Tiểu Ma Phi Của Minh Đế
"Nếu như các ngươi sợ ta giở trò , hay là thế này , ở đây một người bất kỳ tới Thủy Gia dẫn một người tới đây , nhưng mà không được nói tới gặp ta , nếu không tới lúc đó sợ quá không dám tới.
Tới lúc đó nếu như ta thật dùng yêu thuật vu hại người Thủy Gia thì mặc các ngươi sử lý !"
Nghe nàng nói , cũng cảm thấy có lý.
Có vài người tiên phong đi , nhưng đột nhiên Vân Văn Duệ lại lên tiếng
"Ai biết ngươi có đồng bọn hay không ? Vẫn là để Bổn Thái Tử đi !"
"Tùy các ngươi !"
Chuyện nhỏ này mà nàng cần đồng bọn hay sao , bọn họ cũng lo xa quá rồi đấy
Không mất bao lâu , Vân Văn Duệ quay trở dẫn theo một nha hoàn của Thủy Gia.
Nhìn người tới , khoé miệng nàng hơi nhấc lên.
Vân Văn Duệ vì Thủy Thi Nhã mà thật tâm lý , đưa nha hoàn thân cạnh Thủy Thi Nhã tới.
Không hổ là người trong lòng nàng ta !
Người tới đúng là nha hoàn thân cận bên cạnh Thủy Thi Nhã, tên Mạn Hồng
Mạn Hồng này từ nhỏ đã đi theo Thuỷ Thi Nhã, tính tình cũng có vài phần giống nàng ta.
Trong nhiều năm đi theo Thủy Thi Nhã đã không biết làm bao nhiêu chuyện thay nàng ta
Thủy Thi Nhã nhìn thấy người tới là Mạn Hồng , trong lòng lập tức trở lên đắc ý.
Yêu Nữ , ngươi chết chắc rồi !
Mạn Hồng tới trước mặt Thanh Nguyên Đế và Hoàng Hậu quỳ xuống
"Nô tỳ Mạn Hồng , tham kiến Bệ Hạ , tham kiến Hoàng Hậu nương nương!"
"Miễn lễ ! Mạn Hồng , ngươi mau nói Thủy Thanh La khi sống ở Thừa Tướng Phủ như thế nào ?"
"Khởi bẩm bệ hạ , Lục tiểu thư khi vẫn còn ở Thủy Gia , lão gia và phu nhân đều cưng chiều nàng hết mức.
Phu nhân bởi vì biết nàng từ nhỏ mất mẹ nên đối với Lục tiểu thư còn tốt hơn Nhị tiểu thư.
Mỗi khi có thứ gì mới mẻ đều được đưa tới chỗ Lục tiểu thư trước.
Sẽ không có chuyện Lục tiểu thư chịu ấm ức được .Nô tỳ có thể thề nếu dám nói sai nửa chữ liền bị sấm sét đánh !"
Lời Mạn Hồng vừa dứt , trên trời đột nhiên xuất hiện ánh sáng rất chói mắt.
Nhưng đột nhiên một tia sét đánh xuống trước mặt Mạn Hồng, hại nàng ta sợ tới mức ngã nhào ra đất , nước mắt trào ra.
Bầu trời nổi lên sấm chớp , nhưng kì lạ là thời tiết vẫn rất đẹp
Đừng nói là Mạn Hồng, ngoại trừ Cửu U Huyền thì tất cả mọi người đều bị cảnh tượng này làm cho hoảng sợ
Thật là có sấm sét đánh xuống.
Không lẽ Mạn Hồng đang nói đối ?
"Không...!không phải ! Chắc chắn là do Yêu Nữ kia làm ! Các ngươi quên là nàng ta biết yêu thuật sao ?"
Thủy Thi Nhã giãy dụa biện minh.
Cửu U Huyền nhìn nàng ta giống như cá trên bờ.
Cá trên bờ đâu có thú vị , cá trên thớt mới vui
"Ngươi chắc chắn là do ta làm ? Ngươi có thấy Yêu Nữ nào lợi hại đến nỗi khiến cho bầu trời nổi lên ánh sáng thuần khiết đến vậy chưa ? Rõ ràng là Mạn Hồng vi phạm lời thề khiến cho Lão Thiên Gia nổi giận.
Ngay cả Thiên Địa còn nổi giận , các ngươi còn dám chối cãi ?"
Là nàng làm đấy thì sao ? Không thừa nhận thì các ngươi biết là do ta làm sao ?
Suy nghĩ kĩ lại thì xác thật , nếu thật sự là do Yêu Nữ kia tạo nên dị tượng thì thời tiết phải xấu đi chứ , sao có sấm sét mà trời vẫn trong xanh như vậy .Rõ ràng Lão Thiên Gia cũng tức giận trước những việc làm của người Thủy Gia !
Lúc đó Thủy Thanh La cũng vẫn chỉ là một hài tử , khi chết đi vẫn mới mười bốn tuổi , còn chưa làm lễ cập kê , vậy mà lại nhẫn tâm đánh chết nàng !
Ánh mắt bách tính lúc này thật sự hoàn toàn thay đổi.
Đều nói cổ nhân mê tín , quả nhiên là vậy !
"Nói vấn đề có phải ta giết Thủy Thanh La hay không vậy là đủ rồi , các ngươi cũng đã có đáp án.
Vậy thì hiện tại đến lượt chuyện khác !"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...