Tiểu Binh truyền kỳ


Lúc đường long đến nghị chính điện của Đường gia, vừa bước xuống xe thì đã có rất nhiều gia thần bước đến chào hỏi, người này thì miệng cười rạng rỡ cám ơn đường long đã tặng quà, người kia thì cung kính nói rằng hi vọng có cơ hội đến thăm đường long. còn có người mời đường long lúc nào rảnh thì đến nhà mình chơi, tóm lại những gia thần này toàn bộ đều tươi cười bao vây đường long. may mà có ưu na và sa lê ở bên cạnh đường long, khiến cho bọn họ sợ đụng phải bọn ngươi ưu na cho nên không dám đến quá gần, nếu không đường long có thể sẽ bị vây chặt không động đậy được.
đường long lúc ban đầu còn không biết sao mình lại trở thành người được hoan nghênh như thế, nhưng nhanh chóng nghĩ đến đây là công lao của hai gia thần chuyên môn tặng quà nịnh bợ kia. đương nhiên, đường long cũng hiểu, nguyên nhân lớn nhất là vì mình đã có vũ lực 23 chiếc chiến hạm cấp x. cho nên có rất nhiều gia thần ngay đến một chiếc chiến hạm chũng không có này bắt đầu nịnh bợ mình.
đường long đối với những người này mặc dù ghét tận đáy lòng, nhưng vì lôi kéo quan hệ cho nên vừa nhiệt tình trả lời bọn họ vừa đi vào nghị chính điện. lần này không giống như lần trước, những chiếc bàn ở trong phòng nghị chính không còn được sắp xếp theo hình chữ u, mà sắp theo từng tầng từng lớp. còn một điều không giống như là, trên những chiếc bàn này đều không để đồ ăn, vừa xem thì đã biết hội nghị hàng quý này là hội nghị đơn thuần mà thôi.
đường long được thị vệ dẫn đến vị trí chỗ ngồi của mình, nhanh chóng phát hiện vị trí dãy thứ nhất của mình mặc dù xếp sau nhiều gia lão, nhưng rất vừa khéo lại được xếp ở chính giữa chỗ ngồi của các gia thần, nếu lấy chỗ ngồi chính giữa là quan trọng, vậy thì ngay cả chỗ ngồi của 3 vị gia lão kia cũng đều ở phía dưới mình. hơn nữa lần này không giống lần trước không có ai để ý đến, thuộc hạ của những gia kia đều rất nhiệt tình đến chào hỏi với mình, còn về những vị gia tướng lần trước nình mình với ánh mắt tức giận, thì cũng cúi đầu không giám nhìn mình.
rất nhanh, các gia lão ngồi vào vị trí, tiếp đó là gia chủ và phó gia chủ ngồi vào vị trí chủ tọa. ánh mắt đầu tiên của đường nạp văn đó là nhìn đường long, bởi vì đường long ngồi ngay đối diện với ông ta, đồng thời cũng bởi vì hai đóa hoa tươi kiều diễm vô cùng nổi bật bên cạnh đường long.
sau khi đường nạp văn tiếp nhận sự cung nghênh lạy chào, bắt đầu theo thứ tự, bắt đầu từ gia lão, từng người từng người một báo cáo tình hình phát triển của lãnh địa 3 tháng gần đây. đương nhiên, đều là do những gia thần bên cạnh các gia lão thay chủ công của mình báo cáo, bởi vì mỗi báo cáo đều cần mấy chục phút mới có thế báo cáo xong, làm sao nỡ để chủ công của mình nói đến nỗi khô cả cổ họng. ngồi nghe những báo cáo vừa dở vừa dài, đường long chỉ cảm thấy chóng mặt chỉ muốn ngủ.
sauk hi 3 vị gia lão báo cáo xong, cuối cùng đến lượt đường long, chỉ thấy ưu na lấy ra 1 bản điện tử, sau khi ấn vào nút micro trên bàn liền nói: “báo cáo gia chủ, 3 tháng này trong phong địa của đường long, kinh tế mỗi tháng tăng 30%, hiện nay mỗi tháng thu thuế đã đạt 3 tỷ hơn, binh sỹ lãnh địa có hơn 50 ngàn người, chiến hạm 23 chiếc, tàu vận chuyển 440 chiếc. báo cáo hết!”
nghe xong báo cáo đơn giản ngắn gọn của ưu na, tất cả mọi người đều ngây ra đó, sao một tiếng ngợi ca cũng không xuất hiện? đường nạp văn chau mày nhìn gia thần bên cạnh ra hiệu, vị gia thần này liền lên tiếng hỏi: “không biết đường long đại nhân tại sao lại mua 1 triệu người vượn? lẽ nào không sợ những người vượn đã qua huấn luyện kia vượn tính bộc phát, làm cho cả trung châu hỗn loạn hay sao?”
chuyện đường long mua 1 triệu người vượn, những người ngồi đây dương như tất cả đều biết, lúc đó còn tưởng rằng đường long mua về chơi, không ngờ rằng 1 triệu người vượn này tất cả đều đã qua huấn luyện, lẽ nào đường long hắn muốn tạo phản? lúc cái ý nghĩ này hiện lên trong đầu bọn họ, bọn họ toàn bộ đều dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn đường long.
đường long đứng dậy dùng giọng nói vừa phải nói: “xin các vị đại nhân cẩn thận lời nói, hạ quan mua nhiều người vượn như vậy là vì muốn bán mạng thay cho gia chủ, làm rạng rõ giúp cho gia chủ! hoàn toàn không có ý tạo phản.” không đợi vị gia thần kia lên tiếng lần nữa, đường long tiếp tục nói : “hạ quan cũng không phải là không muốn sử dụng binh sỹ lãnh địa, nhưng quả thực là vì phong địa của hạ quan quá nhỏ bé. nếu như tuyển quân quá nhiều, tuyệt đối sẽ ảnh hướng đến sự xây dựng của phong địa, cũng sẽ ảnh hưởng đến thu nhập kinh tế của đường gia, cho nên hạ quan mới đành phải mua người vượn dùng để làm bia đỡ. hơn nữa, nhóm người vượn lần này đều đã trải qua huấn luyện quân sự nghiêm khắc, vượn tính sớm đã mất đi, hoàn toàn là một người quân nhân đủ tư cách, không cần lo lắng bọn họ sẽ tạo ra hỗn loạn. hơn nữa sử dụng nhóm người vượn này có rất nhiều lợi ích, không những bình thường không cần lương bổng, ngay cả chết trên chiến trường cũng không cần tiền trợ cấp, mọi người nghĩ mà xem như thế có thể tiết kiệm được bao nhiêu là tiền công.” đường long nói một mạch những lời đó, khiến cho hai người ưu na, sa lệ nhìn đường long, bất giác cũng bắt đầu nghi ngờ đường long có phải là vì lý do này mà mua nhiều người vượn như thế hay không?
các gia thần đều ngây người, có nhiều lợi ích như đường long nói vậy, chi bằng mình cũng mua những người vượn này về dùng? mạc dù các gia thần trong lòng đều có ý định này, nhưng vẫn nghi đợi sau khi đường long sử dụng những người vượn này một thời gian rồi hãy quyết định, xem xem những người vượn này có thật là nghe lời hay không.
đường nạp văn nhìn những gia thần trong lòng dao động kia, bất giác trong lòng cười lạnh nghĩ: “các người cũng muốn học đường long mua những người vượn này ư? hừ, giá của người vượn thì rẻ nhưng thức ăn của bọn họ tiêu hao gấp mấy lần binh lính bình thường, cho dù sử dụng máy chế tạo cũng không có lợi, năng lượng tiêu hao một năm của những chiếc máy chế tạo kia dường như có thể mua được mấy chiếc chiến hạm.” đường long hiểu rõ như vậy là vì hắn biết trước kia có một gia tộc có dân số ít đã sử dụng qua người vượn, lúc đó bọn họ dựa vào người vượn nhanh chóng mở rộng thế lực, nhưng bởi vì người vượn số lượng quá lớn, thức ăn tiêu hao mỗi ngày vượt xa tiền bạc của cải mỗi ngày sản xuất được, những người vượn kia bụng đói sẽ tạo phản, cuối cùng gia tộc kia dưới sự nội công ngoại kích của người vượn và kẻ địch đã bị diệt vong. cho nên, đường nạp văn hoàn toàn không ngu ngốc đến nỗi sử dụng người vượn tác chiến.
nghĩ đến những điều này, đường nạp văn vui vẻ nhìn kịch hay về sau của đường long, liền ra hiệu cho vị gia thần kia lui xuống để những gia thần sau tiếp tục báo cáo tình hình của phong địa. vừa mới có chút tinh thần sau khi tiến hành phản bác, đường long lần nữa lại cảm thấy buốn ngủ.
không biết bao nhiêu lâu đã trôi qua, tất cả những gia thần có phong địa cũng đã báo cáo xong, cuối cùng đã đến lúc gia chủ bố trí nhiệm vụ. đường nạp văn giả bộ ra vẻ trầm tư một lát, chau mày thở dài nói: “hài, ta nghĩ đến chiến dịch thất bại lần trước thì hoàn toàn không có tâm tư bố trí nhiệm vụ, nghĩ đến 50 chiếc chiesn hạm cao cấp, mấy chục ngàn tướng sĩ trung trinh của đường gia ta vì vậy mà bị hủy, ta ăn không ngon, ngủ không yên!”
những gia thần ở phía dưới nghe thấy lời này vội vàng lên tiếng an ủi đường nạp văn, nói gì là chủ công bảo trọng quý thể, sau này nhất định sẽ tiêu diệt được khải tát gia báo được thù. nhưng, chính là không có một gia thần nào tỏ ý mình nguyện lãnh binh đi tiêu diệt khải tát gia, cũng không có một người nào cổ động gia chủ viễn chinh lần nữa. bọn họ đều hiểu rõ thực lực của nhà mình, bây giờ hoàn toàn không thể tiêu diệt được khải tát gia, khải tát gia không đánh tới là trời phật phù hộ rồi, làm gì mà dám đi tấn công khải tát gia!
lúc này đường hải nam sớm đã ra ám hiệu, để ấy gia thần đứng ra đề nghị để đương long xuất binh, phát hiện mấy gia thần kia giả bộ không nhìn thấy ám hiệu của mình, cúi đầu suy nghĩ gì đó. bất giác xoa xoa đầu ảo não, hắn không ngờ mấy gia thần đột nhiên lâm trận thoái lui! đợi đến khi nhìn về phía mình, đường hải nam chỉ đành nghiến răng, đứng dậy nói: “thưa cha, con cho rằng có một người có thể giải tỏa phiền não giúp cho phụ thân!” nghe thất lời nói của đường hải nam, các gia thần đều ngạc nhiên nhìn hắn. còn đường hải đông gương mặt âm trầm nhìn chằm chằm em trai của mình, xem xem hắn muốn giở trò gì.
đường nạp văn nhìn thấy đường hải nam tự mình đứng dậy, bất giác chau mày thầm nghĩ: “thằng ngốc này! không phải là đã kêu hắn tìm vài người đứng ra nói ra hay sao? sao lại tự mình đứng ra nói? lẽ nào mấy người kia phản bội?” đương nhiên, hắn mặc dù không muốn để đường long biết được là đường hải nam muốn đưa hắn đến chỗ chết, nhưng lúc này chỉ có thể trên khuôn mặt lộ vẻ nghi ngờ hỏi: “Ồ? không biết là ai có thể giúp ta giai tỏa phiền não này?”

đường hải nam đợi sau khi phụ thân nói dứt lời lập tức lớn tiếng nói: “con cho rằng đường long gia tướng đại nhân có thể giúp phụ thân giải tỏa ưu phiền, chỉ cần đường long đại nhân ra trận, khải tát gia nhất định nghe tiếng mà sợ bỏ chạy mất dép!”
mọi người nghe thấy lời này đều ngây người ra, các gia thần trong lòng thầm nghĩ: “mẹ nó, gia chủ nhìn thấy đường long bình hung tướng mạnh chuẩn bị làm suy yếu lực lượng của hắn.” còn đường long thì lại nhìn chằm chằm vào đường hải nam thầm nghĩ: “mẹ nó, thắng nhóc thúi kia lại dám giở trò với ông? chắc chắn là chủ ý của ông gia hắn! thấy thực lực của ta tăng lên muốn mượn đao giết người đây mà! nhưng mà may mà ông đây không không sợ 20 chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong của khải tát gia kia, nếu không quả thật là bị các người ép chết!”
đường nạp văn cũng không thèm nghĩ đến chuyện các gia thần nghĩ sao, trực tiếp nói: “được! nếu như đường hải nam đã nói như vậy, ta tin chắc rằng gia tướng đường long cũng sẽ không làm ta và các vị đại nhân thất vọng, vậy thì hạn định cho gia tướng đường long trong vòng 1 tháng phải chiếm giữ được hành tinh hồng sư, đến thời hạn không hoàn thành nhiệm vụ, sẽ xử phạt theo gia quy!”
“tuân lệnh!” đường long bình tĩnh không lo lắng hành lễ nói với đường nạp văn: “xin cho phép thuộc hạ được lập tức trở về tập hợp binh mã, thuộc hạ nhất định sẽ lấy được hành tinh hồng sư dâng lên cho chủ công!”
đường nạp văn gật đầu: “được, ngươi đi đi, sau khi chuẩn bị xong không cần báo cáo, có thể lập tức xuất phát!”
“vâng!” đường long không nói nhiều, quay người mang theo hai ngươi ưu na rời đi. sau khi hắn rời khỏi, các gia thần phát hiện có vài gia thần bên cạnh đường nạp văn đã vội vã lui xuống. người thông minh lập tức đoán được những gia thần này là đi giám sát đường long.
từ nãy giờ dùng ánh mắt lạnh lùng xem cảnh này, đường nạp vũ thầm nghĩ: “hai cha con ngu ngốc này lại trắng trợn bức hại gia thần dưới trướng như thế. là đại ca ngu ngốc hay là ông ta cho rằng các gia thần phía dưới kia đều ngu ngốc? lẽ nào không sợ các gia thần vì việc này mà sinh ra nghi kỵ hay sao?”
đường nạp văn lúc này hoàn toàn không chú ý đến những điều đó, ông ta đang ngấm ngầm điều binh khiển tướng đề phòng đường long, ông ta sợ đường long bây giờ nói thì dễ nghe, nhưng vừa về đến phong địa lập tức điều binh bức ta thoái vị. còn về việc đường long sau khi rời khỏi trung châu không tấn công khải tát gia hoặc trực tiếp phản bội gia nhập khải tát gia, ông ta không thèm để ý đến. không biết làm sao, thỉnh thoảng lúc ánh mắt của ông ta bắt gặp ánh mắt của đường long, trong khoảnh khắc nào đó ông ta luôn cảm thấy lạnh toàn thân. cho nên bất luận đường long có tuân theo mệnh lệnh hay không, chỉ cần hắn rời khỏi hành tinh trung châu là được.
đường hải đông vốn quyết định lần sau sẽ đầu quân, bất luận đường long ở vị trí nào, quyết ở trên kỳ hạm của đường long bồi dưỡng tình cảm, đã từ bỏ rồi, hắn không muốn chết!
nhưng bây giờ trong lòng hắn rất vui, bởi vì đề nghị kia của đệ đệ đã đắc tội chết với đường long. đương nhiên, mình vui mừng như thế không phải là vì đường long chỉ có thể đứng về phe mình. đường long bất luận có chấp hành cái mệnh lệnh kia hay không thì đều là tiêu đời, cũng giống như người chết, đã mất đi tác dụng, hoàn toàn không cần đường long ủng hộ mình hay không. mình vui mừng là vì đường hải nam đã để lộ ra sự độc ác không thể tha thứ của hắn với tất cả các gia thần, vì hắn ngay cả người chưa từng đắc tội với hắn như đường long mà cũng hãm hại, còn người nào không thể hãm hại nữa cơ chứ? tin chắc rằng sau này những gia thần có qua lại với hắn kia đều phải cẩn thận đề phòng!
sauk hi lên xe bay, ưu nam nhìn thấy đường long ngôi ở đó nhắm mắt suy nghi không nói lời nào, bất giác cẩn thận hỏi: “chủ công, ngài lo lắng làm sao hoàn thành nhiệm vụ này ư?”
đường long mở mắt ra cười: “không, ta đang nghĩ sau khi chiếm được hành tinh hồng sư thì có được lợi ích gì.”
“ah? sau khi chiếm được hành tinh hồng sư thì có được lợi ích gì?” ưu na không hiểu chủ công mình đang nghĩ gì, còn chưa đánh thì đã mơ tưởng đến lợi ích sau chiến thắng, lẽ nào ngài ấy không biết binh lực của mình? sử dụng 23 chiếc chiến hạm và 440 chiếc tàu vận chuyển đi đánh một hành tinh, lại không thèm suy nghĩ mình sẽ thất bại hay không?
sa lệ từng tham gia vài trận chiến đấu lên tiếng nhắc nhở đường long: “chủ công, hành tinh hồng sư có 20 chiếc chiến hạm cổ quái hỏa lực rất mạnh, chỉ đơn giản 20 chiếc đó chúng ta còn chưa biết làm sao giải quyết, hơn nữa mặc dù lần trước đã tiêu diệt hết những chiến hạm khác của hành tinh hồng sư, nhưng đã qua nhiều ngày như thế rồi, bọn họ sớm đã bổ sung đầy đủ. nếu như theo con số chiến hạm của địch lần trước mà suy đoán, chúng ta ta sẽ đối mặt với kẻ địch tăng gấp 3 lần, địch mạnh như vậy ngài còn cho rằng có thể đánh thắng sao?”
đường long cười tự tin: “ha ha, nếu nói về những phương diện khác, ta thật không dám lớn tiếng. nhưng nói về đánh chiến hạm, đặc biệt là với đối thủ không biết biến hóa khải tát gia kia, ta dám bảo đảm nếu như không có hàng ngàn chiếc chiến hạm địch đóng giữ ở đó, thắng lợi tuyệt đối là của thuộc về ta!”
nhìn thấy đường long khẳng định như thế, ưu na có chút yên tâm, cô ấy hiếu kỳ hỏi: “vậy phương án chiến đấu của ngài là như thế nào?”
“phương án chiến đấu? hi hi, ta bây giờ vẫn chưa nghĩ ra.” đường long cười hi hi nói.
sự lo lắng trong lòng của ưu na lại trỗi dậy, cô ấy căng thẳng hét lớn: “vậy làm sao được! ngài phương án gì cũng chă có sao mà đi đánh trận được?!”

“không cần căng thẳng, đây lại không phải là cuộc chiến lớn, cần gì phương án chiến đấu. lẽ nào cô không biết chiến trường biến đổi liên tục? nhìn thấy kẻ địch rồi nghĩ ra phương án cũng không muộn mà.” đường long có chút lười biếng nói.
“ngài …” ưu na bị đường long chọc giận, trước giờ chưa từng nghe qua sau khi nhìn thấy kẻ địch rồi mới định ra phương án, điều này chẳng khác nào tự tìm đến cái chết! cô ấy vẫn muốn khuyên đường long cẩn thận, nhưng bị sa lệ ngăn lại, không hiểu nhìn sa lệ, phát hiện sa lệ len lén chỉ vào đường long , đồng thời nói nhỏ vào tai ưu na: “chủ công không giống với ngày xưa!”
ưu na hiếu kỳ cẩn thận dò xét đường long, phát hiện đường long nheo mắt khóe miệng khẽ rung động dường như đang lầm bầm gì đó, hơn nữa lúc này trên khuôn mặt của đường long xuất hiện vẻ lười biếng, dường như rất thoải mái. biểu hiện này mình chưa từng thấy qua bao giờ, tại sao đường long lúc này lại xuất hiện biểu hiện này?
ưu na nhìn sang sa lệ, sa lệ biết ưu na đang nghĩ gì, lần nữa bước đến gần nói nhỏ: “chủ công hình như đang nghĩ về vấn đề gì đó, nếu như chủ công đã nói là không có vấn đề gì, vậy thì chúng ta cũng không cần lo lắng làm gì.” nghe thấy lời nói của sa lệ, ưu na gật đầu, cô ấy tin đường long vô điều kiện, hồi nãy chỉ là lo lắng quá mới nghi ngờ đường long, bây giờ được sa lệ nhắc nhở, đương nhiên cũng không lo lắng nữa, cô ấy tin đường long nhất định sẽ chiến thắng.
về đến tòa thị chính hải thành, mặc dù các gia thần đều rất hiếu kỳ tại sao chủ công lại về sớm như vậy, nhưng vẫn xếp hàng ngay ngắn nghênh tiếp chủ công. xuống xe đường long không nhiều lời, trực tiếp nói với lệ vũ: “có thể bắt đầu triệu tập cuộc họp hàng quý.”
lệ vũ gật đầu, ấn một cái nút, quảng trường toàn thị chị lần nữa xuất hiện ghế ngồi. các gia thần sớm đã tập hợp ở xung quanh nhanh chóng có thự tự đi vào chỗ ngồi của mình. đường long sau khi nhìn xung quanh một lượt rồi nói: tin rằng mọi người cũng lấy làm lạ sao ta lại về sớm như vậy, ta nói lý do ọi người biết, bởi vì trong cuộc họp gia tộc hồi nãy, do đường hải nam đề nghị gia chủ ra lệnh, ta nhận nhiệm vụ trong vòng một tháng chiếm lĩnh hành tinh hồng sư!”
nghe thấy lời nói của đường long, tất cả các gia thần đều ngây người, tiếp đó hoảng sợ nhìn xung mọi người xung quanh, bọn họ nghe các binh sỹ chiến hạm nói hành tinh hồng sư có loại chiếc chiến hạm khủng bố, 20 chiếc chiến hạm 2 lần bắn tiêu diệt 50 chiếc chiến hạm cao cấp. bây giờ gia chủ ra lệnh chủ công soái lĩnh 23 chiếc chiến hạm đi chiếm lĩnh hành tinh hồng sư chẳng khác nào muốn mạng của chủ công sao?”
các gia thần trung thành bắt đầu oán hận gia chủ và lo lắng thay cho chủ công, còn những người có lập trường không kiên định thì đang suy nghĩ mình nên đi hay ở.
đường long nhìn thấy những gia thần thần sắc bất định kia, trong lòng cười lạnh, lần nữa lên tiếng: “nếu như đã tiếp nhận nhiệm vụ, vậy thì phải hoàn thành, bây giờ lập tức chủa bị bàn bạc chuyện xuất binh, ưu na, lệ vũ, ái nhĩ hi, lăng lệ điều lên kỳ hạm, công việc tạm thời giao cho phó quan phụ trách. sa lệ, khiết ti lập tức tuyển chọn binh lính lãnh địa và người vượn lên chiến hạm, hi vọng chậm nhất là trong vòng một tuần phải hoàn thanh công viêc điều binh cho chiến hạm! các bộ phận tiếp tục chấp hành chức trách của mình, quản lý tốt phong địa, được rồi, cuộc họp kết thúc!”
các gia thần nghe thấy mệnh lệnh của đường long vừa mừng vừa lo, mừng là vì mình không cần đi cùng với chủ công tìm đến cái chết, lo là vì chủ công đã điều động toàn bộ thân tín của mình về chiến hạm, có thể nói là có thẻ xa chạy cao bay bất cứ lúc nào. suy bụng ta ra bụng người, ai cũng không ngu đến mức biết là chết mà còn chạy đến tìm cái chết, nhưng nếu như chủ công bỏ chạy thật, không biết gia chủ có giận lây đến mình hay không? các gia thần ôm trong lòng tâm tình phức tạp lui xuống.
bọn người ưu na đứng vây lấy đường long, ái nhĩ hi vô cùng không hiểu hỏi: “làm gì mà điều chúng tôi về chiến hạm? tôi còn mấy chục căn nhà còn chưa xây!” những nư binh kia vì công việc cũng lên tiếng, đua nhau phản đối mệnh lệnh của đường long, bọn họ bây giờ đã không nghĩ không có công việc để làm.
đường long thở dài nói: “không còn cách nào khác, bây giờ gia chủ muốn hãm hại ta, ta sợ lúc ra trận, gia chủ sẽ ra tay với các người, vì để tránh lỡ như có chuyện gì xảy ra, các người hãy ở trên chiến hạm cho an toàn.”
nghe thấy lời này của đường long, ái nhĩ hi và những người có ý kiến đều không lên tiếng, ngoan ngoãn tiếp nhận sự lo lắng của đường long.
do đường long tổ chức hội nghị ngoài trời, cho nên mật thám không cần phí công cũng nắm được tin tức, lập tức báo cáo với đường nạp văn. biết được đường long không có ý phản, mà có ý định bỏ chạy, đường nạp văn bất giác thở phào nhẹ nhõm. đường long muốn đi thì để hắn đi đi, mình đỡ phải ngày đêm lo lắng. đường nạp văn không ngu đến nỗi đi ngăn cản đường long, bởi vì đường long dù gì thì cũng có 23 chiếc chiến hạm cấp x, nếu mà đánh nhau mình sẽ tổn thất trầm trọng.
rất nhanh, thời gian một tuần vèo cái đã trôi qua, 23 chiếc chiến hạm x binh lính đầy đủ và 440 tàu vận chuyển chở đầy vật tư rời khỏi hành tinh trung châu, bay thẳng dến hành tinh hồng sư. nhìn thấy phương hướng di chuyển của những chiếc chiến hạm này trên radar, đường nạp văn bất giác chau mày: “lẽ nào đường long thật sự đi đánh hành tinh hồng sư? mặc kệ hắn, dù gì hắn đã rời khỏi hành tinh trung châu thì đừng hòng quay trở lại.” nghĩ đến đây đường nạp văn thở phào quay người rời khỏi tháp điều khiển.
trong không gian, 23 chiếc chiến hạm xếp thành 2 hàng, kỳ hạm hiệu thiên thạch của đường long xếp ở vị trí đầu tiên dẫn đầu, tàu vận chuyển phía sau cách chiến hạm một khoảng, chạy theo phí sau. lần này xuất chinh, đường long mang theo 30 ngàn lính lãnh địa và 80 ngàn binh lính người vượn.
“chủ công, ngài đang nghĩ gì vậy?” lý văn lệ vừa bị điều lên kỳ hạm liền quấn chặt sát bên đường long kia, nhìn thấy đường long lặng lẽ nhìn bầu trời tối đen như mực phía trước, bất giác hiếu kỳ hỏi

đường long nhìn lý văn lệ cười nói: “khà khà, ta đang lấy làm lạ những người kia làm sao huấn luyện cho những binh sỹ người vượn, trước khi tân binh tập hợp ta đã đi kiểm tra, phát hiện bọn họ đối với mấy cái máy kia rất quen thuộc, chỉ đơn giản nhìn chiến hạm thao tác, hoàn toàn không dám tin bên trong là do người vượn lái.”
“chủ công, những người vượn đó rất thông minh, không những có thể nghe hiểu được những lời chúng ta nói, còn có thể dùng gỗ để đục đẽo thành đồ vật.” ly lệ văn móc ra một con rối bằng gỗ to bằng nửa bàn tay cho đường long xem.
đường long nhận lấy con rối thưởng thức còn chưa kịp nói lời nào, ưu na đã cười nói: “được rồi, lệ văn, sắp đi vào phạm vi cảnh giới của hành tinh hồng sư rồi, em còn không quay về chỗ của mình?”
“vâng đại tỷ!” lý lệ văn lè lưỡi, giật con rồi trong tay đường long, quay người chạy về chỗ thông tin ngồi, bắt đầu thao tách một cách thành thục hệ thống thông tin.
trên kỳ hạm của đường long, ngoài ưu na, lý lệ văn và vài nhân viên lái tàu, thông tin ra, những nữ binh khác đều được phân tán ra các chiến hạm hoặc tàu vận chuyển đảm nhận chức sỹ quan chỉ huy. không còn cách nào khác, người mà đường long có thể dùng quá ít.
“đi vào phạm vi hành tinh hồng sư”. lính radar báo cáo với đường long.
đường long mệnh lênh: “uhm, 100 tàu vận chuyển phía sau mỗi tàu 1000 máy ngăn cản thông tin (máy phá sóng), ngăn cản sự liên hệ hành tinh phía sau đối với hành tinh hồng sư.”
bọn người ưu na ngây người, nếu như muốn ngăn cản lên lạc của hành tinh khải tát và hành tinh hồng sư, không nên để ở đây, đặt máy phá sóng ở đây là ngăn cản hành tinh ô lan mà thôi, đối với chiến dịch hoàn toàn không có ích gì, lẽ nào mục tiêu muốn ngăn cản của chủ công là hành tinh trung châu? sauk hi có nhận thức này, mọi người đều không lên tiếng, thành thạo bố trí máy phá sóng.
sau khi bố trí máy phá sóng xong, hạm đội tiếp tục lên đường, ưu na nhìn thấy không khí trong chiến hạm rất nặng nề, liền nói với đường long: “chủ công, tôi phát hiện mấy người vượn tóc vàng học rất nhanh, không bao lâu có thể chỉ huy chiến hạm. thật không biết loại người vượn như bọn họ tại sao lại có năng lực học tập mạnh mẽ như vậy.”
“khà, khà, bởi vì thiên tính của bọn họ chính là sỹ quan chỉ huy của người vượn. Ờ, đợi sau khi bọn họ thành thục, phái vài chiến hạm để bọn họ chỉ huy thử xem.” đường long gật đầu nói.
đối với việc này, ưu na không phản đối, mặc dù lúc ban đầu cô ấy cũng lo lắng những người vượn kia có thể sẽ đại phát vượn tính không khống chế nổi, nhưng trải qua nhiều ngày quan sát, bọn họ không hổ là những người vượn đã trải qua huấn luyện, lúc nhận mệnh lệnh dường như còn làm tốt hơn cả binh lính lãnh địa. hơn nữa chủ yếu nhất là, bọn họ dường như phục tùng mệnh lệnh của đường long vô điều kiện, lẽ nào những câu nói lần trước chủ công nói ở bên tàu kia đã mua chuộc được lòng của bọn họ sao? những lời nói kia chủ chủ công quả thực chính là lúc thủ lĩnh bọn cướp chuẩn bị đi đánh cướp, dùng để cổ vũ tinh thần của các thuộc hạ. người vượn quả thực đơn giản như thế đã bị chủ công thu phục rồi ư?
“cô nói binh lính ở dưới sống cùng với người vượn như thế nào? giữa bọn họ có mâu thuẫn gì không?” đường long hỏi.
ưu na đang suy nghĩ lung tung nghe thấy lời này liền nói: “lúc ban đầu có chút mâu thuẫn, dù gì binh sỹ lãnh đạo và các chị em của chsung ta không quen với những người vượn này, nhưng sau một khoảng thời gian qua lại, phát hiện những người vượn này đều nghe hiểu được lời của chúng ta, các binh sỹ bắt đầu giao lưu với người vượn, bây giờ mặc dù không đạt đến mức hòa hợp, nhưng mức độ qua lại bạn bè vẫn là có thể.”
“uhm, thông báo với những binh lính không nên có lòng kỳ thị người vượn, không nên nói những lời khiến người vượn đau lòng. bởi vì bất luận bọn họ hay người vượn, chỉ cần bọn họ là chiến hữu của chúng ta, thì chúng ta phải tôn trọng bọn họ.” đường long sau khi suy nghĩ liền nói.
“vâng, hạ quan sẽ đi truyền đạt mệnh lệnh.” ưu na kính chào đường long rồi lui xuống. bình thường cô ấy nói chuyện với đường long không sử dụng kính ngữ, nhưng lúc đường long ra mệnh lệnh, cô ấy lập tức dùng thân phận thuộc hạ để nói.
không lâu sau, lính radar báo cáo với đường long: “chủ công, đã phát hiện tung tích của địch, 50 chiếc chiến liệt hạm cao cấp, 20 chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong.” nói xong thì trên man hình hiện ra trận hình của 2 loại chiến hạm này. chiên hạm của địch cũng giống với lần trước, 20 chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong phòng bị ở phạm vi bắn đạn đạo của hành tinh hồng sư. những chiếc chiến hạm địch đã được lính thông tin gắn số, để tránh lúc công kích, không biến bắn cái nào.
lần trước sau khi phát hiện sự tồn tại của chiến hạm phòng ngự tổ ong, đường long liền ra lệnh thuộc hạ lấy tư liệu về chiến hạm phòng ngự tổ ong từ trong trò chơi “chiến tranh”, đồng thời sửa chữa cho phù hợp với tư liệu của chiến hạm phòng ngự tổ ong của hành tinh hồng sư này nhập vào kho dữ liệu chiến hạm. cho nên ở hành tinh trung châu mọi người còn dùng cái tên chiến hạm cổ quái để gọi chiến hạm phòng ngự tổ ong, thì đường long đã có tư liệu của loại chiến hạm này.
đường long đứng lên ra lệnh: “chiến hạm thành trận hình tập trung, chầm chậm tiến về phía trước, tàu vận chuyển dừng lại, chuẩn bị sẵn sàng bổ sung cho chiến hạm.”
lệnh của đường long vừa nói ra, 23 chiến hạm vưa bay vừa tập trung lại, còn những chiếc tàu vận chuyển kia thì dừng lại tại chỗ, khởi động thiết bị bổ sung, sẵn sàng đuổi theo bổ sung.
sauk hi bay được một lúc, lính radar đột nhiên báo: “tiến vào phạm vị bắn của chủ pháo, radar chiến hạm địch đã phát hiện ra chiến hạm của chúng ta!” lính radar nói bị chiến hạm địch phát hiện ra chiến hạm của chúng ta, là vì những chiến tàu vận chuyển nằm ngoài phạm vi hữu hiệu của radar địch, do đó tàu vận chuyển hoàn toàn không bị phát hiện.

cùng lúc với báo cáo của lính radar, 50 chiếc chiến hạm cao cấp trước tiên lùi về sau một khoảng, tiếp đó dường như giống như uống thuốc kích thích vậy khởi động toàn bộ, dùng hết tốc độ bay về phía đường long.
nhìn thấy động tác của những chiếc chiến hạm kia, đường long bất giác cười: “bọn họ chắc chắn là bị đánh sợ, vừa phát hiện tông tích của địch liền bỏ chạy, nhưng sau khi phát hiện địch chỉ có 23 chiếc chiến hạm, thì tinh thần hưng phấn tiến lên, mềm nắn rắng buông điển hình!” nói rồi đường long lập tức ra lệnh: “mỗi người tự ngắm bắn một chiến hạm địch! chủ pháo chuẩn bị! mục tiêu tháp chỉ huy chiến hạm địch!”
lính thông tin phụ trách phân công nhiệm vụ, lập tức truyền số hiệu mục tiêu tấn công các chiến hạm mà máy tính tự động phân phối cho các chiến hạm khác, chủ pháo của 23 chiến hạm cấp x lập tức ngắm bắn theo số hiệu chiến hạm địch.
một lính thông tin chuyên lắng nghe báo cáo của các chiến hạm sau khi đợi vài giây liền báo cáo với đường long: “năng lượng của tất cả chủ pháo đã bổ sung đầy! mục tiêu ngắm bắn xác định!”
nghe thấy lời này, đường long vẫy tay, ra lệnh: “bắn!”
cự li bắn và uy lưc của chủ pháo mạnh gấp đôi phó pháo, chủ yếu là dùng để tiến hành bắn cự li ở xa. còn cự li chủ pháo của chiến hạm cấp x uy lực bắn xa mạnh hơn chiến hạm cao cấp, cho nên lúc chiến hạm của Khải Tát gia còn chưa đi vào cự li bắn hữu hiệu của chủ pháo của bọn họ, 23000 chùm sáng chói lòa đã bổ nhào tới bọn họ!
Bình thường mà nói, độ màng bảo vệ của bộ phận tháp chỉ huy chiến hạm cao hơn những chiến hạm khác rất nhiều, nhưng chủ pháo của chiến hạm Đường Long không bắn lung tung, mà 1000 khẩu chủ pháo đfông thời tấn công tháp chỉ huy chiến hạm bình thường của địch. Một phát đại phạo có thể làm giảm 1 độ năng lượng của màng bảo vệ, 1000 phát tức là 1000 độ. Chiến liệt hạm này của Khải Tát gia mặc dù là cao cấp, nhưng không thể có được màng bảo vệ 1000 độ, bởi vì chiến hạm cấp X của Đường Long chỉ có 800 độ.
Cho nên không cần phải nói, tháp chỉ huy của 23 chiếc chiến liệt hạm bị liệt vào mục tiêu tấn công, trong chớp mắt đã bị bắn tan tành, sỹ quan chỉ huy trên chiến hạm toàn bộ chết hết. những bộ phận khác của chiên hạm không hề hấn gì, binh lính còn chưa phát hiện ra chuyện gì vẫn chấp hành mệnh lệnh khi nãy của sỹ quan chỉ huy. Cho nên chiến hạm đã mất đi tháp chỉ huy vẫn xông lên phía trước, nhưng bọn họ không bắn, bởi vì không có mệnh lện bắn.
Sau khi ra lệnh bắn Đường Long sớm đã nói với lính thông tin phân công nhiệm vụ kia: “Sauk hi bắn xong lập tức thay đổi mục tiêu, mệnh lệnh bắn giống khi nãy!” Cho nên sau khi lần thứ nhất bắn xong, chủ pháo của các chiến hạm lập tức thay đổi mục tiêu, sau khi bổ sung đầy năng lượng lần nữa nhắm bắn vào tháp chỉ huy của 23 chiếc chiến liệt khác khác.
Như thế, chủ pháp bắn 3 lần, 50 chiếc chiến liệt hạm của Khải Tát gia kia toàn bộ mất đi tháp chỉ huy, có nghĩa là bọn họ đã mất đi sỹ quan chỉ huy.
Rất nhanh, những binh sỹ của những chiến hạm này phát hiện ra đã mất liên lạc với sỹ quan chỉ huy, điều tra phát hiện cả tháp chỉ huy đã không còn, binh lính mất đi sỹ quan chỉ huy không biết phải làm mới được bắt đầu lo lắng, có chiếc chiến hạm bỏ chạy lung tung, có chiếc thì tăng tốc bay về phía trước, còn có chiếc thì bắt đầu quay đầu bỏ chạy, tóm lại 50 chiếc chiến hạm này đã hỗn loạn cả lên.
Lúc này Đường Long ngồi nghiêng trên ghế chỉ huy, chân bắt chéo, ra lệnh cho lính thông tin: “Phát tín hiệu khuyên hàng cho bọn họ, nói với bọn họ sau 1 phút nếu không đầu hàng chúng ta sẽ bắn đồng loạt, bắn tan tành bọn họ! Còn nữa, nhắc nhở bọn họ, chiến hạm không có tháp chỉ huy, giống như người mù vậy, đừng có mơ quay trở về căn cứ được!” Nói xong không để ý đến lính thông tin ngây người ở đó một lát rồi mới chấp hành mệnh lệnh, nhẹ nhàng nhắm mắt khẽ hát.
Ưu Na đảm nhiệm chức vụ phó quan, một lúc sau từ trong kinh ngạc mới tỉnh lại, cô ấy nhìn Đường Long một cách vô cùng ngạc nhiên, cô ấy hoàn toàn không ngờ rằng cuộc chiến đấu 23 chọi 50 lại kết thúc như thế, hồi nãy mình còn ôm trong lòng quyết tâm chết, đây chẳng khác nào giống như đang chơi trò chơi vậy. Cô ấy nghi ngờ một lát rồi mới hỏi Đường Long: “Chủ công, vậy là đánh xong rồi sao? Đại pháo của bọn họ còn có thể sử dụng được, sao có thể đầu hàng?”
Đường Long liếc nhìn Ưu Na cười nói: “Làm gì mà nhanh như vậy, còn 20 chiếc chiến hạm phòng ngự tổ ong còn chưa giải quyết kìa. Còn về những chiến hạm kia, đường nhiên rồi, sỹ quan chỉ huy của bọn họ toàn bộ đều chết hết, tháp chủ huy thì bị hủy, không đầu hàng thì ở đó mà chờ chết ư? Nên biết không có tháp chỉ huy bọn họ ngay cả cảng vũ trụ cũng không thể vào được.”
Ưu Na nuốt nước miếng hỏi lại lần nữa: “Ờ, ý tôi là 50 chiếc chiến hạm cao cấp kia bị đánh bại dễ dàng như thế sao?”
“Ngắm bắn tấn công chỗ yếu hiểm của bọn họ là xong, nếu không cô cho rằng khó lắm à?” Đường Long nheo mắt nhìn Ưu Na, ánh mắt đó dường như đang nói chuyện đơn giản như thế có gì mà hiếu kỳ.
Ưu Na ngây ở đó không biết nói gì, xem ra chủ công bình thường tự khen đối với chiến tranh cũng có nghề, không phải là khoe khoang.
Lúc này lính thông tin khuyên hàng hồi nãy báo cáo nói: “Chủ công, chiến hạm địch đã tắt động cơ, toàn bộ đầu hàng rồi.” Ưu Na ngẩng đầu nhìn, phát hiện biểu đồ chiến hạm địch trên màn hình đều đã ngừng lại, lặng lặng đậu ở đó. Theo thường lệ, trước mắt địch tắt động cơ đồng nghĩa với việc biểu thị đầu hàng.
Đường Long gật đầu ra lệnh: “Uhm, phái bính giáp đấu bảo vệ lính công trình của các chiến hạm đổ bổ lên những chiến hạm đó, nhớ rõ lính công trình phải thay đổi mật mã khởi động của toàn bộ hỏa pháo của bọn họ, ta không muốn bọn họ hối hận bắn pháo lung tung lãng phí năng lượng. Sau khi làm xong lập tức trở về, bây giờ chưa phải là lúc tiếp nhận bọn họ.”
22 chiếc chiến hạm cấp X ngoài chiến hạm Thiên Thạch ra lập tức bay ra hàng trăm tàu đổ bộ, nhanh chóng lái về phía những chiếc chiến liệt hạm đã đầu hàng dừng lại trong phạm vi hành tinh. Còn về kỳ hạm Thiên Thạch của Đường Long tại sao không phái tàu đổ bộ? Chiếc kỳ hạm của Đường Long này tất cả chỉ có mấy trăm người, làm sao có thể phái tàu đổ bộ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui