Tiểu Dĩnh Em Là Của Tôi
Tất cả tài sản, vật chất của anh ấy sẽ đều thuộc về tôi. ( cô bình thản nói)
À... tôi... tôi... ( ả cứng họng)
Ck con chúng ta không muốn thấy cô ấy nữa ( cô chu mỏ giọng rất dễ thương tay vuốt ve cái bụng đã to)
Được !!! Từ nay không cần đi làm. ( anh nói)
Chủ.... Tịch ( ả nước mắt đã rơi)
Nói lại lần thứ hai thì cô sẽ là ở dưới lòng đất đấy ( anh lạnh lùng nói)
Ả nghe vậy thì sợ hãi chạy nhanh ra khỏi công ty.
Anh gan nhỉ ??? ( cô nhìn anh bằng cặp mắt viên đạn)
Oan quá bà xã... hic... hic ( anh ôm tay cô tỏ vẻ bị hại)
Hôm nay biết ngày gì không.
Là ngày đi xem tiểu bảo bối.
Vậy còn không đi.
Tuân lệnh bà xã đại nhân.
Anh dìu cô nhẹ nhàng ra xe rồi chạy nhanh đến bệnh viện, đang trên đường thì bỗng bụng cô chuyền đến cảm giác rất đau.
Ck... vk... đau bụng quá... ( cô cố gắng nói)
Bảo bối... em đợi anh sắp đến bệnh viện rồi ( anh nhìn cô thì rất lo lắng)
Từ dưới của cô chảy ra rất nhiều nước trắng càng làm anh lo thêm. Anh phóng xe nhanh đến bệnh viện.
Tại bệnh viện
A... a... a...
Từ trong phòng sinh phát ra tiếng lên của người phụ nữ cùng tiếng bác sĩ y tá an ủi. Và người phụ nữ ấy không ai khác chính là cô.
Phong... con dâu bảo bối của mẹ sao rồi ( mẹ của Phong chạy đến bên Phong lo lắng hỏi)
Đag ở trong ( anh nói)
A... ( cô hét lên)
Vk ơi đau quá thì nghỉ sinh đi... anh không muốn em đau đâu ( anh lo lắng đi qua đi lại)
Thằng mắc dịch mày mới nói gì đó. Muốn Lý Gia không người nói dõi à ( ông hét lên)
Ba hét gì chứ... bảo bối của con đang rất rất rất đau ở bên trong kìa... lúc mẹ sinh con ra ba cũng tính bóp cổ con chết thôi mà ( anh nói một dòng)
Cái thằng này ( ông cạn cmn lời)
Cứ thế 3 tiếng cũng trôi qua bên trong cũng đã phát ra tiếng khóc em bé còn tiếng la đã hết. Bác sĩ bước ra.
Chúc mừng cậu chủ. Là một tiểu thư mẹ tròn con vuông. Chúng tôi sẽ chuyển Lý phu nhân đến phòng hồi sức và se đem tiểu thiếu đến sớm ( bác sĩ nói)
Ừ ừ. ( anh nói xong thì ba chân bốn cẳng chạy theo đến phòng hồi sức)
Hết chap 23
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...