Tiểu Dĩnh Em Là Của Tôi
Và cứ thế căn biệt thự yên tĩnh bổng chóc có tiếng la của người phụ nữ rất quyến rũ, ai nghe cũng phải đỏ mặt và tiếng thở hổn hển của người đàn ông, 2 người cứ thế mà hoan ái suốt đêm.
5 giờ sáng
à anh tỉnh rồi sao ??? ( cô mở mắt nhìn anh rồi nhẹ nhàng hỏi)
Ừ anh dậy rồi !!! Em mau thức dậy ik còn chuẩn bị cưới. ( anh nhìn cô nói)
Zạ !!! ( Dĩnh ik vào phòng tắm)
14 giờ
Cô mặc chiếc đầm trắng mà cô đã chọn, khuôn mặt xinh đẹp trang điểm nhẹ nhàng, cô từ từ bước vào lễ đường. Ngày hôm nay là ngày cưới của cô và anh. Anh mặc âu phục trắng mà cô đã chọn. Nhìn hai người rất xứng đôi. Và các nghi thức cũng đã xong. Bây giờ mọi người đang nhập tiệc.
Chào tẩu ( 3 người đàn ông vest đen, xanh, đỏ bước tới chào cô)
Hở !!! Các anh có phải nhận nhầm. ( cô ngạc nhiên hỏi)
Các cậu đừng làm vk tôi ngạc nhiên chứ ( Phong bước đến ôm eo Dĩnh)
Này Phong cậu đúng là cái tên xấu xa, vậy mà cũng ko giới thiệu chúng tôi với tẩu ấy sớm hơn ( người vest đen ôn nhu nói)
Ừ !!! Người đen là Lục Thịnh, người xanh là Hạ Minh, người đỏ là Trương Khải. ( anh chỉ ba người rồi nói)
Zạ em chào các anh... em là Lệ Dĩnh các anh cứ gọi em là Dĩnh đc rồi. ( cô mỉm cười nói)
Ừ em ( Hạ Minh nói)
Và thế mn nói chuyện vui vẻ với nhau và tới tối thì nhà ai nấy về.
Biệt thự
Có một cô gái đang nằm dài trên sofa.
Dì Dương ơi!!! ( cô gọi)
Zạ tiểu thư, á lộn phu nhân gọi tôi ( dì Dương chạy lại hỏi)
Phiền dì đem giúp con ly nước ( cô mệt mỏi nói)
Zạ tôi đem liền ( dì chạy ik lấy)
Và rồi hắn bước vào nhà thì thấy cô đang nằm trên sofa.
Có giường sao ko nằm ( anh đi lại ngồi xuống hỏi cô)
Em... mệt... quá ( cô nhẹ nhàng nói rồi nằm trên đùi anh)
Đc rồi để anh bế em lên phòng ( anh bế cô lên phòng)
Dĩnh nằm im vào rồi chìm vào giấc ngủ trong một ngày mệt mỏi, anh đặt nhẹ cô xuống giường rồi bước vào tắm, 15 phút sau anh ik ra thì leo lên giường ôm cô ngủ.
Hết chap 7
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...