Tiểu Công Chúa Băng Giá Và HotBoy Đào Hoa

Tại lớp 11a1 …. Bây giờ trong lớp không khác gì 1 cái tổ ong vỡ tổ, ầm ĩ và hỗn loạn. Nó đang đứng trước cửa lớp chờ giáo viên vào. Nó đứng đấy, dưới ánh mắt soi mói của bọn học sinh, cố bỏ qua những ánh mắt ấy nhưng vẫn không chịu nổi, đúng lúc nó sắp nổi điên lên thì cô giáo xuất hiện. Cô nhìn nó mỉm cưởi hỏi “ Em là học sinh mới sao?”
Không lên tiếng trả lời câu hỏi cua cô giáo nó chỉ gật đầu.
“ Em đứng đợi cô 1 chút nhé” – Nói rồi cô bước vào lớp.
Bọn học sinh phía dưới thấy cô vào nhưng vẫn cười đùa, mặt cô giáo đỏ vì tức giận” bọn học sinh này đúng là quá quắt mà không coi ai ra gì.” – dòng suy nghĩ của cô giáo. Mặc dù như vậy bà cô cũng chả làm được gì.
“ IM NGAY” – tiếng long trời lở đất của bà cô vang lên
Nghe tiêng quát cua bà la sát ( đối với bọn học sinh), bọn chúng mới giữ trật tự.
“ Hôm nay lớp ta có học sinh mới” – Bà cô lên tiếng khi lớp im lặng, rồi quay ra cửa nói với nó “ Em vào đi”
Nó bước vào lớp trước ánh mắt ghen ghét của bọn nữ sinh ( tại chuyện nó đối xử với hòng tử tụi nó sang nay ớ mừ) và ánh mắt trái tim của bọn con trai.
“ Trời ơi, bạn ấy đẹp quá” – nam sinh 1

“ Ở đâu ra 1 thiên thần vậy? “ –nam sinh 2
“ Trường ta có hotgirl mới rồi.” – nam sinh 3
…………………………………… Lớp bắt đầu ồn ào.
Khó chịu trước sự ồn ào của lớp “ RẦM” – bà cô tức giận, đập thước kẻ xuống bàn. Lớp im phăng phắc ngay lập tức. “ Em có thể giới thiệu về mình được không” – bà cô quay sang nói với nó.
“ Nguyễn Ngọc Tuyết Nhi cứ gọi Sam” – vẫn cái giọng lạnh lùng ấy nó lên tiếng.
“ Bạn là con tập đoàn nào vậy?” – 1 nữ sinh đứng dậy hỏi
“ Không tập đoàn nào” – nó
“ Ồ ồ …. Vậy bạn vào đây bằng…….” – nữ sinh đó
“ Học bổng” – nó
“ Ồ ồ ồ ồ ồ ồ ồ……….’ - Cả lớp ô lên.
Sau tiếng ồ đấy đươi lớp vang lên những tiếng xầm xì. Chắc lại thắc mắc học bổng sao nó lại vào được lớp này? Có phải ông hiểu trưởng già rôi nên nhầm lẫn không?...... Phía dưới Kan đang nhìn nó với ánh mắt thích thú.
( 10a1, 11a1 và 12a1 , là nhưng lớp dành cho học sinh giỏi xuất sắc hay phải là con nhà quyền quý học sinh nhận học bổng không được vào dù học giỏi đến đâu)
“ Không xếp chỗ sao” – nó khó chịu lên tiếng phá tan không khí ồn ào.
Không nhìn quanh lớp rồi nói “ Bàn cuối kia còn 1 chỗ trông e ngồi ở đó đi”
Không nói gì nó đi về phía chỗ ngồi. chỗ nó ngồi gần cửa sổ và chỗ này ít ai để ý ( hôm nay thôi chị Sam ạ), rất hợp ý nó, như vậy nó có thể thoải mái xử lí công việc ở công ty mà không ai chú ý tới.
Bọn trong lớp từ khi nó nói nhận học bổng , đã dành tặng cho nó những ánh mắt khinh thường. Mặc kệ những ánh mắt ấy, nó ngồi xuống, lấy máy tính ra, thì…………

“ Xin chào, mình là Bảo My hay gọi là Miu cũng được.” – Cô bạn bàn trên nó quay xuống nói
“ Ờ “ – Chẳng thèm liếc nhìn cô bạn ấy 1 cái, nó hờ hững đáp.
“ Mình làm bạn nha” – Cô bạn vẫn tươi cười nói
“………..” – im lặng, lúc này nó mới ngẩng mặt lên nhìn. Cứ tưởng sẽ không ai thèm kết bạn với nó chứ mà bây giờ mọc đâu ra 1 cô bạn xinh xắn và dễ thường muốn làm bạn. Và đặc biệt nó đã bị thu hút bởi ánh mắt của Miu….ánh mắt ấy thật giống ………1 người….
Thấy nó im lặng nhìn mình mãi Miu lên tiếng “ Sam, sao vậy? Mặt tôi dính gì sao?”
“ À…..không có gì” – Câu nói của Miu làm nó quay về thực tại.
“ Vậy mình làm bạn nha”
“ ……À…..ừm” – nó do dự 1 lúc rồi cũng đồng ý.
Nó đã nghĩ đi học thật nhàm chán nên nó không thích đi học, nên nó quyết định học nhanh trong 2 năm rồi ở nhà chơi, nhưng có lẽ nó…….đã sai
Nghe cô bạn nói chuyện mà nó muốn ngủ nào là “ Bạn sống ở đâu? Nhà có nhưng ai? Ba mẹ làm gì? Cuộc sống thế nào? Có hạnh phúc không?.............” . Mặc dù nó không trả lời bất cứ câu hỏi nào của Miu nhưng Miu vẫn vui vẻ hỏi, nói chuyện….. Chính vì nhỏ không cáu lên hay bực mình khi nó bơ nhỏ làm nó quý Miu hơn…
Đang trong mớ suy nghĩ bòng bong kia thì……… những tiếng hét ầm ĩ của bọn học sinh khiến nó sực tỉnh. Nó ghét ồn ào nhưng nó có thể làm gì được nếu trong thân phận của 1 đại tiểu thư cao cao tại thượng thì nó đã vứt cả lũ nhốn nháo kia vào thùng rác mất rôi nhưng vơi thân phận là 1 nữ sinh học bổng thì nó phải im lặng chịu đựng thôi. Đang trầm ngâm thì tiếng hét của Miu vang lên bên tai, khó chịu trược tiếng hét đấy, nhíu mày nó ngẩng lên nhìn Miu

“ Chuyện gì?” – nó
Cậu còn hỏi sao? Cậu có biết mình kêu cậu bao lâu rôi không, khan cả giọng rồi này” – Miu phụng phịu nói, nhìn rất đáng yêu.
“ Vậy sao? Có gì không?”
“ Xuông canteen đi”
“ không”
………………………………..
Sau 1 hồi nỉ nai cuối cùng nó cũng chịu đi xuống canteen. Nếu là người khác nó sẽ không thương tiếc mà túm cổ ném ra ngoài kia, nhưng cứ nhìn vào đôi mắt ấy nó lại không làm gì được
P/s: Chương sau sẽ là cuộc đụng độ của nó và hắn ở canteen cac bạn cùng đoán xem chuyện gì xáy ra nhé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận