– Ta đã quá coi thường Lí Hữu Hợp và Chu Bằng rồi
Thân mình Trữ Tiếu Mộng như trận sương khói lướt qua quân doanh của phản quân
Nàng vẫn nghĩ võ công mình cao cường nên không để ý đến đám quân sĩ bình thường. Nhưng trên thực tế, đám quân sĩ này trải qua huấn luyện nghiêm khắc, rất đoàn kết nên có uy lực nhất định
Trông doanh trại của phản quân đơn sợ, dựng có vẻ qua loa nhưng có phòng bị bí mật, đánh úp rất hiệu quả
Bởi vì các doanh trướng không có sự liên kết, lại gần đến độ có thể nhìn thấy lên nhau nên dù nàng có thể một hơi giết sạch người trong một doanh trướng thì cũng nhất định để lộ thân phận
Làm hỏa công để địch hỗn loạn? Khoảng cách xa của các doanh trướng cũng đủ để khống chế đến mức nhỏ nhất, nếu nàng manh động thì sẽ lộ thân phận
Điều duy nhất nàng có thể làm là nhẫn nại, trốn trong doanh trướng, đợi bọn phản quốc lộ dấu vết để tìm ra chứng cứ. Nhưng như vậy cũng rất khó, Lí Hữu Hợp làm thừa tướng nhiều năm, môn hạ rất đông, cũng có đến ngàn tử sĩ, bọn họ luôn đề phòng có người bí mật đánh úp.
Trữ Tiếu Mộng có thể tùy tay giết chết mười cao thủ nhị lưu, còn 100… nàng có thể đánh thắng nhưng chắc chắn sẽ gây động.
– Quả nhiên gián điệp chẳng dễ làm chút nào
Cho nên giờ nàng rất buồn bực, ngày nào cũng trốn đông trốn tây, ăn không ngon, ngủ không yên thì cũng thôi nhưng ghét nhất là không gặp được Tề Tranh. Ẩn thân ở một bên, nàng để ý đến mấy quân sĩ đang đi lại, vừa thở dài nhìn bánh bao trong tay
– Đều làm từ bột mì, sao qua tay Tề Tranh thì ngon lành mà thức ăn ở đây…
Bánh bao này cứng đến độ có thể đem làm ám khí, người bị đánh chắc chắn đầu rơi máu cháy. Mà trong lúc tìm kẻ phản quốc, ba bữa của nàng đều dùng loại thức ăn cho lợn này để no bụng…
– Phi phi, tự nói mình ăn đồ của lợn thì chẳng phải ta biến thành lợn?
Ai. Nhưng những thứ này thật sự rất khó nuốt
Nàng cũng từng nghĩ, có phải là đầu bếp ở đây lười, cho binh lính ăn đồ ăn kém nên cũng thử ăn vụng đồ của Lí Hữu Hợp và Chu Bằng, món ăn thịnh soạn còn có cả rượu nhưng đáng tiếc đều rất khó ăn.
– Nếu để đám binh lính này ăn thử quân lương do Tề Tranh tỉ mỉ nghiên cứu có lẽ chẳng cần đánh bọn họ sẽ tự động đầu hàng, xin gia nhập quân đội của hắn
Đột nhiên trong lòng nàng nảy lên ý nghĩ quái lạ đó
Hí!!!!!!!!!
Đột nhiên một con ngựa nhảy về phía Trữ Tiếu Mộng đang trốn
Tim Trữ Tiếu Mộng nhảy dựng, vận công, như tia chớp trốn vào kho vũ khí
– Con ngựa chết tiệt
Nơi này không chỉ đồ khó ăn mà súc vật cũng thật đáng ghét
Vẫn là bên Tề Tranh tốt hơn, hơn vạn chiến mã, nàng thích sờ thì sờ thích cưỡi thì cưỡi, có khi nào phát tác
Thật nhớ Tề Tranh, không hiểu giờ hắn đang làm gì?
Mấy ngày gần đây, chiến sự càng lúc càng kịch liệt, nàng ở đây đều thấy một ngày có đến mấy ngàn binh sĩ tử vong, chỉ mong hắn được bình an vô sự
Nói đến chuyện này, nàng lại muốn khen Tề Tranh đã dự kiến trước, thành lập đội đại phu chuyên phục vụ quân đội, đảm bảo mỗi lần đánh nhau xong, mỗi người bị thương đều được chăm sóc cẩn thận nhất
Không như quân đội của Chu Bằng, hai mươi vạn binh mà chỉ có hơn ba mươi đại phu, chỉ chuyên trị những vết thương lớn, còn những xây xát nhỏ thì đều để đám binh sĩ tự băng bó qua loa. Nhưng thực tế rất nhiều binh sẽ chết lại vì những vết thương nhỏ đó. Bị nhiễm trùng, sưng mủ, phát sốt, hôn mê rồi qua đời
Thật kì lạ, Chu Bằng cả đời đánh trận, sao lại không chú ý đến vấn đề này?
Quả nhiên, trời sinh ngu ngốc.
– Đây là lần đầu tiên Tề Tranh đem quân tác chiến mà cái gì hắn cũng nghĩ chu đáo
Hắn thật thông minh, nàng cũng rất bội phục hắn, vì thế càng thêm nhớ nhung hắn
– Lũ phản tặc đáng ghét, có bản lĩnh thông đồng với địch còn che dấu làm gì? Quang minh chính đại đi
Hại nàng tìm chứng cứ vất vả như vậy, thật vô lương tâm
– Đợi tìm được…
Nàng đang lầm bầm thì đột nhiên bị tiếng bước chân truyền đến làm bừng tỉnh, khinh công lại động, vừa định tìm chỗ khác trốn lại nghe thấy có người tới nói chuyện
– Các ngươi có biết không, đại tướng quân và tướng gia lại cãi nhau
– Tối hôm qua, ở ngoài soái trướng, có ai mà không biết? Tướng gia uy hiếp đại tướng quân, nói dám nhắc đến chuyện lui binh thì đừng trách hắn độc ác. Đại tướng quân đáp trả: không lui binh thì rõ là làm phản rồi còn gì
Trữ Tiếu Mộng nắm chặt tay. Nếu Chu Bằng thực sự chính miệng nói tạo phản thì người thông đồng với địch tám phần là hắn
Sau đó, lại có tiếng truyền đến
– Để ta nói, trận đánh này thật sự quá kì lạ, chỉ vì một nữ nhân? Nàng ta mọc thêm ba tay tám chân sao? Lại có thể biến nước Tề thành thế này nên mới phải hao binh tổn tướng để đánh nàng?
– Ngươi là đồ chẳng biết gì, không đọc hịch văn tướng gia tuyên bố sao? Yêu nữ mê hoặc thánh thượng, khiến dân chúng thiên hạ rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng, lúc này mới cử nghĩa binh để diệt yêu nữ
– Ta không biết là hơn năm nay cuộc sống không tốt đâu đấy! Ngược lại, Hoàng thượng thông thương, cậu em vợ ta cùng người kết phường mở một cửa hàng, cuộc sống dễ chịu lắm
– Ta cũng cho rằng rất tốt, quân lương thoải mái, còn thường được thưởng, nếu là một năm trước thì đừng có mơ
– Cho nên lão tử tán thành đại tướng quân, lui binh
– Đừng có lên tiếng, những lời này ngươi có thể nói sao? Đừng quên, trước trận, Chu tham tướng reo hò muốn lui binh bị chết như thế nào? Tướng gia đã hạ lệnh, phàm ai nói lui binh đều bị giết không tha.
Nháy mắt, không khí yên lặng
Trữ Tiếu Mộng dù sao cũng phải lấy được tin tức, thân hình hơi động, đang tính rời khỏi kho vũ khí, định đến soái trướng có lẽ có thể tìm được chứng cứ Chu Bằng thông đồng với địch
Nàng tùy tay vứt bánh bao đi nhưng
Thùng! Một tiếng trầm vang lên. Hình như ném phải cái gì, mùi gay mũi bốc lên
Nàng hít hít mũi, đi theo hướng có mùi lạ, nhìn thấy một cái thùng bị đổ, đang chảy ra chất lòng gì đó mày đậm. Nàng sờ thử, nhìn ngón tay:
– Đây chẳng phải là dầu đen của nước Địch sao?
Cái này bình thường là vô dụng, đốt đèn cũng sợ thối nhưng lại là vũ khí lợi hại trong chiến tranh. Đổ dầu đen rồi châm lửa, nước cũng không dập được, đất cũng không chăn, vô cùng khủng bố
Trong kho vũ khí của Chu Bằng có đồ của nước Địch? Xem ra khả năng hắn thông đồng với địch càng lúc càng cao
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...