thì phải!
Khoé miệng Tiêu Nhiên âm thầm cong lên, nở một nụ cười chuẩn mực: « Không sao, ta không để bụng. »
Đó là đương nhiên rồi, bây giờ nàng là người, còn mấy tên tiểu tử kia là thần. Muốn để ý cũng không thể để ý được, nhưng nàng sẽ nhớ kĩ, sau này có cơ hội sẽ tính sổ luôn một lần!
Thấy Ca Di Táp vẫn còn đang dùng hàn khí trấn áp bạn mình, Tiêu Nhiên cười tủm tỉm nói: « Ca Di Táp, trò đã đứng lên rồi, không bằng trò cũng giới thiệu một chút đi? »
Ca Di Táp gật đầu, nghiêm túc nói: « Ta giỏi nhất là sử dụng hàn băng và nước. Về phần thích hay ghét gì đó, hiện tại không có. Người ta thích nhất là Phụ Thần, không ghét ai nhất. Còn hơi ghét một chút, thì chính là tên ngu ngốc Y Tư Mai! »
Ánh mắt Y Tư Mai không khỏi ai oán. Tiêu Nhiên cũng gật gật đầu, ngắn gọn lưu loát, vị nữ tiểu thần trước mặt này, rất có tiềm năng trở thành nữ cường!
Nhìn Ca Di Táp trấn áp con thiêu thân Y Tư Mai, Tiêu Nhiên trịnh trọng quyết định!
Nhất định phải tạo dựng mối quan hệ thật tốt với tiểu nữ thần này …. Để ít nhất, khi Y Tư Mai nả đạn vào nàng, nàng cũng có người để cáo trạng giải oan….
Thấy Tiêu Nhiên gật đầu, Ca Di Táp liền ngồi xuống. Tiểu nữ thần lạnh như băng này tuyệt đối không nghĩ đến, chỉ vì cô dùng năng lực cường đại trấn áp ngốc tử trong buổi học này, mà tương lai quan hệ giữa cô và Tiêu Nhiên “tiến triển cực nhanh”.
Một… Hai… Ba… Bốn. Tiêu Nhiên im lặng đếm ngón tay. Lúc này nàng mới phát hiện, thời gian trôi qua thật nhanh, bốn vị tiểu thần đã giới thiệu xong. Sự khác biệt giữa bọn họ, thật đúng là trời Nam biển Bắc…
Đáy lòng âm thầm dậy sóng, Tiêu Nhiên lần nữa dùng ánh mắt khích lệ nhìn toàn bộ mọi người : « Tiếp theo là ai đây? »

Bên dưới trầm mặc một mảnh….. Dưới sự đả kích mạnh mẽ của ngốc tử Y Tư Mai, các tiểu thần vẫn chưa kịp hồi phục lại tinh thần.
Tiêu Nhiên cũng không nôn nóng, chậm rãi chờ đợi. Dù sao bọn họ cũng là thần chủ, cần phải có thời gian suy nghĩ cân nhắc một chút, sắp xếp lại những lời cần nói.
Cuối cùng, cũng có một người đứng lên. Nhìn khuôn mặt non nớt quen thuộc kia, nhất thời hai mắt Tiêu Nhiên sáng ngời!
Trời ơi, người đứng lên kia không phải là tiểu la lỵ* Ngải Vi Hy mà nàng thích nhất sao! Ôi trời, bộ dạng ngượng ngùng kia thật là đáng yêu!
*la lỵ (loli): bé gái từ 12, 13 tuổi trở xuống.
Ngải Vi Hy có chút khẩn trương nên không được tự nhiên cho lắm, nhìn bề ngoài cô có vẻ ôn hoà thanh nhã, nhưng trong lòng sớm đã loạn thành một đoàn!
Nhìn đôi mắt màu lam ngập nước, Tiêu Nhiên cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm, không khỏi mỉm cười ngọt ngào: « A, là tiểu Vi Hy sao? Ta thật là mong đợi phần giới thiệu của trò. »


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui