Tiểu Ma Phi Của Minh Đế
Đúng lúc này , trong đầu vang lên giọng nói khác.
Có người truyền âm cho nàng.
Đồng thời Cửu U Huyền cũng cảm nhận được khí tức khác
" Cửu U Huyền?! "
Là Ngọc Thượng Sắc ! Nàng quên mất vị Thiên Đạo này cũng đang ở Tục Giới Thanh Nguyên Quốc.
Xem ra hôm nay không thể giết Thủy Thẩm Yên rồi
Cửu U Huyền đeo lại mạng che mặt , đứng dậy , dùng thần thức nói chuyện với Ngọc Thượng Sắc
" Ngọc Thượng Sắc, ngươi không ở cùng với Hàn Dạ Minh tới đây làm gì ? Xem trò hề sao ? Đáng tiếc đã kết màn !"
" Tại sao lão tử phải ở cùng với tên chết dẫm kia chứ ?"
Không biết có phải nàng nghe nhầm hay không, nàng nghe ra sự giận dỗi trong câu nói vừa rồi nhỉ ? Cửu U Huyền lập tức loại bỏ suy nghĩ này.
Dù sao cũng là một đại nam nhân , sao có thể như nữ nhân làm ra mấy cái hành động như giận dỗi được !
" Mà chuyện đó không quan trọng , quan trong là ngươi là Thủy Thanh La , vậy có nghĩa là Hàn Dạ Minh động lòng với Thủy Thanh La cũng chính là ngươi , Quang Giới sẽ không tới giết ngươi?!"
Mặt Cửu U Huyền đen lại.
Hắn đang nói cái quái gì vậy ? Cái gì mà động lòng , cái gì mà Quang Giới sẽ tới giết nàng ?!
" Ngươi không bệnh chứ ? Có cần ta giúp ngươi kê một đơn thuốc không ?"
" Lão tử mới không bị bệnh !"
Ngọc Thượng Sắc tức giận.
Phu thê nhà này bị sao vậy , có sở thích chọc tức hắn sao ?
" À phải rồi , Cửu U Huyền , ngươi phóng thích uy áp ở Tục Giới này đã phạm vào Thiên Luật , đây là lần đầu tiên ta có thể bỏ qua , nhưng ngươi không được phép giết bọn họ.
Nếu để nhưng Thiên Đạo khác biết được , chắc chắn sẽ bị khép vào tội danh phá vỡ cân bằng giữa các thế giới.
Đến lúc đó còn phiền phức hơn !"
" Ngươi cho rằng ta sẽ để ý tới mấy thứ luật lệ chán ghét đó sao ?"
Ngọc Thượng Sắc lặp tức nghẹn lời.
Được rồi , phu thê nhà này ngoài biết chọc tức hắn ra còn rất ghét bị trói buộc bởi luật lệ !
" Cô nãi nãi , coi như là Thiên Đạo là ta đây hạ mình cầu xin ngươi đấy , đừng giết người ở địa bàn của ta ! Nếu mà chuyện này truyền đến tai Thiên Đạo khác gặp chuyện cũng chỉ là ngươi.
Ba năm trước ngươi chạy tới Thời Không Giới cướp đi Đế Hậu tương lai của người ta , ngươi có biết thanh danh của ngươi đã vang rất xa rồi không ? Bạch Phong Thần vì chuyện này mà chạy tới Thời Không Giới mấy lần chỉ để làm hạ hỏa Thời Không Giới đấy !"
Nghe thấy cái tên Bạch Thần Phong , trong mắt Cửu U Huyền lóe lên tia ánh sáng không rõ , nhưng nhanh đã bị lấp đi
" Thì tính sao ? Thời Lăng Siêu có giỏi thì tới tìm ta , ta không ngại đem hắn đánh tàn phế trở về !"
Lời nói ngang tàn.
Tẩu tẩu của nàng , không cướp về chẳng lẽ là trơ mắt để nàng gả cho người khác ? Nằm mơ !
Khóe miệng Ngọc Thượng Sắc hung hăng co giật.
Hắn biết nàng rất kiêu ngạo nhưng không biết lại kiêu ngạo tới mức này !
" Ngươi có thể đi , ta sẽ không giết bọn chúng !"
" Thật sự ?"
Ngọc Thượng Sắc mới không tin nàng dễ dàng thỏa hiệp như vậy
" Có Thiên Đạo là ngươi đứng ở đây , muốn cũng khó.
Bất quá , ta có điều kiện !"
" Điều kiện ?"
Quả nhiên hắn đoán không sai , làm gì có chuyện nàng dễ dàng thỏa hiệp như vậy
" Ngày mai ta tới Dạ Vương Phủ sẽ nói cho ngươi biết , yên tâm điều kiện mà ta đưa ra ngươi chắc chắn làm được ! Hiện tại có thể yên tâm rời đi được rồi !"
Ngọc Thượng Sắc rời đi , nàng cũng muốn ở lại đôi co với đám người Thủy Gia nữa.
Chỉ để lại một câu sau đó bỏ đi
" Thủy Gia , không muốn biến mất thì nên an phận một chút !"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...