Tiểu Dĩnh Em Là Của Tôi


Lệ Dĩnh.... * Triệu phu nhân đau lòng nhìn con gái mà nước mắt cứ rơi*
Con... ko... sao... đâu ạ... mẹ đừng lo con muốn đc yên tĩnh *lau hết nước mắt rồi cố gượng cười nhìn bà*
Vậy con nghĩ ngơi ik... con... gái
Triệu phu nhân bước ra ngoài, ở dưới giường là một người con gái xinh đẹp khuôn mặt buồn bã, đôi mắt cứ rơi những giọt lệ. Cứ thế Lệ Dĩnh khóc đến khi mệt mỏi và thiếp ik.
8h sáng hôm sau
Lệ Dĩnh qua bên đó con phải nghe lời, phải sống thật vui vẻ nha * bà đôi mắt buồn rầu nhìn Lệ Dĩnh*

Con biết rồi ạ !!! Mẹ bảo trọng nha!!! * cố gắng gượng cười*
Chiếc xe hơi màu đen sag trọng chạy đến Triệu Gia rồi dừng lại.
Lệ Dĩnh !!! Mau lên!!! * tiếng hét vui vẻ của Triệu Nghi*
Zạ cha, con xong rồi !!! * nhìn ông ấy* THẦM NGHĨ / Triệu Lệ Dĩnh mày tại sao phải buồn chứ, mày chỉ là một đứa mồ côi đc Triệu Gia đem về để Lợi Dụng thôi mà/
Lệ Dĩnh!!! Con bảo trọng nha * tiếng nói của Triệu phu nhân làm Lệ Dĩnh quay lại với thực tế*
Zạ mẹ !!! Ba mẹ con ik!!!
Lệ Dĩnh bước lên xe, chiếc xe từ từ chạy ik, đc một lúc chiếc xe dừng lại ở một căn biệt thự màu trắng cổ kính.

Mời Tiểu Thư Triệu xuống xe ạ !!! * A Du tài xế mở cửa xe cho Lệ Dĩnh và cuối đầu mới Lệ Dĩnh vào trong biệt thự*
Lệ Dĩnh bước vào biệt thự bên trong rất đẹp và rộng, người hầu xếp thành hai hàng gặp cô liền cuối đầu.
Chào Tiểu Thư *tiếng bác quản gia cất lên*
Zạ cháu chào bác ạ !!! *Dĩnh cúi đầu lễ phép*
Tiểu Thư đừng...!!! Tiểu thư có muốn uống gì ko ạ... *tiếng bác quản gia sợ hãi khi thấy Dĩnh cúi đầu lễ phép*
Zạ ko cần đâu ạ!!! Cháu có thể về phòng đc ko ạ !!! * Dĩnh nói với vọng vui vẻ*
A Vỹ, A Di, A Ly, A My !!! Mau đưa Triệu Tiểu Thư lên phòng chăm sóc chu đáo. * bác quản gia gọi người đưa Dĩnh lên phòng*
Dĩnh lên phòng đi tắm rồi nằm trên chiếc giường mềm mại rồi từ từ chìm trong giấc ngủ.
Hết tập 2


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận