"Anh Tiếu, lâu rồi anh chưa đến đây đó nha."
"Còn không phải là do sắp tốt nghiệp sao, anh làm gì còn nhiều thời gian như vậy."
Diêm Vũ mặt vô biểu tình uống từng ngụm rượu, nhìn Tiếu Hoài cùng một đám nam sinh nói chuyện bát quái, hắn cảm thấy lòng ẩn ẩn đau, lấy tay xoa xoa huyệt Thái Dương, Diêm Vũ thở dài, hắn đang rất sầu não, biết rõ là dây dưa với Tiếu Hoài sẽ không được lợi ích gì, nhưng lại không muốn rời đi, lại còn ngây ngốc ôm ảo tưởng một ngày nào đó Tiếu Hoài sẽ thấy hắn tốt, chỉ yêu một mình hắn, không còn tiểu tam, tiểu tứ bâu xung quanh nữa, anh chỉ cần có một mình hắn, ha, đúng là điên thật rồi.
Suy nghĩ có chút loạn, nhìn Tiếu Hoài cùng đám nam sinh đang nhẩy đầm, bất tri bất giác Diêm Vũ đã uống quá chén, lặng lẽ nhắm hai mắt lại, gật gà gật gù, đột nhiên có cảm giác bị người khác sờ mó lung tung.
"Tiếu......!Hoài?" Diêm Vũ mơ màng mở mắt ra, thấy người đến không phải người trong lòng, nháy mắt liền thanh tỉnh, lập tức đẩy tên đàn ông đang ăn đậu hủ của mình ra, "Cút."
Tên đàn ông kia cũng đã uống say, cười đáng khinh với Diêm Vũ, "Anh đẹp trai, đang cô đơn sao? Em đây cũng đang cô đơn, chi bằng chúng ta......"
"Cô đơn cái con mẹ mày!" Diêm Vũ một bên nghĩ đến Tiếu Hoài, trái tim liền đau nhói, một bên lấy chân đá vào trym người đàn ông, lớn tiếng chửi.
Tên đàn ông đau đến kêu la thảm thiết, bảo an liền vội vàng xách tên này ra ngoài, Diêm Vũ tức đến đau đầu, liếc mắt thấy, Tiếu Hoài vẫn đang cùng đám lâu la kia quẩy tưng bừng, ngực càng khó chịu hơn, cởi hai nút áo xuống để lộ một mảng da thịt, hung hăng rót cho mình một chén rượu.
Chờ Tiếu Hoài quẩy xong, đập vào mắt chính là cổ áo mở rộng của Diêm Vũ, để lộ cơ ngực đầy đặn, đang nghiêng đầu dựa vào tường, xung quanh là những ánh mắt như lang như hổ của một đám 0 đang thèm thuồng nhìn Diêm Vũ, đối với chuyện xảy ra vừa nãy bọn họ chỉ cảm thấy một trận đau trứng, mặc dù rất muốn nhưng không ai có can đảm tiến lên bắt chuyện với hắn.
Tiếu Hoài thở dài, sao cậu ta lại say tới mức này.
Bản thân anh đối với những ánh mắt nóng bỏng dán tới hắn thật ra cũng không có phản ứng gì, anh cảm thấy Diêm Vũ rất xuất sắc, thế nên phản ứng này của mọi người cũng rất bình thường, lại càng không có cái gọi là khó chịu khi đồ vật của mình bị nhìn trộm? Anh với Diêm Vũ chỉ đơn giản là bạn chịch, đương nhiên sẽ không có loại cảm giác này.
Anh không chút khách khí vươn tay sờ loạn trên ngực Diêm Vũ, lúc đầu ánh mắt của Diêm Vũ lạnh thấu xương, nhưng khi nhìn rõ người đến là ai đôi mắt lập tức trở nên mềm nhũn.
"Cậu uống nhiều lắm hả? Còn đi nổi không?" Tiếu Hoài hỏi.
"Không có uống......!nhiều, đương nhiên......!đi nổi......" Diêm Vũ như muốn chứng minh lời mình nói, lảo đảo đứng lên.
Thấy thế Tiếu Hoài vội vàng đỡ hắn ra ngoài quán bar.
Bên ngoài gió rất lớn, Tiếu Hoài không nhịn được đánh cái rùng mình, giây tiếp theo đã bị người ta kéo lại hôn môi.
"Tiếu Hoài......!A......!Em muốn anh......" Diêm Vũ vừa nói vừa dựa sát vào người Tiếu Hoài phát dâm.
"Chết tiệt, cậu đúng là cái đồ dâm đãng, uống rượu xong thì n*ng không chịu nổi à?" Tiếu Hoài mắng, nếu không phải còn đang trên đường cái, Tiếu Hoài nhất định sẽ chơi chết hắn, nhưng mà anh còn chưa có điên tới vậy, vội ngăn cản Diêm Vũ đang cởi sạch quần áo, đỡ hắn tới khách sạn.
Sau khi uống say Diêm Vũ trở nên dâm đãng cực kỳ, hoàn toàn không biết hai chữ chừng mực viết như thế nào, Tiếu Hoài kéo cằm Diêm Vũ, nhìn khuôn mặt đang chìm đắm trong dục vọng của người này, nhịn không được lẩm bẩm, "Nên nói là cậu quá thiếu ** hay vẫn là do tôi dạy dỗ quá tốt đây, mỗi lần gặp tôi, cậu đều trưng ra cái bản mặt 'mau chơi chết em đi' là như thế nào đây.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...