Tiểu Ma Phi Của Minh Đế
Phượng Vân Cầm không biết từ lúc nào đã rơi vào tay Nữ Đế Thiết Nữ Quốc đời trước.
Tiên nữ Đế Thiết Nữ Quốc rất yêu thích Phượng Vân Cầm.
Thật không ngờ lúc này vậy mà lại đem ra làm phần thưởng.
Không biết Tiên Nữ Đế ở trên trời biết được chuyện này có tức giận không ?
Có điều đánh thắng Tả Nhĩ , việc này hơi khó.
Cầm , kỳ , thư , hoạ , ngâm thơ đối đáp còn nắm chắc phần thắng.
Chứ đấu võ thì không cần đấu cũng biết là đánh không lại !
Ở đây ai mà không biết ngoại trừ Diệp Băng Băng ra thì làm gì còn nữ nhân nào biết võ.
Nhưng Phượng Vân Cầm có thể nói là cây cầm mà tất cả nữ tử trong thiên hạ đều muốn có , phần thưởng này quả thực quá dụ hoặc !
Cửu U Huyền nghe thấy lời khiêu chiến của Tả Nhĩ , khoé miệng không hỏi nhếch lên.
Trong lòng không khỏi vỗ tay khen ngợi Thiết Nữ Quốc !
Thiết Nữ Quốc vừa bị thua trước Thanh Nguyên Quốc , dù vậy ắt sẽ không phục , tất muốn phục thù.
Nhưng phục thù theo kiểu đánh vào mặt mũi một quốc gia thế này , cao tay , quả thực rất cao tay !
Ở đây nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có duy nhất nữ nhân biết võ công là Diệp Băng Băng , tất cả nữ nhân có mặt đều không khỏi nhìn nhau mà không biết phải làm sao.
Lên mất mặt mà không lên cũng mất mặt !
Diệp Băng Băng nhìn lướt qua một lượt , trong lòng không khỏi kinh thường.
Quả là một đám nữ nhân tầm thường !
Sau đó , nàng ta bước ra giữa.
Cửu U Huyền nhìn thấy Diệp Băng Băng đứng dậy rời khỏi chỗ liền biết là sắp có chuyện , hơn nữa còn là nhắm vào nàng !
" Bệ hạ , vi thần muốn đề cử một người !"
" Ồ , không biết người Diệp ái khanh muốn đề cử là ai ?"
" Vừa rồi khi tới đây , Thủy nhị tiểu thư cùng Thủy tứ tiểu thư có nhắc đến chuyện Thủy lục tiểu thư từng cứu hai người họ khỏi thích khách.
Thần mạo muội đoán Thủy lục tiểu thư từng học võ.
Không biết Thủy lục tiểu thư có bằng lòng thay mặt Thanh Nguyên Quốc ta nhận lời tỉ thí hay không ?"
Đôi mắt của Cửu U Huyền hơi nheo lại.
Diệp Băng Băng ta có nên một kiếm chém chết ngươi để cho ngươi đỡ gây phiền phức cho ta không nhỉ ?
Lời của Diệp Băng Băng không khỏi làm cho mọi người giật mình , sau đó từng lời nói khinh bỉ vang lên
" Không phải chứ ? Để cho Thủy Thanh La lên đấu ?! Việc này so với không lên còn mất mặt hơn !"
" Thủy Thanh La nghe đồn chính là đồ yếu đuối , hơn nữa còn nhát gan , lên đấu không bị đánh chết đã là may mắn lắm rồi !".
" Nhưng mà nếu như là Diệp Băng Băng đề cử , chắc chắn phải có gì đó hơn người !"
" Vậy thì chúng ta mở mắt nhìn xem ,một phế vật như nàng thì làm được gì !"
Trong khi mọi người đang bàn tán thì ở chỗ của Hàn Dạ Minh , một người ngồi xem kịch , một người thì như tảng băng
" Ta nói này huynh đệ , ta thấy Diệp Băng Băng này đối với 'Vân Dạ Lăng' ngươi chính là thật lòng đó chứ ! Ngươi xem , chúng ta chỉ mới điều tra một chút Thủy Thanh La mà hiện tại Diệp Băng Băng đã khắp nơi nhắm vào Thủy Thanh La.
Dù sao ngươi cũng chưa chắc tìm được nàng , có hay không suy xét để cho Diệp Băng Băng trở thành thiếu phu nhân ?!"
Lời nói cợt nhả của Ngọc Thượng Sắc vừa cất lên liền bị một ánh mắt sắc lạnh như muốn giết chết hắn từ Hàn Dạ Minh.
Ngọc Thượng Sắc không khỏi nuốt nước miếng , sau lưng đã đổ mồ hôi lạnh
Đùa chứ ! Nếu mà thật sự như hắn nói thì chưa cần đến Hàn Dạ Minh ra tay , đám người ở Quang Giới kia đã xông lên rút gân lột da hắn.
Chưa kể đến ngay cả Diệp Băng Băng cũng sẽ gặp xui xẻo !
Hàn Dạ Minh lúc này không phải là âm thầm nhìn Cửu U Huyền nữa mà là công khai.
Trong lúc không ai để ý , đôi mắt vốn đang ngụy trang thành màu nâu lóe lên tia sáng đỏ rực nhưng nhanh chóng vụt tắt !
Cửu U Huyền cũng cảm nhận được ánh mắt của hắn.
Mắt đối mắt.
Ánh mắt của hắn vẫn lãnh băng như khi nhìn người khác , nhưng có gì đó không đúng lắm !
Cửu U Huyền lập tức cúi đầu không nhìn nữa.
Nhìn nữa nàng sợ sẽ bị bại lộ !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...