Tiểu Ma Nữ - Ám Nguyệt Np ]

Hôm nay là một ngày đẹp trời, mây xanh lượn lờ trong không trung, chim vẫn hót, chó vẫn sủa, mèo vẫn kêu và heo vẫn đẻ như thường. Nhưng duy chỉ có một sự việc rất không bình thường, phế vật Lạc gia hạ chiến thư cùng thiên tài Phong gia Phong Lam Duật!!

Hiện tại trên sân đấu Cuồng Thiên, khán giả dàn đều toàn bộ chỗ ngồi có ở đó, một số hàng ghế VIP còn thấy được sự xuất hiện của mấy gia tộc có danh tiếng đến xem kịch vui. Chỉ hai điều đó cũng có thể thấy được sự nổi tiếng của trận đấu ngày hôm nay. Thậm chí phía dưới người ta còn tổ chức cả đặt cược, hơn 98% đổ vốn về hướng Phong Lam Duật chiến thắng.

Sân luyện đấu Cuồng Thiên được khai quật từ rất lâu rồi, thuộc quyền quản lý của nhà nước. Tương truyền rằng chỉ cần ngươi một lần chiến thắng ngay trên Cuồng Thiên, tương lai sau này của ngươi chắc chắn rộng mở. Tựa như Phi Lăng - một trong những tuyển thủ của Cuồng Thiên, hiện tại chính là cường giả tối cao. Lúc đầu hắn cũng chỉ là một kẻ nghèo hèn tầm thường, nhưng nhờ một trận thắng duy nhất tại Cuồng Thiên, hắn lại được ban phát may mắn hưởng được cơ duyên và rồi hiện giờ hắn là kẻ đứng đầu, danh xưng kẻ mạnh nhất. Vì vậy ai cũng muốn được một lần bước vào và thắng một trận trên Cuồng Thiên. Nhưng không phải ai cũng được. Cuồng Thiên là sân đấu từ trăm ngàn năm trước, chỉ vừa được khai quật mà thôi, tính linh của nó vẫn vô cùng mạnh. Đừng nói đến chiến thắng gì đó, xem ngươi bước vào được hay không mới là chuyện đáng nói kìa. Cuồng Thiên chỉ thừa nhận kẻ xứng đáng.

Phong Lam Duật nhận được nhiều sự ủng hộ như vậy không phải do cái danh thiên tài của hắn hay địa vị xã hội, mà là vì Phong Lam Duật đã được sàn đấu Cuồng Thiên thừa nhận từ 3 năm trước rồi. Nên biết, kẻ đã không được chấp thuận mà vẫn cố chấp bước vào, hôi phi yên diệt chính là kết cục cuối cùng của hắn, ngay cả hồn thể cũng bị tính linh của Cuồng Thiên gặm nhấm, mãi mãi biến mất trên cõi đời này. Đó là lý do vì sao người ta rất tin tưởng Phong Lam Duật sẽ chiến thắng lần này. Nhưng mà... trên đời cái gì mà không có ngoại lệ......

Vừa đúng giờ hẹn hôm đó, Phong Lam Duật xuất hiện cùng với đám bạn của hắn, đương nhiên không thể thiếu mỹ nhân cựu nữ chủ của chúng ta - Dạ Nguyệt Linh rồi.

Khi thấy bọn họ, người dân toàn bộ khán đài đều đồng loạt hô lên. Hầu hết đều là lời chào hoặc câu chúc chiến thắng dành cho Phong Lam Duật. Nhân loại ở đây tuy rằng tham lam ích kỉ, nhưng một khi đã đụng đến vũ lực như vầy, thì cường giả chính là vi tôn, kẻ mạnh hoàn toàn xứng đáng nhận được sự tôn vinh từ họ. Nhưng, kẻ mạnh của hôm nay là kẻ nào... thì còn chưa biết đâu.....

  " Lạc Y Băng kia sẽ không trốn rồi chứ? Chúng ta đã ở đây chờ hơn nửa tiếng rồi. "

Sau một hồi lâu thật lâu chờ đợi, sĩ khí của bọn họ ngày càng giảm. Đối tượng thách đấu đã tới từ sớm, nhưng bóng dáng của người thách đấu thì vẫn xa tít tắp mù khơi nha.

Một câu nói thốt ra khiến khoảng không lặng yên đột nhiên bùng nổ.

  " Cô ta trốn rồi sao? Vậy chúng ta chờ ở đây có ý nghĩa gì nữa? "


  " Chưa lâm trận đã bỏ chạy, hèn nhát! Lạc Y Băng cô ta chính là sự sỉ nhục cho giới Dị sư chúng ta! "

  " Vậy là ngươi không biết rồi, người ta nói : thức thời mới là trang tuấn kiệt. Cô ả chỉ sợ là đã sớm bỏ chạy, dù gì ả ta cũng là một phế vật mà. "

  " Cũng đúng. Với lại dù cho cô ta đến, sân luyện đấu Cuồng Thiên cũng sẽ không chấp nhận cô ta. Như vậy khác nào cô ta thua rồi!? "

  " Đúng đúng! Có lẽ là vì biết trước như thế nên cô ta trốn trước cho bớt nhục đấy. "

  " Vậy tuyên bố người chiến thắng luôn đi!! Ta không muốn chờ thêm nữa đâu! "

  " Đúng! Tuyên bố người chiến thắng đi. Phong Lam Duật thiếu gia, chiến thắng, chiến thắng! "

  " Ta nói mà, Phong thiếu gia không thể nào thua được. "

Không thể không nói, sức ảnh hưởng của dư luận quả thực lớn vô cùng, mấy vị ngồi phía trên này cũng bắt đầu rung rinh rồi.

Trọng tài của trận đấu nhìn phía dưới một hồi lâu, trên gương mặt tỏ vẻ hơi ái ngại. Thật lòng mà nói, hắn không thích Phong Lam Duật nhưng hắn cũng chả ưa gì Lạc Y Băng. Nếu phải chọn, đương nhiên hắn vẫn sẽ về phía Phong Lam Duật mang danh thiên tài kia. Nhưng Lạc Y Băng kia dù tệ cỡ nào, cũng không thể phủ nhận thân phận cô ta, ngũ tiểu thư của Lạc gia. Dây dưa như vậy, rất khó ứng phó nha. Hắn không có khả năng cùng một cái Lạc gia đối đầu đâu. Thật phiền phức mà! Làm sao đây?


Giữa lúc trọng tài đang phân vân không biết có nên hủy quyền thi đấu của Lạc Y Băng và phán cô thua hay không, trên không trung lúc đó bầu trời đang thông thoáng quang đãng đột nhiên tối sầm lại....

  " Khoan đã!!! Khoan tuyên bố hủy quyền!! "

Âm thanh như sấm giật cạnh bên, khiến tai người ta như muốn nứt ra thành từng mảnh vậy.

Trên bầu trời, sấm chớp bao phủ, mây đen che kín một trời. Một bóng dáng nhân loại đột nhiên ẩn hiện giữa tầng tầng lớp lớp mây đen, dần dần hạ người xuống giữa sân đấu Cuồng Thiên. Trong lúc đó, sấm sét cũng liên tục đánh xuống bao xung quanh người đó như một tầng thủ hộ.

Đợi đến khi sấm tan, người đó cũng hiện rõ chân thân. Người đến là một nam nhân cao lớn, đeo một chiếc mặt nạ tím trông rất quái dị.

Trong lòng những người ngồi ở đây đều không tự chủ nhảy lên một cái. Kẻ trước mắt mang đến cho họ cảm giác thực bất an, và vô cùng nguy hiểm. Tưởng chừng như kẻ trước mặt này chỉ cần một cái liếc mắt cũng có thể lấy đi sinh mạng của họ.

Trong lúc mọi người còn đang hoang mang Hồ Quỳnh Hương thì nam nhân đứng trên sân đấu đã cất giọng.

  " Tiểu thư hiện đang trên đường tới, cố gắng chờ cô ấy thêm một chút nữa, được chứ? "


Hắn vừa nói tay vừa đưa lên, một quả lôi điện ngưng tụ ngay trong lòng bàn tay hắn. Từng tia sét trong quả lôi điện đó mãnh liệt giật lên từng hồi một, khiến nhân tâm điên đảo hoảng sợ.

Thâm tâm mọi người khóc ròng. Tên kia rõ ràng là uy hiếp!! Ngươi cho bọn ta nói từ " Không " à?? Nếu giờ nói " Không " khác nào bọn ta phải nuốt nguyên quả lôi điện kia, khác nào phải chết???

  " Vị này, tiểu thư mà ngài nói là... "

Trọng tài cố gắng kìm nén cái chân đang muốn chạy trốn lại, tiến từ từ về phía nam nhân đeo mặt nạ kia, chầm chậm thả từng chữ một như sợ sẽ chọc giận người trước mắt.

  " Tiểu thư Y Băng, người thách đấu của trận này. "

  " À, dạ, chúng tôi chờ cũng chưa lâu lắm, thêm chút nữa cũng không sao. Dạ, vị đây cho hỏi quý danh là gì ạ? Để xưng hô cho dễ thôi. "

  ".... Tử Lôi. "

  " A! Dạ, Tử Lôi đại nhân, người có cần... "

  " Không cần thiết! Ta ở đây chờ tiểu thư tới rồi sẽ đi ngay. Không phải phiền phức. "

  " À, dạ. Mọi thứ đều theo đại nhân.... "

Thời gian trôi qua thêm 10 phút nhưng tưởng chứng hơn 10 thập kỉ đã trôi qua. Sự sợ hãi trong lòng mọi người chưa một chút nào vơi bớt.


Ai đó nói cái tên kia bớt thả sát khí đi được không? Quần chúng bọn ta sắp bị hắn dùng uy áp đè chết rồi nha!!!

  " Ahh!! Xin lỗi, xin lỗi, ta tới trễ rồi. Vẫn có thể tiếp tục đấu mà đúng không? "

Âm thanh vang vọng từ đằng xa dội đến nơi đấu trường, cùng lúc đó, khí tức đè nén mọi người cũng đồng loạt được thu về. Người dân đang ngồi xung quanh ôm ngực thở phào nhẹ nhõm. Lúc mà Lạc Y Băng chạy tới nơi, ánh mắt mọi người nhìn cô lạ lắm.

Cảm kích?

Cô làm gì mà họ cảm kích cô?... Thật khó hiểu....

_______ End.... _______.........


Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của ta.

Ta xin phép gửi lời cảm ơn sâu sắc đến bạn thiennguyet2k4.

Nhờ bạn ấy mới có chương 24 này đây.

Các bạn muốn có chap mới nhanh? Cũng được thôi. Vậy cmt cho tôi một câu nào đó theo các bạn là hay nhất, tôi đọc tôi thích nhất thì hôm sau tôi cho các bạn chương mới. Và tôi tag luôn bạn có câu nói tôi thích vào. Ok?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận