Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Vài ngày sau, bên trong Tẩm cung của Tô mỹ nhân. 

Bộ Nhu Nhi đem sự tình từ đầu đến cuối kể lại. 

“Ha ha ha! Ha ha ha!” 

Tô Tiểu Tình cất tiếng cười to, ôm bụng ngửa tới ngửa lui. 

Bộ Nhu Nhi lạnh lùng liếc mắt một cái: “Vui lắm hay sao mà cười?!” 

Tô Tiểu Tình vội vàng ngậm miệng: “Không vui.” 

“Aizzzz…” Bộ Nhu Nhi thở dài, chán nản nằm ngửa trên giường. “Bà nghĩ tên kia có phải là bị điên rồi không? Tự nhiên đối với tôi… với tôi lại làm ra cái loại hành động như thế.” 

“Hắn có bị điên hay không thì tôi không biết. Nhưng tôi biết một điều, bạn hiền à, biểu hiện vừa rồi của bà, rất giống một Tiểu oán phụ nha~” Nằm song song, Tô Tiểu Tình quay đầu sang nhìn nàng, cười hì hì. 

Bộ Nhu Nhi giận tái mặt. “Bà đang nói cái quái gì thế!!” 

“Tôi nói thật mà.” Tô Tiểu Tình trợn to mắt nhìn nàng với vẻ mặt thành thật. “Vừa rồi bộ dáng của bà cực giống dáng vẻ của một cô vợ đang có điều rất bất mãn với ông chồng nhà mình nha~.” 

“Thử lặp lại lần nữa xem nào?” Ánh mắt lạnh lùng, Bộ Nhu Nhi nói. 


“Tôi thấy, bà ___ a” 

Vốn định tiếp tục trêu trọc Bộ Nhu Nhi, nhưng lời còn chưa nói xong, Bộ Nhu Nhi đã nhịn không nổi, ra tay xử lý nàng, hai tay vươn tới thắt lưng nàng di chuyển loạn xạ. 

“A a a… Cứu với a~! Buồn quá, bạn hiền, tôi sai rồi… Ha ha, tôi biết tôi sai rồi! Buồn quá, ha ha, cứu với!!” 

Tô Tiểu Tình kêu to, lăn qua lăn lại trên giường, cố gắng tránh thoát bộ vuốt của cô bạn. Vẫn biết, mỗi lần nàng làm nhỏ bạn mình khó chịu là y như rằng nhỏ đó sẽ dùng vuốt xử đẹp mình, nhưng mà… 

Bộ Nhu Nhi không ngừng vung vẩy đôi tay, di chuyển loạn cào cào trên người cô bạn, khiến nàng cười đến chảy nước mắt. 

“Nương nương! Nương nương!” 

Đúng lúc này, một tiểu cung nữ bất ngờ chạy vào. Nhìn cảnh tượng trước mắt mình, tiểu cung nữ hoảng sợ, quên luôn việc mở miệng bẩm báo.

Nghe thấy tiếng động, Bộ Nhu Nhi lập tức thu tay lại, Tô Tiểu Tình cũng vội vàng điều chỉnh lại trang phục trên người, ngồi ngay ngắn lại rồi hỏi: “Chuyện gì?” 

“Bẩm nương nương, Thái hậu đến đây.” 

A! 

Hai cô nàng quay qua nhau trao đổi ánh mắt một chút. 

“Mau mời.” Tô Tiểu Tình nói. Nàng bật dậy như lò so rồi rời khỏi giường, Bộ Nhu Nhi bên cạnh cũng nhanh chóng đứng dậy. “Bạn hiền, nhanh lên, chỉnh sửa tý chút rồi ra ngoài gặp khách.” 

“OK.” Tâm tình đã đỡ hơn chút, vội vàng đáp lời, Bộ Nhu Nhi cũng nhanh chóng sửa soạn lại trang phục trên người mình. 

Vài phút sau, hai người thoạt nhìn đã tương đối gọn gàng, bắt đầu đi từ trong điện ra ngoài, đúng ngay lúc ấy thì gặp Vương Thái hậu đang bước vào cửa. 

“Tham kiến Thái hậu.” 

“Thỉnh an mẫu hậu.” 

Hai người vội cúi đầu hành lễ. 

“Đứng lên đi.” Vương Thái hậu được cung nữ đỡ đi đến ghế chủ vị. 

“Tạ ơn mẫu hậu.” Nhanh chóng đứng dậy, hai người cung kính đứng ở một bên. 


“Đều ngồi xuống đi.” 

Hai người răm rắp làm theo. 

“Minh Vương phi” 

Một tiếng gọi trầm thấp đột ngột vang lên, Bộ Nhu Nhi vội ngẩng đầu. “Dạ, Thái hậu.” 

“Ha ha, trước mắt ai gia không cần phải giữ lễ tiết như thế.” 

Bất ngờ hiện lên trước mắt nàng là khuôn mặt tươi cười của Vương Thái hậu. 

Bộ Nhu Nhi lại vội vã cúi đầu.

“Dạ, nhi thần đã biết.” 

“Aizz…” Đã nói nàng không cần phải giữ lễ tiết, nàng lại làm như vậy. Nhẹ thở dài, Vương Thái Hậu nhẹ nhàng hỏi: “Dạo này sống ở Vương phủ thế nào? Con đã quen chưa?” 

Như thế nào mà… Sao lại bỗng nhiên nói chuyện gần gũi vậy? 

Ý nghĩ vừa mới xẹt qua, trong lòng Bộ Nhu Nhi lập tức mừng như điên, nàng gật đầu, cất giọng nhỏ nhẹ trả lời: “Tốt lắm ạ, đa tạ Thái Hậu quan tâm.” 

“Vậy là tốt rồi.” Vương Thái Hậu gật đầu rồi tiếp tục hỏi: “Quy củ học đến đâu rồi? Con ở chung với Tô mỹ nhân có tốt không?” 

Tốt! Tốt vô cùng nha! Các nàng kiếp trước thân với nhau như hai nhóc sinh đôi vậy, ngay cả ăn ngủ cũng có nhau nha! 


Trong lòng cảm thán xong, Tô Tiểu Tình ngẩng luôn đầu lên, nói: “Hồi Thái Hậu, Minh Vương phi dịu dàng lương thiện, đoan trang hiền thục, nô tì ở chung với nàng cảm giác rất tốt. Từ lúc bắt đầu học quy củ đến nay, nàng đều rất chịu khó, gần như những điều nô tì biết nàng đều đã học được” 

“Thật sao?” Nghe vậy, lông mày Vương Thái Hậu dựng lên, biểu tình trên mặt bà đầy vẻ kinh ngạc. 

Tô Tiểu Tình gật đầu xác nhận. “Thật ạ.” 

“Tô mỹ nhân khích lệ rồi, nhi thần thực sự mới học chưa được năm phần của nàng, nhi thần còn phải học nhiều ạ.” Vội ngẩng đầu, Bộ Nhu Nhi khiêm tốn nói. 

Hai người các nàng tuy lời nói khác nhau nhưng những lời đó đều mang ý khen ngợi đối phương, giọng điệu còn rất chân thành, có thể thấy được tình cảm rất tốt của cả hai trong mỗi lời nói. Ngoài ra, Vương Thái Hậu còn nhận thấy lời nói, hành động của Bộ Nhu Nhi đều rất quy củ, nên đương nhiên là bà càng thêm tin tưởng lời nói của Tô Tiểu Tình. Tâm trạng bà hiện tại đang rất vui vẻ. 

“Nếu vậy, hôm nay cả hai hãy nghỉ ngơi một ngày đi. Minh Vương phi, Tô mỹ nhân, hai ngươi cùng ai gia đi dạo Ngự hoa viên một chút đi.” 

Oh~ 

Nghe bà nói vậy, trong lòng Bộ Nhu Nhi thực sự rất không vui. Nàng vẫn còn muốn ở riêng với Tô Tiểu Tình, hơn nữa, giờ nàng rất thiếu thời gian, còn rất nhiều việc nàng chưa kịp làm nữa. 

Nhưng, dù trong lòng nghĩ vậy, mặt ngoài nàng vẫn cố mà cười hưởng ứng. “Vâng.” 

Hai người các nàng cùng nhau đứng dậy, đi theo phía sau Vương Thái Hậu ra ngoài. 

Aizzz~~ Đúng là một ngày tốt, tý về lại được ngâm chân nước nóng rồi…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận