Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng



Tuy là sau khi xảy ra vụ nổ, Tư Không Dịch đã nhắc nhở đạo diễn râu rậm chuyện này có khả năng ảnh hưởng đến đoàn làm phim, nhưng đạo diễn râu rậm vừa mới nói với mọi người, trước khi điều tra rõ chuyện này không được đồn bậy ra ngoài, ngay lúc đó đã có cẩu tử chạy đến nhìn đông ngó tây.

Cũng may mọi người đều biết lúc đối mặt cẩu tử tuyệt đối không thể nói lung tung, cho nên mặc dù là đạo diễn râu rậm đã tuyên bố sáng nay tạm dừng quay phim, mấy nhân viên và diễn viên bị cẩu tử quấn lấy cũng không lộ ra chuyện gì. Đạo diễn râu rậm cũng bị một tên paparazzi quấn chặt, nhưng ngược lại ông có trả lời, chỉ là nội dung lại cực kỳ bình thường: “Chỉ là quay đến phần có cảnh cháy nổ mà thôi. Vậy mà mấy người cũng ngạc nhiên đến vậy sao?”

Đám paparazzi nghe vậy chỉ cười nhạt, nhìn dáng vẻ của mấy người, không giống chỉ là quay phim bình thường đâu, nhưng nhìn kỹ mấy diễn viên ở đây, ngược lại không có ai bị thương. Bọn họ không tìm thấy chứng cứ chỉ có thể phẫn nộ mà về.

Mà lúc này, Tư Không Dịch và Chung Khôi bị đạo diễn râu rậm cố ý gọi qua, hỏi tình trạng cơ thể có sao hay không lần nữa, sau đó ông mới nói với cậu: “Tiểu Dịch à, lần này cậu bị dọa sợ rồi. Chiều nay hai người cậu và Chung Khôi nghỉ ngơi đi, ngày mai tôi nhất định bảo tổ đạo cụ kiểm tra đàng hoàng xong rồi mới tiếp tục quay phim. Hai người mấy cậu cũng đừng để có bóng ma tâm lý, như vậy sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả quay phim. Tôi đã báo cáo chuyện này với Lục tổng, tin rằng anh ta sẽ cho người điều tra rõ chuyện này, vậy nên, chiều nay nghỉ ngơi cho tốt rồi ngày mai tiếp tục quay phim.”

Tư Không Dịch và Chung Khôi đều gật đầu, dù trong đầu cậu có nhiều suy nghĩ thế nào đi nữa, trước khi đạo diễn điều tra xong, cậu cũng chỉ có thể ngẫm nghĩ trong lòng mà thôi, cũng không chứng minh được điều gì. Hơn nữa cậu quả thật cần thả lỏng một chút, dù sao chắc chắn có rất ít người bị giống như cậu, vừa mới đi làm đã gặp phải một vụ tập kích nổ tung như vậy, đúng không?

Đạo diễn râu rậm thấy hai người đều gật đầu, liền biết tố chất tâm lý của hai người cũng không tệ lắm, cuối cùng cũng buông lỏng nỗi lo trong lòng: “Tốt lắm tốt lắm, nếu vậy thì không làm mất thời gian của hai người nữa, nhanh về nghỉ đi! Chờ ngày mai mọi người đến, chúng ta nhất định có thể tìm ra ai đùa dai, cho hai người một cái công đạo.”

“Ồ, tên Lục Phong ngu ngốc kia nhiều nhất là tìm một tên chịu tội thay mà thôi.”

Không đợi mấy người Tư Không Dịch trả lời, một giọng nói trầm thấp trào phúng vang lên. Cậu vừa nghe giọng nói này là cả người nổi da gà, lập tức quay đầu qua, quả nhiên thấy được cái tên bá bạo tinh kiều quanh thân đầy khí đen.

Tư Không Dịch: “…” Nhìn là biết ngay tâm trạng không tốt.

“Cậu làm vẻ mặt như thấy quỷ nhìn tôi là có ý gì? Tôi đáng sợ hơn quả bom kia hả?” Yến tổng cười lạnh.

Đạo diễn râu rậm vừa thấy Yến Khôn xuất hiện với tâm trạng không tốt liền đứng bật dậy, bày ra gương mặt tươi cười: “Yến tổng, sao ngài lại đến đây? Tới tham ban à? Ừm, đoàn làm phim vừa mới xảy ra một chút việc nhỏ, chúng tôi đang chuẩn bị điều tra.”

Yến Khôn ha hả một tiếng: “Ồ, vậy mấy người cứ điều tra đi.” Nói xong liền kéo Tư Không Dịch bỏ đi. Cậu bị lôi kéo đi, phát hiện bản thân muốn giãy ra cũng không xong, hơn nữa bàn tay nắm tay cậu kia ngày càng siết chặt. “Anh có thể suy xét việc tôi vừa mới chịu kinh hãi hay không?”

Yến Khôn nghe vậy, dường như rất tức giận quay đầu lại, hai mắt lạnh như băng: “Vậy sao cậu không ngồi dưới đất cả người phát run, mặt mày tái nhợt chờ người khác đến ôm công chúa?”


Tư Không Dịch hơi sửng sốt, sau đó không thể tin mà mở miệng phản bác: “Tại sao tôi phải ngồi dưới đất cả người phát run, mặt mày tái nhợt chờ người khác đến ôm công chúa?! Chờ ai? Chờ anh hả?! Tôi cũng không phải bông hoa trắng nhỏ đáng thương, tự tôi có thể đứng dậy, còn chờ người khác ôm làm gì?”

Yến Khôn gật gật đầu: “Vậy nên tôi chỉ kéo cậu thôi. Còn nữa, điều quan trọng là nhìn cậu không giống chịu kinh hãi chút nào. Câm miệng đi, tôi bỏ cuộc họp cổ đông tới đây không phải để nghe cậu phàn nàn.”

Tư Không Dịch quả thật bị người này làm tức đến bật cười: “Vậy anh đến làm cái gì?” Tìm tra hả?

Yến Khôn từ trên cao nhìn xuống Tư Không Dịch, bố thí một cái liếc mặt: “Hừ.”

Tư Không Dịch: “…” Hừ là có ý gì, anh nói cho rõ ràng, nếu không tôi thả Đại Hoàng!

Nhưng cuối cùng Yến tổng vẫn đặc biệt ngạo kiều mà không nói rõ ràng, chẳng qua dù hắn không nói thì cậu cũng biết hắn đây là có ý tốt. Yến Khôn bảo Ngô Hình lái xe đến một nhà hàng Trung Quốc, vừa nhìn trang hoàng là biết rất đắt đỏ, sau đó lôi kéo cậu trực tiếp bước vào chọn món ăn.

“Một nồi lẩu dưỡng sinh đặc biệt. Cậu ta vừa bị kinh hãi, nên ăn cái gì?”

Nhân viên phục vụ đối mặt với Yến tổng tản ra khí thế bá vương, hoàn toàn không dám chậm trễ: “Một chén cháo hoa quế ngân nhĩ câu kỷ tử có thể dưỡng thần.”



Cháo ngân nhĩ

“Vậy mang ra một nồi.”

Nhân viên phục vụ: “…” Chúng tôi ở đây là nhà hàng chuyên thức ăn có vị thuốc dưỡng sinh, chưa bao giờ bán cả một nồi nha đại ca! Chẳng qua dưới ánh nhìn lạnh lùng của Yến Khôn, nhân viên phục vụ bật người lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Dạ được, tiên sinh chờ một lát. Còn cần món gì khác không ạ?”

Yến Khôn nghĩ nghĩ: “Món nào bổ cơ thể. Không cần nhiều, chất lượng tốt là được.”


“Vâng, ở đây chúng tôi có trà hoa cúc dưỡng sinh. Hai vị thưởng thức trước.”

Lúc này Tư Không Dịch đã chống cằm nhìn Yến Khôn một lúc lâu, cậu tươi cười nói: “Anh lo lắng cho tôi nên đến hả?”

Yến tổng nhướng mày, vẻ mặt ghét bỏ: “Tôi bận rộn như vậy, sao có thể đặc biệt chỉ vì mời cậu ăn cơm? Chẳng qua tôi biết lẩu nhà này tương đối dưỡng sinh và đắt tiền, cho đồ nhà quê như cậu trải nghiệm mà thôi. Chỉ là nhân tiện đến nhìn xem bên kia xảy ra chuyện gì.”

“À.” Tư Không Dịch ha ha cười, có quỷ mới tin anh. “Yến tổng, tôi thấy nếu tôi là con gái, lúc này chắc chắn sẽ nghĩ là anh đang theo đuổi tôi đó.”

Yến Khôn cau mày: “Trong giới giải trí không phân biệt nam nữ. Rốt cuộc quả bom kia là sao?”

Nói đến quả bom, Tư Không Dịch chậc một tiếng: “Không biết, chẳng qua lúc quay phim tôi đột nhiên cảm thấy tim đập dữ dội, giống như hôm mưa to lần trước đó, nên tôi liền kéo Chung Khôi chạy, sau đó bom nổ mạnh. Nói thật, tôi thật sự không nghĩ ra ai sẽ làm như vậy? Tôi cảm thấy chuyện này là nhằm vào tôi, suy nghĩ kỹ nửa ngày, khả năng lớn nhất chính là lão đại phía sau ổ mại dâm bị tôi triệt phá kia trả thù. Có lẽ trước kia gã ra đã muốn tìm tôi trả thù, chỉ là không biết tôi ở đâu mà thôi. Nhưng hiện tại tôi đã ra mắt, hơn nữa trên Weibo đều là tin tức về bộ phim Dong binh chi vương mà tôi tham gia, vì thế gã mới bắt đầu hành động.”

Tư Không Dịch nói đến đây, gương mặt hơi lạnh lùng: “Tôi không tiếp tục gây chuyện với bọn chúng, ngược lại chúng lại tìm tôi gây chuyện. Đúng thật là… Ha hả.”

Yến Khôn vươn tay cầm một quả nho nhét vào miệng cậu: “Cậu còn muốn làm cái gì? Cậu thì có bản lĩnh gì chứ. Không cần xen vào chuyện này, tôi sẽ bắt được chúng. Cậu cứ yên tâm bát quái, đóng phim là được.”

Miệng Tư Không Dịch bị nhét một quả nho, liếc mắt xem thường: “Người không phạm ta, ta không phạm người. Nói sau đi.”

Yến tổng nghe vậy nhíu nhíu mày, nhưng cũng không nói gì thêm. “Ngày mai tôi tìm một người làm trợ lý sinh hoạt cho cậu, nhân tiện có thể giúp cậu ngăn cản tai nạn. Cậu cám ơn tôi thế nào đây?”

Tư Không Dịch nghiêm túc suy nghĩ, cầm trái táo to trên khay, nhét vào miệng Yến tổng: “Cám ơn nha.”

Yến Khôn bị nhét một miệng táo: “…” Mỗi lần ở chung với thằng nhóc này, hắn đều cảm thấy bản thân bị rớt giá thảm hại. Mà thôi, thoải mái là được rồi.


Sau khi ăn lẩu dưỡng sinh, Tư Không Dịch vui vẻ ra mặt, ngay cả Yến Khôn cũng mặt mày giãn ra. Ngoại trừ việc Đại Hoàng, Đại Hoa, Tiểu Bạch không chịu cô đơn mà lần mò đến yêu cầu ăn chung, bữa trưa này tương đối mỹ vị.

Chẳng qua bọn họ vừa ăn trưa xong, di động của Tư Không Dịch đã reo liên tục.

Cậu nhận điện thoại, bên kia truyền đến giọng nói hơi lo lắng của Từ Đồ Chi: “Tiểu Dịch? Bây giờ cậu ở đâu? Cơ thể có sao không? Có bị thương không? Đã xảy ra chuyện lớn như vậy, sao cậu không nói tiếng nào? Có cần tôi đến đón cậu không?”

Tư Không Dịch sửng sốt một chút, sau đó phản ứng rất nhanh trả lời: “A, anh Từ, không có việc gì. Chỉ là đạo cụ trong đoàn phim xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn mà thôi. Vì thế mà tôi có được nửa ngày nghỉ nè, không có việc gì đâu. Anh không cần lo lắng. Ừ, buổi chiều tôi trở về công ty, tuyệt đối không chạy loạn. Tối gặp nha.”

Tư Không Dịch đặt điện thoại xuống, Yến Khôn đã lấy di động mở Weibo cho cậu xem: “Cậu lên hot search.”

Tư Không Dịch nhìn mấy tiêu đề chói mắt trong điện thoại của Yến Khôn…

#Người mới Tư Không Dịch đang được chú ý gặp nạn khi quay phim? Là âm mưu hay là sơ suất?

#Bộ phim Dong binh chi vương đang quay gặp nạn, đạo cụ nổ tung, thanh niên đang “hot” có bị nổ luôn không?

#Lật lại những minh tinh vì đạo cụ kém mà phải rời khỏi giới giải trí.

“Chậc, rõ ràng đạo diễn đã ra lệnh nghiêm cấm truyền ra, sao có người đào được tin tức này?” Tư Không Dịch cảm thán một câu: “Chuyện này phiền phức nha. Không biết đạo diễn giải thích chuyện này thế nào.”

Tư Không Dịch vừa nói xong, điện thoại của cậu lại vang lên, lần này là Tạ Kỳ.

“Tư Không Dịch! Cậu có bị gì không?! Bây giờ cậu đang ở bệnh viện hay là đang ăn cơm?! Sáng nay tôi đã nhắc nhở cậu phải cẩn thận rồi! Cậu nên nghe lời tôi mới đúng?! Không bị thương chứ? Có muốn tôi đến đón cậu không?”

“Không có việc gì không có việc gì, tôi tốt lắm. Tôi dùng dáng người mạnh mẽ tránh được một kiếp, cậu yên tâm, đại nạn không chết tất có hậu phúc. Tôi còn phải xem cậu biểu diễn mà. Ừ, chiều về nói chuyện với cậu sau.” Tư Không Dịch vội vàng cúp điện thoại, rồi lại ứng phó cuộc gọi của Trần Hi, lúc này mới xem như chấm dứt.

Sau đó cậu ngẩng đầu lên, liền thấy Yến Khôn dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cậu. “Làm gì vậy?”

Yến Khôn hàm xúc đánh giá cậu, đến lúc cậu hơi sợ hãi mới mở miệng: “Tôi phát hiện, cậu rất được chào đón.” Mới đến công ty vài ngày đã làm quen hai người bạn có thể tin cậy được vào thời khắc quan trọng.


Tư Không Dịch vênh mặt: “Đương nhiên, tôi được rất nhiều người chào đón! Anh yên tâm đi, tương lai sau này, bạn gay của tôi sẽ trải rộng toàn bộ giới giải trí! Thế nào? Lợi hại hay không? Bái phục không?”

Yến Khôn: “…” Phải đóng băng cậu mới được.

Tư Không Dịch thấy Yến Khôn bí hiểm không nói lời nào, liền mở điện thoại lướt Weibo, nhưng ba phút sau, cậu trợn mắt há hốc mồm mà nhìn đề tài trên top, bị cư dân mạng nhiệt tình đẩy lên không xuống phút nào.

#Tư Không Dịch bị Yến tổng khí phách dẫn đi, Yến tổng, anh nói anh rất bận mà?!

#Tên *tiểu biểu tạp bị Yến tổng mang đi.

*小婊砸: tiểu biểu tạp = tiểu biểu tử, một cách mắng không có ác ý của trà xanh biểu, cũng được dùng trong ngôn ngữ mạng Trung Quốc.

 #Nam thần bị ông xã dẫn đi, tôi nên làm thế nào đây?!

“… Ôi trời ơi.”

Yến Khôn ngẩng đầu: “Hửm?”

“Tôi nghĩ, tài khoản Weibo chính thức tôi vừa lập hôm qua, rất nhanh sẽ bị fan cuồng của anh nhấn chìm.” Tư Không Dịch buồn bực, vứt điện thoại qua cho Yến Khôn: “Cầu anh, tổng tài đại nhân, nói gì đó giúp tôi giải vây đi. Dù sao cũng là *sai lầm của anh!”

Yến Khôn: “Chiều nay tôi còn phải họp. Tôi rất bận. Tôi chỉ mời cậu ăn một *nồi lẩu cay mà thôi.”

*Chỗ này Tư Không Dịch dùng chữ 锅 = oa, có nghĩa là cái nồi, ngôn ngữ mạng lại có nghĩa là một việc sai lầm hay là một chuyện gì đó thất bại. Thường dùng từ như “Bối oa” hoặc “Vứt oa”, chỉ chính là gánh vác hoặc trốn tránh trách nhiệm. Yến Khôn vờ không hiểu, hiểu theo nghĩa chữ 锅 là cái nồi nên trả lời là chỉ mời ăn một nồi lẩu, không có làm gì sai.

Tư Không Dịch: “…” Làm người không được vô sỉ như Yến tổng, anh vô sỉ như vậy đám hậu cung ảo tưởng hường phấn của anh có biết không?!

______________________

Lần này đúng là #Yến tổng rất bận, bỏ họp mà đến, khổ cái cứ ngạo kiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui