Thỉnh thoảng tiểu ác ma lại kén ăn, không nghe theo thì nó sẽ mất bình tĩnh, thấy không đá động gì được sếp nhỏ, nó liền vỗ cánh đi vào bếp giả bộ hất đổ đống bát đĩa.
Kết quả là, vô tình làm đổ món canh đang nấu.
Tiểu ác ma mím chặt miệng, bóp chặt cái nĩa trong tay, biết mình đã gây họa, nhưng không thể vứt mặt mũi đi xin lỗi được.
Nghe thấy tiếng động, sếp nhỏ vốn dĩ đang ở ngoài cửa xông vào, sắc mặt trầm xuống, như sắp nổi giận.
“Há, không đúng, người hầu kia, ngươi muốn làm gì ta!” Tiểu ác ma trong lòng thì đang lo, ngoài miệng thì hét to.
Kết quả người tiến vào tránh được mảnh vụn và canh trên mặt đất, nắm lấy nó nhìn qua nhìn lại, khiến tiểu ác ma la làng giãy dụa.
Sếp nhỏ không thể không siết chặt eo đối phương bằng hai ba ngón tay của mình, hắn thậm chí còn không sử dụng kính ngữ như trước đó, rất nghiêm khắc giáo dục kẻ gây rối: “May là không bị phỏng, đêm nay không có đậu xào kiểu Tứ Xuyên mà ăn đâu, nên dạy cho mi một bài học.
”Tiểu ác ma đang nắm ngón tay trên eo dừng lại, cúi đầu không thấy được biểu tình, có chút run rẩy đáp: “Ồ, ta, ta biết rồi.
”Sếp nhỏ nghĩ thầm, phải chăng dọa nó rồi, liền thở dài, nhẹ giọng nói với tiểu gia hoả trong lòng bàn tay: “Được rồi, lần sau đừng tái phạm nữa.
”Thật ra, bởi vì điều đầu tiên người hầu quan tâm lại là an nguy của chính mình thay vì nhìn thấy canh đổ, tiểu ác ma mặt đỏ rần, không biết tại sao trong lòng lại ngọt ngào, là tâm tình chưa từng trải qua.
Nó cúi đầu che giấu nụ cười bất giác lộ ra, phải một lúc lâu sau nó mới trở lại vẻ kiêu ngạo: “Vậy thì tối nay ta vẫn muốn ăn cơm, màu đỏ đỏ.
”Không thể nhớ nổi tên món ăn, vì vậy nó luôn sử dụng từ ‘đỏ đỏ’ để thay thế, nhưng sếp nhỏ có thể hiểu được.
“Không được.
”Sếp nhỏ phản đối, kết quả bắt gặp đôi mắt xám cố gắng trấn định, cảm thấy được ấm ức tức giận đều bị ăn hết toàn bộ, ngập ngừng nói: “Vậy, không phải là không thể ăn.
” Đôi mắt nhỏ trước mặt đột nhiên sáng lên, xoay tròn.
“Đổi thành đêm nay tắm rửa cho bé ngoan.
”Tắm! Rửa!Tiểu ác ma che miệng, ánh mắt như muốn tố cáo hắn quá độc ác.
Là một chủ nhân, nó thực sự không muốn bộc lộ điểm yếu sợ nước của mình, nhưng nó thường bất lực khi bị người hầu phạm thượng, kích thước của nó kém quá xa nên không có cách nào phản kháng.
Nhìn thấy khóe miệng đối phương hơi sụp xuống, đầu tiểu ác ma nóng lên, buột miệng nói: “Được rồi!”Nói xong cũng hối hận luôn rồi.
Sếp nhỏ mừng thầm, hắn thích nhất là nhìn tiểu quỷ rụt rè núp trong lòng bàn tay trốn tránh dòng nước, sau khi nhận được câu trả lời khẳng định thì nở nụ cười ranh mãnh: “Khà khà, vậy tối nay cơm nước xong liền đi tắm ha.
”Hu hu hu, cuối cùng cũng ngồi xuống bàn ăn, tiểu ác ma nuốt từng ngụm từng ngụm đậu hũ đỏ au, đến quả ớt cũng bỏ vào trong miệng, hy vọng thời gian đừng trôi qua quá nhanh.
Thật sự không muốn tắm, bồn tắm của con người … thật đáng sợ mà!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...