Tiểu Dĩnh Em Là Của Tôi
Lệ Dĩnh cùng mọi người bước vào Phong nhìn qua 1 lượt rồi môi khẽ cong cùng mọi người đi lại chỗ ghế sofa.
Ba mẹ...bác trai bác gái !!! ( tiểu Di ngồi xuống mỉm cười ôm lấy người phụ nữ trung niên)
Bà : Tiêu Tuyết là một sát thủ có tiếng tâm đối đầu với bà cũng có nghĩa là chết. Ở bên ngoài rất đáng sợ, lạnh lùng... khi ở cùng người thân thì rất hiền lành dịu dàng.
Ông : Nam Thiên ông trùm Mafia khét tiếng rất giàu về đc nhiều người kính trọng. ( sau này nhường vị trí trùm hắc đạo cho Phong)
Di... em... con!!! ( bà nhẹ nhàng hỏi)
Ba mẹ...!!! ( Dĩnh chào ba mẹ ck rồi ngạc nhiên nhìn về ông và bà)
Dĩnh đây chính là cha mẹ ruột của em đó. ( Di kéo Dĩnh ngồi cạnh bà)
Đây là... cha... mẹ ( Cô rưng rưng)
Đúng... rất giống ta khi xưa... con gái bảo bối của mẹ ( bà ôm lấy Dĩnh khóc)
Mẹ... ba... chị ( ông bà chị và cô cùng ôm nhau vui mừng)
Nín ik... nín ik... đoàn tụ là tốt (ông vui vẻ nói)
Căn biệt thự cũng không còn tĩnh lặng nữa mà thay vào đó là tiếng khóc tiếng cười hạnh phúc.
Buổi chiều
Này đưa tay ra ( Hoa từ trên lầu chạy đến ngồi cạnh Hạ Minh)
Để làm gì ( Hạ Minh ngây thơ đáp nhưng cũng đưa tay ra)
Hoa đeo vào tay anh một chiếc nhẫn kim cương lúc này mọi người đều nhìn vào hai người.
Em... làm... gì... vậy ( Hạ Minh ngượng đỏ mặt)
Đây là nhẫn cưới đó. ( Hoa nhìn Hạ Minh rồi lạnh lùng nói)
Này bé !!! Còn dân FA ở đây đó nha !!! (Trương Khải ai oán gục mặt xuống nói)
Anh chỉ lớn hơn "BÀ" đây 10 tuổi thôi nhá. ( Hoa nhắn mạnh chữ BÀ nhìn Trương Khải)
Do ăn ở thôi Khải Ka à !!! ( Tiểu Di tựa lưng vào Sofa tay lắc lắc ly rượu pháp rồi cười nhạt và nói)
Thế nào ??? Anh mà gỡ nó ra là đừng mong thấy mặt trời. ( Hoa quay sang nhìn Hạ Minh với đôi mắt nguy hiểm rồi nói)
Hạ Minh cạn kiệt nguồn gốc lời nói. Sau 1 phút im rồi Hạ Minh cũng lên tiếng...
Phong : 20t
Khải : 20t
Thịnh : 20t
Minh : 19t
Hết Chap 20
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...