Tiểu Ma Phi Của Minh Đế
Từ Thừa Tướng Phủ tới Dạ Vương Phủ chạy xe ngựa cũng đã mất tới tận gần nửa canh giờ.
Vừa xuống xe , có ba người đã đứng trước cửa phủ , bọn họ chẳng lẽ cũng chạy ra tận đây chờ nàng tới ?!
Ba người đó không ai khác lần lượt chính là Đào Ngột , Hỗn Độn và Thao Thiết !
Dạ Vương Phủ đã tồn tại mấy chục năm nay , sừng sững uy nghiêm không hề lay chuyển , chỉ riêng đại môn đã toát ra khí thế , dù không có thị vệ đứng canh cửa nhưng không có ai dám lại gần
Dạ Vương Phủ rất lớn , ở kinh thành diện tích chỉ xếp sau hoàng cung.
Khi tiên đế còn sống , đối với Dạ Vương Phủ rất ưu ái , dù có đồ vật gì mới lạ cũng đều sẽ đưa hết tới đây , ngay cả bảng tên treo ngoài cửa cũng là do tiên hoàng đích thân chấp bút
Dạ Vương Phủ trước kia cũng không phải là quá náo nhiệt nhưng cũng không tới mức hiu quạnh , trong phủ cũng có rất nhiều người.
Nhưng hiện tại bây giờ , nàng dò xét cả vương phủ cũng chỉ có mấy người họ.
Chính xác hơn mà nói , ngoại trừ bảy người tính thêm nàng nữa là tám thì chẳng còn ai.
À , phải rồi còn Thủy Tư Hạ đang bị nhốt ở đây
" Ngươi của Dạ Vương Phủ đi đâu hết rồi ?"
Không nha hoàn , không nô bọc , không thị vệ hay ám vệ , ngay cả quản gia cũng không có , chắc không phải là Hàn Dạ Minh đem bọn họ giải tán hết rồi đó chứ ?
" Sau khi trở thành Vân Dạ Lăng, chủ nhân đã đem bọn họ giải tán hết rồi !"
Nàng vậy mà đoán trúng rồi ! Cũng đúng , lấy cái tính cách người sống chớ gần của hắn thì căn bản là không cần người khác hầu hạ
Cửu U Huyền được bọn họ dẫn tới hoa viên trong vương phủ .Hiện lên trước mặt nàng chính là một cái đình hóng mát , vô số thức ăn đặt trên bàn.
Hàn Dạ Minh ngồi trong đình nhắm mắt dưỡng thần , có lẽ là cản nhân được nàng tới lên mở mắt , ngẩng đầu hướng tới nàng cười
" Tới ăn chút gì đó đi !"
Hiện tại hắn không hề đeo mặt nạ hay dùng linh lực che giấu đi màu đỏ của mắt , có lẽ trên đời này người duy nhất không bị gương mặt kia mê hoặc cũng chỉ có mình Cửu U Huyền
Cửu U Huyền cũng chẳng khách sao mà ngồi xuống đối diện , hắn không nói gì tự tay gặp thức ăn cho nàng.
Lúc này Cửu U Huyền mới chút ý tới những thức ăn trên bàn trong mắt không khỏi hiện lên kinh ngạc
Toàn bộ những món ăn trên bàn đều chứ đựng linh khí , hơn nữa đều là những món nàng thích , những thứ này đều là chuẩn bị cho nàng ?!
Nhìn sự ngạc nhiên kia , ý cười trong mắt hắn càng sâu hơn
" Vi phu biết vẫn giữ một vài thói quen của phàm nhân , cũng đoán được ngươi chưa ăn gì , nên đã đích thân xuống bếp chuẩn bị .Ăn thử xem có hợp khẩu vị hay không? "
Cửu U Huyền kinh ngạc lần hai.
Nàng tới tận bây giờ vẫn không thể nào tưởng tượng được hình ảnh vị Minh Đế cao cao tại thượng tự tay thân thủ xuống bếp.
Nếu như để đám người kia biết được không biết có kinh ngạc tới mức rớt hàm hay không?!
" Không cần quá mức cảm động.
Bất quá nếu muốn cảm ơn , hôn ta một cái là được !"
Vừa nói hắn lấy ngón tay chỉ vào mặt mình.
Cửu U Huyền lập tức đen mặt lại
" Vậy sao ?Nhưng mà ta cảm thấy hôn không có thành ý , chỉ bằng ta đánh cho ngươi thanh tỉnh như vậy mới tốt !"
Chỉ mới ba năm không gặp mà thôi , bộ mặt của hắn đã dày thêm mấy phần , không biết xấu hổ !
" Ta không có thời gian ngồi đây nói nhảm , thả Thủy Tư Hạ đi , nói điều kiện của ngươi !"
Hàn Dạ Minh nghe thấy vậy trong mắt hiện lên tia không vui
" A Cửu , Thủy Tư Hạ có đẹp hơn ta sao ?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...