"Hành tinh Vệ Vũ? Có bản đồ hình ảnh của hành tinh này không?" Sa Lệ nhíu mày hỏi.
Lưu Tân sau khi từ trong máy tính mở ra một bức bản đồ hành tinh rồi mới dựa theo tư liệu hiển thị trên máy tính nói: "Bởi vì nước ta và Lý gia không có quan hệ mậu dịch, cho nên cũng không có tư liệu cụ thể hành tinh Lý gia, hành tinh này là dùng camera tầm xa chụp lại."
"Ừm, nhìn ra được." Sa Lệ gật đầu, bức hình này quá mơ, vừa nhìn thì đã biết được là chụp từ xa. Nhìn hành tinh này, Sa Lệ đột nhiên ồ một tiếng: "Sao hành tinh này không có tầng khí quyển?" Nghe được lời Sa Lệ nói, bọn người Lưu Tân cũng cẩn thận quan sát bức hình này, xem được một lúc bọn họ cũng nhìn ra bề mặt hành tinh hoàn toàn không có tầng khí quyển nào tồn tại, trên bức hình tầng mơ hồ kia, giống như là tàn ảnh của hành tinh.
"Có hình ảnh động hay không? Mở ra xem." Sa Lệ nói.
“Vâng” sau khi Lưu Tân gõ máy tính, hành tinh vốn là bất động bắt đầu chậm chạp tự quay.
Xem trong chốc lát, Sa Lệ thở dài đứng lên nói: "Hài, thật không biết lính tình báo chúng ta làm gì, chẳng lẽ bọn họ lúc chụp ảnh không có phát hiện khí hậu và nhiệt độ của hành tinh này không có thay đổi sao? Đây đâu phải là hành tinh bình thường của Lý gia, hành tinh Vệ Vũ này là hành tinh cứ điểm của Lý gia!"
"Hành tinh cứ điểm?!" Bọn người Lưu Tân kinh ngạc kêu lên, Duy Tư lẩm bẩm nói: "Không thể nào? Lý gia mới có vài hành tinh, sao có thể cải tạo một hành tinh thành hành tinh cứ điểm?"
"Cải tạo một hành tinh thành hành tinh cứ điểm cũng không phải chuyện khoa khăn gì, hơn nữa Lý gia chiếm giữ tinh vực kia mấy trăm năm rồi, có một hai cứ điểm cũng không phải là chuyện lớn." Sa Lệ nói đến đây ra lệnh nói: "Đem tin tức này thông báo bộ đội truy kích phía trước, nếu như quân địch tiến vào cứ điểm trước, bảo bọn họ ngừng tấn công bao vây bên ngoài cứ điểm, nghiêm cấm mạo hiểm tấn công!”
"Vâng!" bọn người Lưu Tân đương nhiên biết rõ chiến hạm tấn công cứ điểm đối mặt với bao nhiêu nguy hiểm, không có chiến hạm chuyên môn tấn công cứ điểm, chiến hạm bình thường hoàn toàn không có khả năng tấn công cứ điểm có độ phòng ngự siêu dày, hỏa lực siêu mãnh liệt.
"Cái gì? Phương hướng mà quân dịch tiến lên có một hành tinh cứ điểm?!" Đường Long nghe được tin tức này bất giác mở to hai mắt nhìn, chả trách hắn ngạc nhiên như vậy, bởi vì hắn chưa bao giờ nghe thấy thế lực nào ở tinh hệ Vô Loạn có được hành tinh cứ điểm như thế.
Hành tinh cứ điểm? Bọn người Lưu Tư Hạo nghe thấy lời này đều lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, bình thường dường như không ai cứng rắn tấn công cứ điểm, trừ phi cứ điểm này chặn con đường tiến lên, nếu không thì đều là bao vây cứ điểm, đợi khi chiếm lĩnh hết những hành tinh thuộc quyền sau đó mới khuyên hang. Làm như thế là bởi vì tấn công và phòng thủ của cứ điểm quá lợi hại, một hạm đội đầy đủ biên chế binh lực hàng ngàn chiếc, chỉ cần ở trong phạm vi bắn của cứ điểm chỉ cần chủ pháo của cứ điểm quét một đường, hạm đội này sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ. Cho dù có được chiến hạm tấn công cứ điểm, không có binh lực lớn hấp dẫn hỏa lực của cứ điểm, cũng chỉ đành hi sinh vô ích. Dưa theo binh lực hiện giờ của Đường Long, hoàn toàn không thể chịu nổi sự hi sinh như vậy, xem ra chỉ có thể trơ mắt nhìn kẻ địch trốn vào cứ điểm .
Có được kiến thức này, Lưu Tư Hạo lặng lẽ nhìn Đường Long, hắn hy vọng có thể nhìn thấy bộ dạng thất vọng của Đường Long, nhưng hắn thất vọng rồi, bởi vì Đường Long hai mắt phát sáng nói: "Ra lệnh toàn quân, ta là Đường Long! Ra lệnh toàn quân toàn lực đuổi theo quân địch, chỉ cần trước khi địch tiến vào phạm vi cứ điểm tiêy diệt sạch bọn chúng thì thắng lợi là của chúng ta!"
Lúc mệnh lệnh này truyền ra ngoài, những quan quân dự bị kia lúc này mới kinh ngạc phát hiện Thống soái cao nhất của mình lại ở trên chiến trường này, hơn nữa cùng mình kề vai chiến đấu ở phía trước nhất này. Vì vậy tiếng hoan hô lập tức vang lên trên tất cả chiến hạm, bọn họ mặc dù không có quyền chỉ huy, nhưng vẫn chuẩn bị sẵn sàng thể hiện năng lực của mình, để cho Thống soái cao nhất lưu lại ấn tượng sâu sắc. Những người máy kia dường như cũng cảm nhận được phần tâm tình này của bọn họ, không cần bọn họ đề nghị, hạm trưởng người máy đã hạ lệnh chấp hành mệnh lệnh của Đường Long, toàn lực đuổi giết!
ba người bọn Lưu Tân trên chiến hạm Sa Lệ nghe được Đường Long tự nói ra thân phận, nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra vẻ quả nhiên là thế. Sa Lệ nghe được lời của Đường Long, biết quyền chỉ huy những chiến hạm này sau khi Đường Long bộc lộ thân phận thì sẽ tự động trở lại trong tay Đường Long, Sa Lệ cảm giác mình rốt cục có thể thở phào, vì vậy nói với ba người bọn Lưu Tân: "Quyền chỉ huy chiếc chiến hạm này giao cho các ngươi, nghe theo mệnh lệnh của Chủ công làm việc." Nói xong cũng rời khỏi đài chỉ huy này, cô ấy muốn đi điều binh khiển tướng mới được, phải biết rằng chiếm lĩnh 6 hành tinh của Lý gia đặc biệt trong đó có một hành tinh cứ điểm, chỉ dựa vào những chiến hạm này thì không được.
"Vâng!" Ba người bọn Lưu Tân hưng phấn chào Sa Lệ, bọn họ không ngờ chính mình sao nhanh lại có thể được chỉ huy chiến hạm Lưu Tân. Tuy lần này chỉ có thể chỉ huy một chiến hạm, nhưng đây chính là trực tiếp tiếp nhận sự chỉ huy của Thống soái cao nhất, hơn nữa nói không chừng những người ở những chiến hạm khác còn không có được cơ hội như vậy, vẫn còn đảm nhận nhiệm vụ tham mưu tạm thời. Bọn họ đều âm thầm quyết định phải biểu hiện mình thật tốt, để cho Thống soái cao nhất hiểu rõ, mình là sĩ quan chỉ huy rất ưu tú.
Binh sĩ Lý gia biết được phía trước không xa là cứ điểm siêu an toàn, chỉ cần đi vào phạm vi bắn của cứ điểm, mình có thể sẽ không bị tên khốn kiếp đuổi theo sát nút sau lưng kia đuổi đánh như chó bị người đuổi đánh vậy, hơn nữa còn có thể dựa vào 100% sức mạnh của cứ điểm đánh cho tên đó một trận. Cho nên toàn bộ đều bất chấp nguy hiểm khỏi động động cơ lên mức cực hạn, hoàn toàn không suy nghĩ đến chuyện động cơ có chịu nổi hay không. Người của Lý gia hiện tại chỉ có một ý nghĩ trong đầu, tiến vào cứ điểm, đánh cho truy binh phía sau một trận.
Binh lính quân đôi Đại Đường, đương nhiên rất rõ chỉ cần kẻ địch tiến vào phạm vi bắn bảo vệ của cứ điểm, mình sẽ không thể rút lui được. Vì để cho thắng lợi của trận chiến đấu này càng thêm huy hoàng, nhất định phải tiêu diệt bọn họ trước khi bọn họ tiến vào phạm vi bắn của cứ điểm! Cho nên cũng đều ra sức truy đuổi ở phía sau, hơn nữa bắn không ngừng.
Những sĩ quân dự bị kia chỉ có năng lực chỉ huy, biết rõ lúc này không có chuyện gì mình có thể giúp được, cho nên chỉ có thể đứng ở đài chỉ huy quan sát cục diện truy đuổi. Nhìn thấy hiện tại quân địch ngay cả dục vọng phản công cũng không có, hoàn toàn bị mình đuổi đánh, vì thế bọn họ vừa chửi ầm lên đám kẻ địch này là nhát gan dồ, vừa cùng những người ở trên chiến khác nói chuyện với nhau. Mỗi khi một chiến hạm bị rớt lại phía sau bị tiêu diệt, bọn họ thật hưng phấn gọi hô lớn, đồng thời nhảy tới nhảy lui trên chiến hạm vỗ tay chúc mừng. Bất luận năng lực của bọn họ ưu tú đến đâu, bọn họ đều vẫn chỉ là những thanh niên hơn 20 tuổi, năng lực khống chế tinh thần còn rất non nớt.
Vì vậy ở tinh vưc này đang diễn ra một cuộc chiến truy đuổi căng thẳng, ba trăm chiến hạm phía trước chạy trối chết, bốn năm trăm chiến hạm đằng sau trối chết đuổi theo. Một bên chỉ có thể đem màng bảo vệ tập trung ở phía sau, để có thể ngăn hỏa lực ở đằng sau bắn đến, một bên thì hoàn toàn không them lo lắng đến vấn đề bảo vệ, vừa dốc sức liều mạng truy đuổi vừa dốc sức liều mạng bắn.
Lý gia lão hiện tại hoàn toàn không có thời gian để ý bộ đội của mình bị bắn rơi bao nhiêu, hắn chỉ có một ý nghĩ: "Chỉ cần trốn vào bên trong cứ điểm, mình sẽ được an toàn." Chẳng những là hắn có ý nghĩ này, thuộc hạ của hắn, binh lính của hắn, tất cả người thuộc hạm đội của Lý gia đều có ý nghĩ này.
Không biết trải qua thời gian bao lâu, lính radar của Lý gia lão đột nhiên hoan hô nói: "Nhìn thấy rồi, phía trước chính là hành tinh Vệ Vũ!" Nói xong không đợi Lý gia lão đồng ý đã tự tiện mở ra bản đồ hành tinh Vệ Vũ, hiện ra trên màn hình chính, hơn nữa còn đem hình ảnh này truyền cho tất cả chiến hạm phe mình.
Nghe được going nói của lính radar, tất cả mọi người đưa ánh mắt nhìn về phía màn hình, một hành tinh chẳng khác nào hành tinh bình thường hiện ra trước mắt. Nhìn thấy hành tinh này chính là cứu tinh cứu mạng, tất cả binh sĩ Lý gia đều hưng phấn lên, cả chiến hạm phát ra thanh âm nổ vang, tốc độ tăng nhanh không thể tưởng tượng. Mà trong đó là hưng phấn nhất chính là thành viên chiến hạm Lý gia đứng ở mặt sau cùng đang gặp hỏa lực tập kích, bọn họ rơi lệ đầy mặt mà vừa khóc vừa la, mình rốt cục không bị người đuổi giết nữa.
"Tầm bắn chủ pháo của cứ điểm phía trước đã tính ra chưa?" Đường Long lo lắng hỏi lính radar, hắn hiện tại biết rõ đối phương muốn đi vào cứ điểm, đã mệnh lệnh thuộc hạ tính toán tầm bắn của chủ pháo cứ điểm kia, bởi vì nếu như tiến vào tầm bắn chủ pháo cứ điểm mà mình còn chưa biết, quả thực chính là tự mình tìm đến cái chết.
"Báo cáo Chủ công, bởi vì số liệu không đủ, không cách nào tính toán phạm vi tầm bắn chủ pháo cứ điểm quân dịch." Giọng lính radar có chút vội vàng nói.
" số liệu không đủ?!" Đường Long giật mình, kho số liệu bên trong những chiến hạm này đã được chị Đường Tinh nhập vào, bên trong đều tìm không thấy, cho thất số dữ liệu hành tinh cứ điểm này của Lý gia nên không có mấy người biết rõ, bằng không thì không có khả năng tránh được năng lực thu thập kinh khủng của chị.
Càng lúc càng gần hành tinh kia, tâm tình Đường Long càng lo lắng, hiện tại chính mình không biết phạm vi bắn chủ pháo của cứ điểm đối phương, đuổi theo thì sợ. Đường Long bất đắc dĩ ra lệnh các chiến hạm bắt đầu ngăn chặn liên lạc của chiến hạm Lý gia, xem bọn họ trong lúc này có chuyển tư liệu của hành tinh cứ điểm hay không. Chỉ có thể khẩn cầu đối phương sẽ ngu ngốc đến nỗi không có chuyển dữ liệu hành tinh cứ điểm nhập vào máy tinh của tất cả các chiến hạm, nếu như tất cả các chiến hạm đều có dữ liệu hành tinh cứ điểm, e rằng những người mình phải lập tức ngừng truy đuổi.
Đúng lúc đó, không biết người của Lý gia có phải là vui mừng quá mức mà đau lòng hay là chuyện gì, dù sao có vài chiến hạm bởi vì người điều khiển cũng hưng phấn gia nhập vào hàng ngũ vừa la hét vừa nhảy mua bởi vì nhìn thấy hành tinh cứ điểm, lại để cho chiến hạm tốc độ chậm lại, từ đó xảy ra chuyện bị hỏa lực Đại Đường phá hủy. Những chiếc chiến hạm bị phá hủy này khiến cho binh sĩ Lý gia tỉnh lại, mình còn chưa đi vào phạm vi bảo vệ của hành tinh cứ điểm.
Nghĩ đến đây, lính điều khiển xem xét dữ liệu chuẩn bị xác nhận phạm vi lập tức sợ hãi, bởi vì trên chiến hạm mình hoàn toàn không có tư liệu cứ điểm, hoàn toàn không biết phạm vi tầm bắn bảo vệ của cứ điểm ở nơi nào, khiến cho bọn họ điên rồi đồng dạng yêu cầu kỳ hạm gửi tư liệu cứ điểm như điên. Bởi vì kế hoạch đến hành tinh cứ điểm là quyết định tức thời, tư liệu hành tinh cứ điểm chỉ có Lý gia lão có, tư liệu hành tinh cứ điểm cũng là Lúc Lý gia lão thay đổi phương vị nhập vào kỳ hạm. Về phần những chiến hạm khác vì sao không có? Ai bảo thong tin của kỳ hạm khẩn trương quá mức đã quên truyền đi, mà những chiến hạm khác lúc này mới nhớ tới cái tư liệu này, cũng là bởi vì bị đuổi quá sát mà quên.
Lính thông tin của kỳ hạm lúc nhận được yêu cầu những chiến hạm khác, lại càng hoảng sợ, sợ những người này náo loạn làm lộ ra tội mình không làm tròn trách nhiệm, cuống quít dùng mã công khai đem tư liệu tầm sát thương chủ pháo của hành tinh cứ điểm ban bố ra ngoài. Theo bọn họ những đồng đội kia chỉ cần biết ở đâu là khu an toàn là được rồi, đỡ phải phát nhiều tư liệu cho bọn họ, bởi vì sợ lãng phí thời gian tìm kiếm khu an toàn mà xảy ra chuyện.
Tin tức truyền đi mã công khai này, liên tục phát ra ba lần, không cần nói chiến hạm bạch kình của Đường Long, cho dù là phi thuyền dân dụng cũ nát cũng có thể chặn tin tức này. Có được thứ mình muốn có, Đường Long đang lo nghĩ và những binh lính của Lý gia kia đều lộ ra khuôn mặt tươi cười.
Rất nhanh, trên màn hình cho thấy chiến hạm Lý gia sắp đi vào tầm bắn hiệu quả của chủ pháo của hành tinh cứ điểm, Đường Long lập tức khẩn trương hô: "Bọn họ còn chưa tiến vào phạm vi tầm bắn bảo vệ của cứ điểm, tiêu diệt bọn họ cho ta!" Mệnh lệnh của Đường Long vừara , tất cả chiến hạm chẳng những liên tục bắn chùm laser, còn bắn một lượt phi đạn. Tốc độ phi đạn mặc dù không có nhanh như chùm laser, nhưng nhanh hơn so với tốc độ chiến hạm, hơn nữa chỉ cần phi đạn không có bị phá huỷ hoặc là năng lượng chưa dung hết, phi đạn sẽ cứ mãi đuổi theo không tha mục tiêu đã định sẵn.
Tất cả mọi người trên kỳ hạm Lý gia lãp xếp ở đầu tiên đều nín thở, khẩn trương nhìn màn hình hiển thị đường chỉ đỏ biểu hiện phạm vi tầm bắn bảo vệ của cứ điểm. Lúc chiếc chiến hạm này tiến vào khu vực đường chỉ đỏ thì tất cả đều sôi trào lên, ra sức liều mạng hoan hô. Nhưng có một người duy nhất không vui mừng chính là Lý gia lão, chẳng những sắc mặt khó coi đứng lên, lại tức giận lớn tiếng nói: "Vui mừng cái gì? Chúng ta còn chưa được an toàn thật sự, nhanh lái vào bên trong cứ điểm cho ta!" Chứng minh những lời này của Lý gia lão là vài chiến hạm phía sau của Lý gia bị nổ tung.
Lúc kỳ hạm của Lý gia lão tiến vào phạm vi tầm bắn bảo vệ của cứ điểm, những chiến hạm khác cũng tiến vào phạm vi tầm bắn bảo vệ của cứ điểm. Hạm trưởng của những chiến hạm này cũng không giống như Lý gia lão lo lắng như vậy, mà là cùng thuộc hạ hoan hô lên. Đúng lúc này, những chiếc phi đạn chiến hạm Đường Long bắn ra, nhân lúc này nhảy bổ vào mục tiêu, vì thế những chiến hạm sếp ở phía sau lập tức bị phá hủy vài chiếc. Trận nổ này cùng với lời nói của Lý gia lão truyền khắp chiến hạm Lý gia, lập tức khiến cho hạm đội Ly gia giống như chim sợ cung, nhanh chóng bay về tổ chim hành tinh Vệ Vũ này.
"Đáng giận!" Đường Long hung hăng đấm vào bàn tay, tuy hắn cuồng vọng không biết trời cao đất rộng, nhưng cũng sẽ không ngu ngốc đến nỗi để cho thuộc hạ xông vào phạm vi tầm bắn cảnh giới của cứ điểm. Vì vậy hắn tức giận ra lệnh: "Toàn quân dừng lại, toàn lực bắn!" Đã không cách nào ngăn trở bộ đội còn sót lại của Lý gia tiến vào cứ điểm, chi bằng bắn loạn xạ, như thế còn có thể có hi vọng tiêu diệt vài chiếc cho đỡ tức.
Vì vậy mấy trăm chiếc chiến hạm Đại Đường tụ tập tại bên ngoài tầm bắn của cứ điểm, ra sức bắn những chiến hạm Lý gia đang dốc sức liều mạng chạy về phía cứ điểm, vô số chùm laser và phi đạn, tựa như vòi hoa sen phun đến. Đương nhiên, xinh đẹp là xinh đẹp, hiệu quả cũng không lý tưởng, đợt bắn này lại không tiêu diệt được chiến hạm nào của địch, tức giận nên Đường Long chưi loạn cả lên.
Cách cứ điểm càng ngày càng gần, sự lo lắng của sĩ quan phụ tá của Lý gia lão càng lúc càng lớn, bởi vì cứ điểm đối với tình hình chiến đấu nơi này hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng nào, vẫn yên lặng tại đó. Không nhịn được hắn bất giác hỏi lính radar: "Hỏi thăm cứ điểm xảy ra chuyện gì, sao không yểm trợ chúng ta? Hạm đội trấn thủ cứ điểm này đâu?"
Lính thông tin chần chờ một chút, nhìn nhìn Lý gia lão nhắm mắt lại không lên tiếng, sau đó nhỏ giọng mà nói bên tai sĩ quan phụ tá: "Đại nhân, hạm đội trấn thủ cứ điểm là một trong số chúng ta, hiện tại ngay cả lính khởi động pháo laser cứ điểm cũng không đủ."
Sĩ quan phụ tá mồ hôi lạnh lập tức chảy xuống, giọng hắn có chút run rẩy nhỏ giọng nói: "Tin tức này không cần phải truyền đi." Lính truyền tin gật đầu, hắn không phải ngu ngốc, nếu như tin tức này lại để cho kẻ địch canh giữ ở biên giới cứ điểm biết rõ, những người mình này sẽ tuyệt đối xong đời.
Sĩ quan phụ tá trở lại bên cạnh Lý gia lão thân, vụng trộm liếc Lý gia lão, trong nội tâm thầm thở dài. Mình là sĩ quan phụ tá của chủ công, là người tâm phúc nhất, lại không biết Chủ công đem hạm đội trấn thủ cứ điểm và lính hỏa lực đều điêu đi hết trong lần xuất chinh này. Hài, Sao chủ công mình lại làm như thế? Chẳng lẽ cứ điểm này trong lãnh địa của ông ta thì có thể tùy tiện điều binh lính của cứ điểm, chẳng lẽ cứ điểm nằm trong lãnh thổ Lý gia nên không cần giữ lại bộ đội phòng thủ sao? Hi vọng kẻ địch không biết được hiện cứ điểm hảnh tinh Vệ Vũ này không có đủ nhân viên phòng vệ.
Nghĩ đến những điều này, sĩ quan phụ tá bất giác nhớ tới lịch sử của cứ điểm: cứ điểm Vệ Vũ vốn là hành tinh mà Lý gia lập nghiệp, lúc ấy tinh hệ Vô Loạn dường như mỗi cái hành tinh chính là một thế lực, có cái thậm chí một hành tinh có mấy thế lực. Khi đó vừa lập nghiệp không bao lâu nên Lý gia, căn bản không có khả năng đi tấn công người khác, vì vậy đều đem trọng tâm đặt ở phương diện phòng ngự, rồi bắt đầu công trình cải tạo cái hành tinh này.
Thời gian trôi qua, Lý gia chậm rãi quật khởi, mà sự bảo đảm lớn nhất cho việc Lý gia quật khởi chính là thủ đô của ông ta hoàn toàn sẽ không bị công hãm, lấy đó làm gương, sức cải tạo của hành tinh Vệ Vũ càng tăng mạnh. Nhưng sau khi hành tinh Vệ Vũ được cải tạo thành hành tinh cứ điểm xong, có được 6 hành tinh thì Lý gia đột nhiên phát hiện, tại tinh hệ Vô Loạn phạm vi tất cả thế lực đã được xác định rồi, hơn nữa không cách nào tiếp tục mở rộng nên bọn họ đều đem tất cả sự chú ý chuyển hướng phát triển kinh tế, Lý gia đương nhiên cũng không cách nào tránh khỏi cái xu thế này. Nhưng lúc khắc phát triển kinh tế, hành tinh Vệ Vũ được bao một lớp vỏ vũ trang kim loại không hề thích hợp làm thủ đô, càng không thích hợp phát triển kinh tế, vì vậy bắt đầu dời đô.
Mà chiến tranh sau khi dời đô, đều là quyết chiến ở bên ngoài biên giới, hoàn toàn không dung đến khả năng phòng ngự của hành tinh Vệ Vũ, có thể nói giá trị hành tinh Vệ Vũ đã hoàn toàn bị mất đi. Vì vậy cái này hành tinh này đã không có giá trị chiến lược chiến thuật, càng không có giá trị kinh tế nên người trên hành tinh dường như tất cả đều đã quên lãng. Cả hành tinh Vệ Vũ ngoại trừ chứa đựng nguồn năng lượng đạn dược nhất định ra, chỉ có hai trăm chiếc chiến hạm trấn thủ, khoảng chục ngàn lão binh độ tuổi trên 50 không còn thích hợp lên chiến hạm tác chiến, duy trì sự vận hành bình thường hành tinh Vệ Vũ. Lúc này, hành tinh Vệ Vũ theo Lý gia quật khởi mà bị cải tạo thành hành tinh cứ điểm, đã trở thành nơi dưỡng lão của những lão binh cô độc.
Lúc sĩ quan phụ tá miên man suy nghĩ, chiến hạm Lý gia cực khổ lắm cuối cùng cũng tiến vào cứ điểm hành tinh Vệ Vũ. Sau khi chiến hạm dừng lại, Lý gia lão nãy giờ vẫn nhắm mắt lập tức đứng lên ra lệnh: “Tất cả mọi người lập tức tiếp nhận đài điều khiển của cứ điểm, ta muốn cho bọn khốn kiếp kia một bài học.”
Binh lính bình thường nghe được mệnh lệnh này lập tức chạy ào xuống chiến hạm, sau đó dưới sự hướng dẫn của những lão binh trấn thủ ở cứ điểm kia, tiếp nhận những cá vị trí của đài điều khiển. Còn những quân quan kia sau khi nghe thấy mệnh lệnh này lập tức nghĩ mà sợ vã mồ hôi lạnh, chả trách vừa rồi cứ điểm hoàn toàn không có hành động yểm trợ, dám chắc vừa rồi bên trong cứ điểm hoàn toàn không có đủ nhân lực để khởi động hệ thống Vệ Vũ."Nếu vừa rồi những kẻ địch theo sát ở phía sau kia không có đầu óc mà lỗ mãng đuổi đến, chỉ sợ những người mình này đều đã..." Nghĩ vậy, tất cả quan quân đều rùng mình một cái.
Trơ mắt nhìn kẻ địch chạy vào bên trong cứ điểm, không nói Đường Long giận dữ khoa tay múa chân chửi mắng, những sĩ quan dự bị kia cũng ảo não chửi ầm lên. Đương nhiên bọn họ không phải mắng Đường Long, mà là mắng người của Lý gia kia may mắn, lại để cho bọn họ né được một kiếp. Bồ đội phía sau cho đến lúc này mới hội tụ với Đường Long, đặc biệt là bọn người Lưu Tân, bọn họ càng ảo não muốn đập đầu. Mình liều chết chạy đến, ngay một pháo còn chưa bắn, kẻ địch đã trốn vào bên trong cứ điểm. Mấy trăm chiến hạm này, tạo thành hình trăng khuyết bao vây phía sau phạm vi bắn của cứ điểm, trước khi Đường Long chưa quyết định làm như thế nào thì bọn họ chỉ có thể ở chỗ này chờ chờ đợi.
Đường Long trên kỳ hạm, bất đắc dĩ nhìn hình ảnh hành tinh cứ điểm trên màn hình, bây giờ phải làm sao? Lỡ như sau khi chiếm được những hành tinh khác của Lý gia, cái này cứ điểm này không chịu đầu hang thì làm sao? Chẳng lẽ vây khốn bọn họ là được rồi sao? Phải biết rằng bên trong cứ điểm loại này có đầy đủ các phương tiện, vây hãm mấy ngàn người ở bên trong cũng sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa tài nguyên bên trong hành tinh cứ điểm lại càng có thể khiến cho bọn họ sống thoải mái.
Bên trong hành tinh cứ điểm tại sao có thể có tài nguyên? Nhìn bộ dạng của cứ điểm, cũng biết là phủ một lớp vỏ kim loại bên ngoài cả hành tinh này, chứ không phải là một hành tinh toàn bộ dung kim loại chế tạo. Cứ điểm như thế, tài nguyên bên trong hành tinh chắc vẫn còn. Lúc con người chưa đi ra vũ trụ, không phải là dựa vào tài nguyên trên hành tinh mình sống mấy vạn năm sao? Nhưng những thứ này đều không là gì, sợ nhất chính là trong hành tinh cứ điểm như thế đều có xây dựng nhà máy quân sự, dựa vào tài nguyên của hành tinh chế tạo mấy ngàn chiến hạm cung không phải là chuyện khó khăn gì. Nếu cho bọn họ thời gian, e rằng những người mình này ngược lại sẽ bị hắn ăn mất.
Lý Lực Quân nhàm chán nhìn hành tinh Vệ Vũ trên màn hình nói: "Nhìn sao cũng là một hành tinh bình thường, sao lại nói nó là hành tinh cứ điểm?” Lý Lực Quân nói như vậy cũng không kỳ lạ, bởi vì có thể nhìn thấy mặt đất và đại dương trên bề mặt hành tinh này.
"Ngu ngốc! Ngay cả hình chiếu ngụy trang cũng đều không hiểu?" Trần Di vỗ một cái bả vai Lý Lực Quân cười mắng. Hình chiếu ngụy trang là một loại kỹ thuật ngụy trang có từ xưa, là một kỹ thuật được thiết kế để phòng ngừa kẻ địch từ trên cao lợi dụng ống kính phóng to lén lút thăm dò quân tình. Là thứ dùng để che đậy những thứ như căn cứ bí mật, bây giờ thì được dùng để che giấu cả hành tinh.
Đường Long nghe thấy lời này, nhìn thấy bộ dạng Lý Lực Quân không tin tưởng lắm, ấn cái cái nút trên đài điều khiển, trên màn hình lập tức xuất hiện hình vẽ hành tinh sau khi quét. Lý Lực Quân nhìn thấy lập tức choáng váng, nơi này làm gì là một hành tinh, quả thực là một quả cầu sắt, hơn nữa là một quả cầu sắt toàn thân toàn là những điểm đen.
Nhìn thấy một điểm đen tròn lớn chính giữa hành tinh, Lý Lực Quân rùng mình. Ngu ngốc cũng biết cái này là chủ pháo cứ điểm rồi, năng lượng cực lớn từ nòng pháo bắn ra kia lớn hơn của cả mấy chục chiếc chiến hạm, chỉ nghĩ đến uy lực kia thôi, thì cũng sẽ cảm thấy không rét mà run.
Lý Lực Quân lắc lắc đầu, vừa vứt bỏ cái cảm giác không thoải mái này, vừa thì thào lẩm bẩm: "Chủ pháo lớn thật, nếu như một pháo oanh tới, chiến hạm lợi hại cỡ nào cũng sẽ xong đời. Bất quá kì quái, sao lúc nãy chúng ta truy kích, cứ điểm kia không tấn công chúng ta, bộ đội yểm trợ của bọn họ đâu?"
"Ngu ngốc! Nếu như chủ pháo của bọn họ bắn ra, chúng ta có thể không có việc gì, bộ đội của bọn họ sẽ tuyệt đối xong đời, bởi vì chúng ta đuổi theo bộ đội của bọn họ trên cùng một đường thẳng." Trần Di lại vỗ Lý Lực Quân một cái, giọng Trần Di rất vang lên, cả đài chỉ huy đều có thể nghe thấy, nghe nói như thế, tất cả mọi người cười hì hì nhìn Lý Lực Quân đang sờ cái đầu.
"Ta chưa nói chuyện chủ pháo bọn họ bắn để yểm trợ, ta là nói bọn họ nhiều phó pháo như vậy và hạm đội trấn thủ cứ điểm sao lại không giúp đỡ." Lý Lực Quân bất mãn thầm nói.
Nghe được lời nói của Lý Lực Quân thì tất cả mọi người đều giật mình, đúng rồi, sao cứ điểm không tiến hành yểm trợ? Từ lúc những chiến hạm này của mình đuổi giết chiến hạm Lý gia mãi cho đến khi chiến hạm Lý gia tiến vào cứ điểm, cứ điểm cũng không có bắn ra chùm laser nào, cũng không phái ra chiến hạm nào, chuyện này rốt cuộc là sao?
"Chẳng lẽ bên trong hành tinh cứ điểm kia cứ điểm hoàn toàn không có đủ người khởi động hệ thống?" Đường Long đứng lên nói, bất quá hắn rất nhanh ảo não ngồi xuống, cũng đập vỗ đầu nói: "Hài, sớm biết như thế, đã đi theo bọn họ tiến vào cứ điểm tiến hành đánh cận chiến rồi!"
Lý Lực Quân không hiểu Đường Long làm sao lại nếu nói sớm biết như vậy, hắn xoa tay nói: "Sếp, ra lệnh đi, đã biết bọn họ nhân lực không đủ, chúng ta phải dựa vào tiến đến gần tiến hành đánh cận chiến, Lý Lực Quân ta nhất định vì ngài đoạt cái cứ điểm này!"
Lời Lý Lực Quân vừa mới nói xong, lại bị Trần Di đánh một cái, đồng thời lớn tiếng nói: "Ngu ngốc, cho dù vốn dĩ bọn họ nhân lực không đủ, hiện tại người của mấy trăm chiến hạm đã bổ sung vào còn không đủ sao? Còn muốn đánh cận chiến sao? Cam đoan lúc ngươi tiến vào tầm bắn cảnh giới của cứ điểm sẽ bị đốt thành tro bụi!" Những người khác cũng hì hì ha ha trêu ghẹo Lý Lực Quân.
Lý Lực Quân tuy rất muốn hỏi Trần Di sao luôn chửi mình ngu ngốc, nhưng trời sinh hắn không giỏi nói chuyện với con gái, đành phải dùng ánh mắt cầu cứu mà nhìn về phía Lưu Tư Hạo, hi vọng hắn có thể giúp mình nói câu công đạo. Nhìn thấy ánh mắt Lý Lực Quân thì Lưu Tư Hạo chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ không thôi, hắn hiểu rất rõ giọng của Trần Di lớn như vậy, động tác thô lỗ như vậy, đều là muốn hấp dẫn Đường Long chú ý đến cô ấy mà thôi, đối với chuyện này, mình lại có thể làm gì bây giờ?
Vừa lúc đó, trên màn hình cái điểm đen kia đại diện cho chủ pháo của hành tinh Vệ Vũ đột nhiên biến thành màu trắng, hơn nữa tiếng cảnh báo từ máy tính chiến hạm cũng thê lương vang lên: "Cảnh cáo! Cảnh cáo! Phía trước có sự hình thành năng lượng cực lớn, xin lập tức rút lui! Xin lập tức rút lui!"
"Chủ pháo của cứ điểm sắp bắn!" Trong lòng mọi người đồng thời xuất hiện ý nghĩ này, Lý Lực Quân bối rối hô: "Sếp mau rút đi!" Mà Trần Di bọn người lại càng sắc mặt tái nhợt nhìn Đường Long.
"Bối rối cái gì? Chúng ta ở bên ngoài tầm sát thương!" Đường Long quát to. Nghe thấy lời này, mọi người lập tức gương mặt đỏ bừng, mình rõ ràng ở vào khu vực an toàn còn như thế bối rối, thật sự là không được ah.
Đường Long không để ý đến những người đang ngượng ngùng này, khởi động máy liên lạc ra lệnh: "Toàn quân chú ý, nguồn năng lượng màng bảo vệ tập trung ở đầu chiến hạm, động cơ rất nhanh đảo ngược lui về phía sau! Chuẩn bị sẵn sang phòng ngừ chấn động!" Nói xong cũng ngồi ở trên mặt ghế nịt chặc giây nịt an toàn. Lý Lực Quân bọn người tuy khó hiểu Đường Long đã nói tất cả là ở bên ngoài tầm sát thương, vì sao còn muốn lui về sau? Bất quá bọn họ có lẽ vẫn là tuân theo mệnh lệnh nắm chặt vật thể cố định bên cạnh. Cả chiến hạm hiện tại chỉ có Phượng Băng Phượng Sương hai người đứng ở sau lưng Đường Long, đương nhiên, tay của các nàng đã nắm chặt chỗ tựa lưng ghế chỉ huy của Đường Long.
Lúc chiến hạm Đại Đường bắt đầu lui về phía sau, nhìn từ trong vũ trụ, hình ảnh đại dương mặt đất của bộ phận ảo chính giữa hành tinh Vệ Vũ gấp khúc, sau đó lộ ra một tia sang cực lớn bắ ra từ trong cái động lớn, nhiệt lượng mạnh mẽ lại khiến cho hình ảnh ảo của cả hành tinh bắt đầu gấp khúc đồng thời đung đưa.
Máy tính tự động của những chiến hạm bạch kình này của Đường Long đã lọc bớt những ta sáng còn chói lòa hơn cả hằng tinh, khiến cho con mắt của mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng cái này cột sáng màu trắng cực lớn đập vào mặt. Lúc nhìn thấy trên màn hình cả một màu trắng, hạm thân kịch liệt lắc lư theo, mà máy tính trên chiến hạm đã ở cùng một thời gian bắt đầu báo cáo số dữ liệu độ hao tổn năng lượng của màng bảo vệ.
Đương nhiên, sự lắc lư mạnh này và tia sang trắng kia chỉ duy trì trong thời gian nháy mắt, lúc tất cả khôi phục lại bình thường, mọi người đều nhìn thấy không gian phía trước bởi vì nguồn năng lượng cực nóng đi qua, mà xuất hiện hiện tượng gấp khúc kỳ lạ, mà vỏ bên ngoài màu trắng của chiến hạm bạch kình, vì vấn đề nhiệt độ, toàn bộ đã biến thành màu đỏ. Đương nhiên, hiện tượng này rất nhanh biến mất, dù sao hệ thống làm lạnh của chiến hạm bạch kình không phải làm ra để cho đẹp.
"Tất cả hạm báo cáo tổn thất, năng lượng vòng phòng hộ hao tổn bao nhiêu?" Đường Long lớn tiếng hỏi.
"Báo cáo Chủ công, năng lượng màng bảo vệ của kỳ hạm hao tổn 65%, năng lượng tồn kho bị hệ thống làm lạnh tiêu hao 30%.” Sau khi lính thông tin gõ một chút trên máy tính liền báo cáo. Chỉ chốc lát sau tất cả báo cáo từ các hạm cũng truyền tới, ngoại trừ bởi vì vị trí chiến hạm trước sau khác nhay mà năng lượng hao tổn khác nhau ra, đều không có những tổn thương gì khác.
"Không nghĩ tới chủ pháo của cứ điểm Vệ Vũ ở ngoài tầm bắn cũng còn có uy lực khổng lồ như thế, nếu như chúng ta là chiến hạm bình thường, sau khi bị tấn công bên ngoài tầm bắn có hiệu quả, e rằng không phải vỏ bên ngoài quá nóng mà trực tiếp phát nổ, thì năng lượng về con số 0. Năng lượng hết, có nghĩa là không cần đánh với người có thể lập tức bỏ chạy.” Đường Long cảm thán, những người xung quanh đều gật đầu đồng ý, lần đầu tiên nhìn thấy pháo kích lợi hại như thế, e rằng cả đời này mình sẽ không bao giờ quên.
"Ừm, tính toán ra khoản cách vô hại của chủ pháo cứ điểm vừa rồi chưa? Đường Long hỏi thuộc hạ.
"Đã tính toán đi rồi, chúng ta cần rút lui cách 1 triệu km mới được là chính thức ở bên ngoài tầm sát thương của chủ pháo Cứ điểm Vệ Vũ." lính phụ trách công việc này trả lời ngay.
"Tốt, tại tinh vực này bố trí vài vệ tinh gián điệp, làm việc xong thì toàn quân lui về phía sau 100 vạn km!" Đường Long đứng lên vung tay lên ra lệnh.
"Dạ!" Mệnh lệnh này truyền ra, mấy trăm chiếc chiến hạm bạch kình bắt đầu rút lui khỏi khu vực này.
Ở bên trong Hành tinh Vệ Vũ, bọn quan binh của Lý gia vẫn còn đang cảm thán uy lực chủ pháo vừa rồi, đột nhiên phát hiện kẻ địch rút lui, hơn nữa trong chốc lát đã bỏ chạy không thấy bóng dáng, lập tức hoan hô cả lên. Không lâu oán khí bị đuổi đến liều mạng đào tẩu, lập tức đã được tiêu tán, tất cả mọi người vì lần thắng lợi này mà hoan hô.
Lý gia lão ngồi ở trên ghế chỉ huy ở phòng điều khiển vẫn không vui vẻ, phó quan của hắn cũng không có hoan hô, hai người bọn họ cũng biết kẻ địch chỉ là tạm thời rút lui khỏi, bởi vì đợt tấn công vừa rồi, bọn họ không có tổn thất một chiến hạm nào cả.
Lý gia lão nhỏ giọng cảm thán nói: "Không ngờ chiến hạm bạch kình cứng rắn như thế, tuy là bên ngoài tầm sát thương, nhưng không ngờ một chút thương tổn cũng không có, nếu như ta có một ngàn chiếc chiến hạm như vậy, thống nhất Tinh vực Thiên Hà cũng không phải việc khó ah."
Nghe được Chủ công cảm thán, sĩ quan phụ tá không có nói tiếp, mà là lo lắng nhỏ giọng nói: "Chủ công, một pháo này tiêu hao 20% năng lượng tồn kho của chúng ta, nói cách khác năng lượng tồn kho của chúng ta chỉ có thể ở phóng ra nhiều nhất 4 phát."
Lý gia lão thở dài một cái: "Hài, ta biết rồi, gởi thư về thủ đô, yêu cầu bọn họ mau chóng tiếp viện." Nói xong đứng dậy rời đi.
Sĩ quan phụ tá vốn định nói gì, nhưng nhìn thấy bóng lưng của Lý gia lão đã già hơn mười tuổi, chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu, quay người đi làm công việc của mình. Bởi vì hắn biết rõ Chủ công rất rõ, ngoại trừ 200 chiếc chiến hạm còn sót lại trên hành tinh Vệ Vũ này ra, Lý gia đã không còn có bất kỳ một chiếc chiến hạm nào
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...