"Ký chủ, sao cậu không đưa anh ta về nhà mình?" 88 nghi hoặc hỏi.
"Người anh em, cậu có thể động não một chút không? Lỡ anh ta tỉnh dậy thắc mắc tại sao bản thân lại ở nhà của anh, anh phải thích thế nào đây?"
"Cũng đúng." 88 ngừng một chút rồi nói: "Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhận được mức năng lượng là 20.
"
"20? Không phải là 15 sao?"
"Là 20, để tôi giải thích cho cậu, bởi vì ký chủ có tiếp xúc thân mật với đối tượng mang năng lượng nên mức năng lượng nhận được mới tăng thêm 5 điểm."
"Tiếp xúc thân mật? Anh cùng anh ta có tiếp xúc thân mật khi nào?"
"Không biết, tôi không có thông tin cụ thể.
Ai nha ký chủ, cậu không cần để ý nhiều chi tiết như vậy, dù sao có năng lượng là được rồi! " 88 không muốn suy nghĩ nhiều như vậy, bất kể là tiếp xúc thân mật hay là phá hư cốt truyện, chỉ cần Diệp Niệm Ninh hoàn thành nhiệm vụ là được.
Diệp Niệm Ninh cân nhắc trong lòng bốn chữ "Tiếp xúc thân mật" này một chút, sau đó nghiêng đầu nhìn Thời Yến An đang ngủ say, nội tâm liền nảy sinh một ý nghĩ.
Cậu đặt Thời Yến An ngồi xuống, sau đó vươn tay chạm vào tay anh, rồi chạm lên mặt, đầu, bụng của Thời Yến An.
Chú tài xế ngồi phía trước ngẫu nhiên liếc nhìn kính chiếu hậu liền thấy tay Diệp Niệm Ninh đang vươn về phía chân Thời Yến An, giả vờ ho khan hai tiếng, thấy Diệp Niệm Ninh không tiếp tục mới thu hồi tầm mắt.
Aizz, cậu thanh niên kia cũng quá không để ý nơi chốn rồi.
Diệp Niệm Ninh nghe tiếng ho khan của tài xế thì lập tức thu hồi bàn tay, mặc dù cậu không tính làm gì Thời Yến An, nhưng vị trí cậu vừa chạm vào có chút xấu hổ, bị người khác nhìn thấy cậu cũng cảm thấy lúng túng.
"Ký chủ, cậu làm gì vậy?" 88 có chút không hiểu hành vi trái sờ phải động vừa nãy của ký chủ nhà mình với đối tượng mang năng lượng.
"Anh đang thử kiểm tra điểm tiếp xúc thân mật! Thế nào? Giá trị năng lượng có tăng không?" Diệp Niệm Ninh đầy mong chờ hỏi.
"Không có nha! Ký chủ, vừa rồi hình như cậu có ôm anh ta, nếu không cậu ôm thêm lần nữa thử xem?"
"...Không."
Muốn cậu ôm một người đàn ông ngay trên xe taxi, cho dù người khác không thấy kì quái thì chính cậu cũng cảm thấy khó xử.
Sau khi xuống xe, Diệp Niệm Ninh gian nan đỡ Thời Yến An đi vào khách sạn, khi đã thu xếp phòng ở xong, cậu nhờ người phục vụ đưa Thời Yến An về phòng, còn bản thân lập tức bắt xe về nhà.
Tắm rửa sạch sẽ xong sau đó đắp chăn bông đàng hoàng cho Kẹo Sữa, cậu liền trở về phòng bắt đầu lên mạng lướt web, theo thói quen click mở hotsearch xem thử, đâu có ngờ đến top 1 hotsearch vậy mà lại là cậu.
Tại sao phải nói lại? Là bởi vì cậu thường xuyên vì vài việc nhỏ nhặt mà lên xuống hotsearch, tuy người khác nhìn nhiều đã thành quen, nhưng chính cậu lại cảm thấy không quen!!!
"Hot! Ca sĩ thần tượng Diệp Niệm Ninh có cử chỉ thân mật với mỹ nữ ở quán Bar, nghi ngờ bị phanh phui chuyện tình cảm!"
Chỉ cần nhìn tiêu đề này Diệp Niệm Ninh đã hận không thể đánh chết đám paparazzi đó, cái gì mà phanh phui chuyện tình cảm? Đó rõ ràng là đàn chị của cậu?!! Hơn nữa rành rành là ảnh của ba người, vì cái gì mà Thời Yến An anh ta lại không bị nêu tên!!!
Diệp Niêm Ninh thở dài, quay lại trang chủ nhấn vào Weibo, biên soạn ổn thỏa một bài đăng rồi lập tức up lên Weibo làm sáng tỏ sự việc.
Bố Ninh online dỗi V: Đừng viết loạn, đừng bịa đặt, đừng tung tin nhảm, đừng ăn thịt cô ấy.
Đó không phải bạn gái tôi, đó là đàn chị của tôi, là bạn bè bình thường, chỉ đơn thuần là ôm một cái để ôn lại chuyện cũ mà cũng bị các người tung tin thành chuyện tình cảm bị phanh phui, tôi mẹ nó phục rồi.
Weibo vừa đăng lên, lượt bình luận, like và share lập tức đột phá 10.000, Diệp Niệm Ninh không quan tâm sự tình trên Weibo nữa, trực tiếp tắt đèn đi ngủ.
"Niệm Niệm đã bác bỏ tin đồn rồi, fans hâm mộ làm ơn đừng truy tìm Weibo của tiểu tỷ tỷ kia nữa"
" A...!A...!A...!A...!A...!A...! Tôi suýt khóc khi nhìn thấy cái tiêu đề phanh phui chuyện tình cảm, cũng may là không phải sự thật, Niệm Niệm của chúng ta tốt như vậy, ai cũng không xứng với cậu ấy! "
"Ôi cái tốc độ làm sáng tỏ này tôi thích tôi thích! "
"Bố Ninh tiếp tục dỗi, niên cao vĩnh tương tùy! "
Chú thích*Gốc là: "宁爹继续怼,年糕永相随".
Niên cao = Fans Niệm Niệm = Bánh Mật, nghĩa là " Bố Ninh cứ tiếp tục dỗi, các Bánh mật mãi bên bố ".
Câu này bạn nào đu idol chắc là biết nhỉ, nhưng mình vẫn để cho mấy bạn không đu như mình =)).
*
Sáng hôm sau, Thời Yến An ôm đầu tỉnh dậy từ trên giường khách sạn, anh nhớ rõ hôm qua có uống rượu cùng Lâm Nguyệt Mạn, về phần làm sao đến được đây thì anh hoàn toàn không nhớ gì cả.
Mở điện thoại lên, gửi cho Lâm Nguyệt Mạn một tin nhắn: Ngày hôm qua là cô đưa tôi đến khách sạn à?
Có lẽ đương lúc tình cờ Lâm Nguyệt Mạn cũng đang sử dụng điện thoại, vì vậy rất nhanh đã trả lời lại.
< Ánh trăng cũng lãng mạn >: Hôm qua cậu đến khách sạn? Không phải đến nhà Niệm cục cưng hả? [Cười gian.jpg]
< Yến An >: Niệm cục cưng? Niệm cục cưng là ai? [ Dấu chấm hỏi.jpg ]
< Ánh trăng cũng lãng mạn >: [Anh da đen chấm hỏi.jpg] Niệm cục cưng chính là Diệp Niệm Ninh! Cậu không biết Niệm cục cưng là ai? Vậy tại sao Niệm cục cưng lại đưa cậu về?
< Yến An >: Diệp Niệm Ninh thì tôi biết, nhưng tôi với cậu ta không thân lắm.
Cô nói ngày hôm qua là cậu ta đưa tôi đến khách sạn?
< Ánh trăng cũng lãng mạn >: Có lẽ là vậy, dù sao nó cũng đem cậu đi từ chỗ tôi.
[Nhún vai.jpg]
"Diệp Niệm Ninh? Sao lại là cậu ta?"
Thời Yến An nói thầm, nghi ngờ rồi lại nghi ngờ, nhưng cảm ơn thì vẫn phải cảm ơn, anh nhớ mấy ngày trước mình có thêm Wechat của Diệp Niệm Ninh, vì vậy liền gửi một tin nhắn cho cậu: Cảm ơn cậu đã đưa tôi về.
Bên kia Diệp Niệm Ninh đang trên đường đến phòng làm việc, vì vậy không thấy được tin nhắn, phải nhờ 88 nhắc nhở cậu mới biết được.
"Vui lòng nội trong vòng ba ngày ký chủ phải dùng bữa tối cùng với đối tượng mang năng lượng, hoàn thành nhiệm vụ nhận được mức năng lượng là 15.
"
"Ăn tối cùng nhau?" Diệp Niệm Ninh lấy điện thoại ra, nhìn tin nhắn Thời Yến An gửi tới, linh quang lóe lên, trả lời anh: Chỉ một câu cảm ơn như vậy? Tôi phải phí rất nhiều sức lực mới đưa được anh đến khách sạn đó.
< Yến An >: Cậu muốn gì? [Nâng mặt.ipg]
< Bánh Mật >: Mời tôi ăn bữa cơm.
[Uống nước.jpg]
< Yến An >: Được, khi nào thì cậu rảnh?
< Bánh Mật >: Tám giờ tối nay, Phù Sinh Tịch.
[Thổi bong bóng.ipg]
< Yến An >: Được, không gặp không về.
[Bye.jpg]
Diệp Niệm Ninh tắt điện thoại, cất vào trong túi quần, vẻ mặt đắc ý nói với 88: "Đã giải quyết xong, lợi hại không?"
"Trâu bò!"
Nhận được lời khen như ý nguyện, Diệp Niệm Ninh tung tăng nhảy nhót vào phòng thu, kết quả sau khi nghe thấy lời của Tống Tử Khiêm, tâm trạng tốt lập tức tan thành mây khói.
"Diệp Niệm Ninh, khi nào thì cậu giao bài hát đây?" Tống Tử Khiêm vừa lật tài liệu vừa hỏi Diệp Niệm Ninh.
Diệp Niệm Ninh nở một nụ cười tiêu chuẩn, sau đó nói: "Hai ngày nữa tôi giao."
"Sắp tới có đại điển âm nhạc ở thủ đô, nếu cậu còn không giao bài hát thì chỉ có thể dựa vào《Tứ Dư》và《Thời Niên Thiếu》để cọ thảm đỏ và máy quay."
"Đại điển âm nhạc ở thủ đô không phải còn hai tháng nữa mới tổ chức sao? Gấp cái gì?"
"Đăng ca khúc thì không gấp, nhưng cậu còn phải nhờ fans hâm mộ giúp cậu đánh bảng xếp hạng nữa!"
"Ồ, đã biết." Diệp Niệm Ninh bĩu môi, sau đó đi đến phòng thu âm với vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc.
"Tinh tinh!"
Âm thanh nhắc nhở của điện thoại vang lên, Tổng Tử Khiêm lấy điện thoại ra xem, là tin nhắn của Diệp Thanh Lâm.
(Thanh Lâm): Có đó không? Niệm Niệm hôm nay đến phòng thu âm à?
Khóe miệng Tống Tử Khiêm bất giác giơ lên vài phần, sau đó trả lời: Đây, đang sáng tác bài hát trong phòng thu.
(Thanh Lâm): Vậy là tốt rồi, cậu kêu nó làm nhanh lên, tranh thủ làm xong trong một tuần.
< Tống Tử Khiêm >: Ừ, tự cậu ta hiểu rõ.
(Thanh Lâm): Tôi chỉ sợ nó không hiểu, nó ham chơi lắm, mấy ngày nay tôi phải ra nước ngoài công tác, phiền cậu trông chừng nó giúp tôi.
< Tống Tử Khiêm >: Không phiền.
Anh đi bao lâu?
(Thanh Lâm): Ba ngày.
Có chuyện gì không?
: Không có gì, chúc anh thuận buồm xuôi gió.
【 Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm qua quên nói, dấu này đại diện cho tên nickname, dấu ' () ' này chính là tên gợi nhớ*, các bảo bối nhớ phân biệt rõ nha!
Cập nhật hôm nay hoàn tất?】
Editor: Tên gợi nhớ như bên zalo của mình đó các bạn..