Tiểu Long Long

“Ngươi nghĩ rằng ta muốn như vậy sao?” Dịch Long Long càng nghĩ càng thương tâm, càng nghĩ càng ủy khuất, những ấm ức tích tụ mấy ngày nay dồn nén đến lúc này như nước vỡ bờ, tiếng khóc nức nở vang lên trong phòng, nghe hết sức tủi thân đáng thương.
Vừa rồi khi nói chuyện cùng Lý Duy, Dịch Long Long từ trên vai Lâm Kỳ nhảy xuống, ngồi bệt trên đất, đưa tay quệt nước mắt, nhưng càng lau càng nhiều, nàng cũng chẳng thèm quản nữa, cứ thế mà khóc cho thỏa.
Chẳng lẽ nàng muốn biến thành rồng hay sao? Tên này nghĩ mình là ai vậy? Tự nhiên mắng mỏ nàng.
Nhìn Dịch Long Long khóc như không thể ngừng được, Lý Duy có chút hoảng hốt, rồi bối rối: “Ngươi làm sao….Ê, người đừng khóc….Này…thế này không tốt….”
Giọng nói của hắn thật yếu ớt, tiếng khóc này giống như tiếng khóc của trẻ con vậy, đối với hắn còn đáng sợ hơn phán quyết của thần linh, trông thế này chẳng khác nào hắn phạm phải tội ác tày trời gì vậy.
Giống như lúc hắn không ngờ con rồng nhỏ này sẽ nói với hắn câu “Chúng ta không thể nào đâu”, Lý Duy cũng chưa bao giờ nghĩ, sẽ có một con rồng, cứ thế mà khóc nấc lên trước mặt hắn.
Khuyên bảo thế nào cũng không được, trong một lúc không biết nên làm gì mới tốt, Lý Duy mở hé bàn tay, phóng ra pháp thuật điều trị, vốn là thần thuật dùng để trị thương, bây giờ chỉ có tác dụng giảm bớt mệt nhọc, ánh sáng ấm áp dịu dàng vây lấy Dịch Long Long, một dòng chảy ấm áp từ từ rót vào thân thể nàng.
Người có kinh nghiệm đều biết, khi người ta thương tâm nhất, càng có người dỗ, thì càng khóc lớn hơn, cách tốt nhất chính là mặc kệ, nhưng rõ ràng Lý Duy không có kinh nghiệm đó, mà Dịch Long Long khóc suốt như vậy cũng có chút mệt mỏi, vừa đúng lúc Lý Duy làm như vậy, tiêu tan hết mệt nhọc của nàng, khiến cho nàng có thêm sức mà khóc tiếp.

Hào quang của thần thuật trên tay Lý Duy càng lúc càng yếu, cuối cùng cũng không chịu nổi, tiếng khóc nấc kia cứ đâm vào trong tai của hắn, không cách nào dỗ dành hay hù dọa rồng nữa, Lý Duy chỉ còn cách khép nép cầu xin con bé rồng này tha thứ: “Ai, ngươi đừng khóc nữa….ngươi là rồng nha, khóc như thế này rất khó coi….”
Dịch Long Long vẫn nức nở, không quên hờn dỗi một câu: “Không cần ngươi lo.”
Lý Duy thở dài:” Ngươi đừng khóc nữa……nếu ngươi nghe lời ngừng khóc, ngươi muốn cái gì ta cũng hứa với ngươi…….”
Dịch Long Long đang đưa tay lau nước mắt, nghe vậy liền dừng khóc, ánh mắt phía sau kẽ vuốt nhìn chằm chằm Lý Duy: ”Thật sự là cái gì cũng được?” Không phải là hứa suông chứ?
Thấy nàng cuối cùng cũng ngừng khóc, Lý Duy nhẹ nhàng thở ra: “Ngươi không thể yêu cầu việc gì quá đáng, ta không phải thần, không phải vạn năng.”
Dịch Long Long không chút do dự nói: “Được rồi, ta muốn tìm Ngải Thụy Khắc.” Nếu có Ngải Thụy Khắc bên cạnh, nàng không phải sợ hãi nữa, an toàn cũng được đảm bảo.
Nghe xong yêu cầu của nàng, Lý Duy có chút khó xử:”Nói thật, yêu cầu này, ta rất khó hoàn thành, diện tích Thụ Hải thật sự quá mức rộng lớn, trong đó lại ẩn nấp rất nhiều dã thú và quái vật, muốn ở trong đó tìm được một người, khó khăn không khác gì tìm một hạt cát trong biển….. Ngươi nên đổi cái khác đi.”
Nghe thấy hắn từ chối có vẻ dứt khoát, Dịch Long Long cũng không miễn cưỡng, dù sao nàng cũng biết tình hình ở trong Thụ Hải, biết rõ rằng tìm người không dễ dàng, vì vậy cũng hiểu chuyện:”Như vậy đổi thành……” Nàng dừng một chút, có chút hồi hộp, móng vuốt vô thức nắm chặt vạt áo, giọng nói thật nhỏ nhưng vô cùng chắc chắn:”Ta muốn biến thành Người.”
Nàng muốn biến thành người.
Vọng tưởng cũng được, nằm mơ cũng được, nàng vẫn muốn biến thành Người.
Nàng từng hỏi qua Ngải Thụy Khắc, hỏi rằng rồng có thể biến thành người được hay không, hắn suy nghĩ một lúc, rồi lắc đầu.
Nhưng mà nàng vẫn muốn biến thành người.
Là con rồng duy nhất trên đại lục, kế thừa huyết mạch của Vĩnh Hằng Ngân Sắc cường đại, có thể bài trừ tất cả sức mạnh phong ấn và nguyền rủa, nhưng thế thì sao?

Những thứ đó, nàng thà rằng đánh đổi tất cả, để lấy một cơ hội biến thành một con người bình thường.
Kiếp trước nàng là người, trái tim và linh hồn của nàng đều là con người, cho dù biến thành hình dạng rồng, cho dù tự nhắc rằng mình không còn là người, nhưng nàng vẫn không thể thật sự nhìn thế giới này dưới con mắt của một con rồng được.
Nàng thiết kế được phòng ngủ, có thể sử dụng những công cụ không phải móng vuốt, thích ăn đồ chín tuyệt đối không ăn thịt sống, trước và sau khi ngủ đều súc miệng đánh răng, phải mặc quần áo, tất cả những điều đó đều là thói quen của con người, cho dù người ta nhìn vào cảm thấy quái dị, nhưng nàng không muốn thay đổi, cũng không định thay đổi.
Lý Duy trầm mặc trong chốc lát, rồi mới chậm rãi mở miệng: ”Ngươi muốn ở đây đợi Ngải Thụy Khắc bao lâu?”
**********************
Cuối cùng cả hai yêu cầu Lý Duy đều đáp ứng một nửa, Ngải Thụy Khắc, hắn sẽ tìm, biến thành người, hắn cũng giúp, nhưng cả hai điều này đều không dám cam đoan.
Việc của Ngải Thụy Khắc, hẳn chỉ cho người ở trên trấn dán cái thông cáo, hơn nữa báo cho quán rượu và quán trọ ở các trấn lân cận, nói cần thuê mạo hiểm giả tìm người, nếu ai ở trong Thụ Hải thấy một kiếm khách nghèo túng chừng hai bảy hai tám tuổi, tên là Ngải Văn, xin đem đến thần điện ở trấn Hương Thảo, có người rất mong được gặp hắn.
Thù lao chi trả rất cao, những năm mươi đồng vàng, chừng ấy thậm chí còn dư sức dụ dỗ mạo hiểm giả bỏ qua mục tiêu hiện tại của mình, hết sức đi tìm kiếm Ngải Thụy Khắc, nhưng Thụ Hải thật sự quá lớn, cho dù xuất động tất cả mạo hiểm giả, cũng chưa chắc đã thành công.
Lý Duy mở cánh cửa đá gọi một thần quan thực tập đến, dặn dò hắn đi làm việc, rồi lại khép cánh cửa lại, trở về trước mặt Lâm Kỳ:”Được rồi, nếu như vậy mà còn không tìm được, thì đó chính là ý của thần.”
Dịch Long Long từ phía sau Lâm Kỳ bước ra, vô cùng cảm kích nói: “Thật sự cảm ơn ngươi, đã khiến ngươi tốn kém như vậy.”

Lý Duy tỏ vẻ không sao hết, khoát tay: “Không có gì, đợi tìm được Ngải Thụy Khắc, hắn có tiền trên người mà, sủng vật nợ, đương nhiên hắn phải trả.”
……Nàng rút lại lời nói vừa rồi.
Lần nữa ngồi xuống trước mặt Dịch Long Long, Lý Duy đánh giá nàng một hồi rồi nói: “Trên nguyên tắc, muốn hoàn toàn thay đổi một chủng tộc, thì phải là sức mạnh của thần minh, ta không làm được.”
Thay đổi chủng tộc, chuyện này ở trong lịch sử của nhân loại cũng không phải là không có, nhưng cũng không phải dạng thay đổi hoàn toàn, ví dụ như từ nhân loại biến thành Tử Linh hay là Vu Yêu, nhưng làm như vậy, đều phải bỏ đi thân thể của mình, thậm chí lấy cái chết để hoàn thành quá trình biến đổi, đồng thời, nói theo góc độ của thần điện, đây chính là hành vi xúc phạm, phải chịu sự thẩm vấn và phán quyết.
Hơn nữa ở trong lịch sử, cũng chưa từng có con rồng nào muốn biến thành người.
Nhìn Dịch Long Long lộ ra vẻ thất vọng không thể che dấu, Lý Duy nói tiếp: “Nhưng mà, ta có thể chọn một loại phương pháp biến hình, giúp thay đổi ngoại hình của ngươi, bên trong ngươi vẫn là rồng, như vậy ít ra có thể bảo vệ ngươi an toàn.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui