Tiết tháo ở đâu?

 
Chương 2: Vú nuôi
 
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
 

Trên dưới Tùng phủ tổng cộng có ba phòng, lão gia và phu nhân đều đã qua đời, cơ nghiệp hiện giờ do trưởng tử gánh vác, trong đó chỉ có nhị ca Tùng Hàm đã thành thân, còn đại ca Tùng Ngọc và tam đệ Tùng Phân đều chưa cưới vợ. Sau khi nguyên chủ vào phủ được ăn uống đãi ngộ không tệ, dần dần bồi bổ thân thể trở về như cũ, khiến cho dung mạo càng thêm hấp dẫn hơn, do đó đã được Tam gia để mắt tới.
 
Ba huynh đệ Tùng phủ lớn lên tướng mạo đều siêu phàm, trong đó Đại gia là tuấn lãng nhất, tiếp đến là Tam gia, mà vị Tam gia Tùng Phân này, cũng chính là nam chính của lần xuyên không lần này.
 
Tùng Phân là em út trong nhà, từ nhỏ đã được cha mẹ nuông chiều, bởi vậy đã hình thành tính cách thích ăn chơi trác táng, ngày thường hắn đều chơi bời lêu lổng, thích nhậu nhẹt cờ bạc và chơi gái, có thể nói là tra nam trong truyền thuyết, ngựa giống sung mãn. Mặc dù hắn chưa thành thân, nhưng hậu viện đã nạp năm, sáu tiểu thiếp rồi, thông phòng cũng có mấy người, trong nhà có nhiều nữ nhân như vậy, hắn còn muốn đi lầu xanh, mỗi ngày đều ăn chơi đàn điếm, Hạ Như Yên quả thực nghi ngờ có phải tác giả cho hắn sáu quả thận nên hắn mới có thể tung tăng nhảy nhót như thế.
 
Sau khi tên Tùng Phân này nhìn trúng nguyên chủ thì đã dùng một số thủ đoạn để ép nàng phục tùng mình, nguyên chủ là một quả phụ mang theo hài tử muốn sinh tồn thực sự không dễ dàng gì, Tùng Phân lại nhân cơ hội lấy An ca nhi ra uy hiếp, dĩ nhiên là nguyên chủ không thể không thỏa hiệp, cho nên nguyên chủ đã trở thành một oanh yến trong hậu viện của hắn.
 
Nam chủ là loại người không ra gì, còn nữ chủ mới thật sự làm thay đổi cái nhìn của Hạ Như Yên. Trong truyện này nữ chủ tên là Tiết Thi Thi, là một Bạch Cốt Tinh từ thế giới hiện đại xuyên qua, lẽ ra một nữ nhân có tâm cơ thủ đoạn như vậy thì ở nơi nào cũng sẽ đều có thể tự mình sinh tồn. Tiết Thi Thi này vừa tới đây tất nhiên cũng muốn ở thế giới cổ đại thi triển năng lực của mình tạo nên một giai thoại huy hoàng vẻ vang, chỉ tiếc nàng ta lại gặp nam chủ.
 

Thân thể mà Tiết Thi Thi xuyên vào là nữ nhi của một phú thương, nàng ta vừa xuyên qua đúng lúc phú thương đột ngột hấp hối, đệ đệ tuổi còn rất nhỏ, những người thân thích trong nhà đều muốn tranh giành phần gia sản thuộc về mình. Tiết Thi Thi gặp nguy nhưng không loạn, thủ đoạn lưu loát, bảo vệ ấu đệ và gia nghiệp to lớn một cách chặt chẽ, có thể nói khiến người đời phải bội phục. Đọc đến đây nếu bạn nghĩ đây là một truyện về nữ cường, vậy thì sai rồi, dựa theo định luật nữ chủ xuyên qua, Tiết Thi Thi có nhiều khả năng là muốn cải nam trang đi dạo chơi lầu xanh một chút, chuyện tình của nàng ta và nam chủ Tùng Phân cũng bắt nguồn từ việc gặp gỡ ở thanh lâu mà ra.
 
Tiết Thi Thi làm nữ chủ, có thể lọt vào mắt xanh của Tùng Phân, dĩ nhiên là vô cùng xinh đẹp, cho dù là giả nam thì nàng vẫn xinh đẹp tuyệt trần, Tùng Phân liếc mắt một cái là có thể nhận ra nàng ta là một nữ tử. Nữ nhân cả gan làm loạn như vậy từ trước đến nay Tùng Phân chưa từng gặp, nhất thời ngứa ngáy mà mở miệng đùa giỡn, đương nhiên Tiết Thi Thi rất tức giận, đấu võ mồm với Tùng Phân một hồi rồi giận dữ rời đi.
 
Tính tình của nữ chủ như vậy lại khiến Tùng Phân cảm thấy rất thú vị, cho người điều tra thân phận của nàng, rồi thường xuyên xuất hiện ở trước mặt nàng, không nói những lời ngả ngớn thì cũng động tay động chân. Ngay từ lần đầu gặp mặt Tiết Thi Thi đã hận không thể giết chết hắn, nhưng nam chủ Tùng Phân là người anh tuấn, tướng mạo phi phàm, trong nhà lại có tiền, miệng lưỡi còn khéo léo biết dỗ dành nữ nhân, chung quy lại Tiết Thi Thi vẫn trúng kế của hắn.

 
Sau khi hai người nảy sinh tình cảm, Tùng Phân cảm thấy bản thân mình cũng tới tuổi lập gia thất, gia cảnh Tiết Thi Thi cũng rất tốt nên càng khiến hắn vừa ý, vì vậy đã nhờ đại ca Tùng Ngọc tới Tiết gia xin hỏi cưới.
 
Trước khi Tiết Thi Thi gả cho hắn đã biết Tùng Phân không phải loại người biết giữ mình trong sạch, nhưng nàng ta vẫn kiên quyết cho rằng những kẻ dung chi tục phấn* đó căn bản còn kém nàng ta một đầu ngón tay, nàng ta có dung mạo có đầu óc, khiến Tùng Phân hồi tâm chuyển ý chỉ là chuyện một sớm một chiều mà thôi, đã là nam nhân, lúc còn trẻ phóng túng một chút là chuyện rất bình thường, đợi nàng ta gả vào cửa rồi sẽ dùng chút thủ đoạn, còn không phải bắt hắn nghe lời sao.
 
(*) Đại loại là chỉ người con gái trang điểm ăn mặc hoặc phong thái lòe loẹt, thiếu tinh tế, kém văn hóa
 
Vì thế sau khi Tiết Thi Thi gả vào Tùng phủ đã liên tục đấu đá với tiểu thiếp và thông phòng trước, còn sử dụng mấy chiêu bài với kỹ nữ trong thanh lâu, cuộc sống hôn nhân có thể nói là muôn màu muôn vẻ. Mà Tùng Phân cũng cảm thấy thích thú khi nhìn nữ nhân đấu đá, dù sao cũng làm hại đến hắn, nhìn các nữ nhân tranh giành tình cảm của mình, hắn nảy ra một ý tứ khác.
 
Tuy nói chó không đổi được bản tính thích ăn phân, nhưng dù sao Tiết Thi Thi cũng là nữ chủ, rất nhanh nàng ta dùng cách thấu hiểu lòng người, khoan dung rộng lượng, lạt mềm buộc chặt, khiến nam chủ dần dần hồi tâm chuyển ý, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn sẽ tới chỗ của những tiểu thiếp thông phòng kia qua đêm, nhưng cũng không còn đến thanh lâu chơi gái nữa.

 
Mà Hạ Như Yên chỉ là một tiểu thiếp không danh phận trong hậu viện, lại còn mang theo nhi tử của chồng trước tái giá, dĩ nhiên Tiết Thi Thi không để vào trong mắt. Nhưng mà nguyên chủ lại luôn biết thân biết phận, không màng những đấu đá ganh đua trong hậu viện.
 
Một tiểu thiếp vì vu oan cho đối thủ mà ra tay hạ độc hại chết An ca nhi năm ấy mới tám tuổi, thủ đoạn cực kỳ gọn gàng lưu loát, Tiết Thi Thi chút nữa đã bị lừa mà buông tha cho kẻ đầu sỏ gây tội.
 
Mặc dù cuối cùng kẻ hạ độc bị trừng trị, nhưng rốt cuộc An ca nhi cũng không quay về được, mục đích sống sót của nguyên chủ bị cướp đi, trong lòng nảy sinh tuyệt vọng nên đã nhảy xuống giếng tử tự, kết thúc sinh mạng của mình ở tuổi hai mươi tư.
 
Từ đó về sau nữ chủ đã đấu đá với các nữ nhân khác như thế nào, làm nam chủ hồi tâm chuyển ý ra sao, hơn nữa còn cho không của hồi môn của mình để giúp nam chủ mở rộng cơ nghiệp, đúng là một cốt truyện cẩu huyết, cho dù tới cuối cùng nam chủ vẫn chứa chấp nữ nhân khác ở trong viện, nhưng kết thúc câu chuyện vẫn HE như cũ.
 
Xem xong cốt truyện, có thể hình dung tâm trạng của Hạ Như Yên giống như ăn phải phân, không ngờ lần này nàng xuyên qua lại có nhiệm vụ chính là làm lãng tử quay đầu, viết tiếp câu chuyện xưa, à không, lãng tử này còn chưa được coi là quay đầu lại hoàn toàn, bởi vì trong kết cục của cốt truyện cũ hắn cũng không vì nữ chủ mà nhất quyết không chạm vào nữ nhân khác, mà là vị nữ chủ này, rõ ràng là người từ thời hiện đại xuyên qua, sao có thể cam chịu tình cảnh thấp hèn như thế này? Nàng cảm thấy cả người đều không thoải mái, có một loại xúc động muốn chém chết cả nam nữ chủ.
 
“Hệ thống cảnh cáo, hệ thống cảnh cáo, kiểm tra đo lường được người thi hành nhiệm vụ nổi sát ý với nam nữ chủ, nghiêm cấm làm ra hành vi nguy hại tới tính mạng của nam nữ chủ, nếu không nhiệm vụ sẽ lập tức được coi là thất bại.”
 
Âm thanh máy móc của hệ thống chợt vang lên, Hạ Như Yên trợn trừng mắt nói: “Tôi biết rồi, tôi sẽ suy nghĩ lại, tuyệt đối không biến thành hành động.” Hơn nữa nàng cũng không có bản lĩnh giết chết hai người đó.
 

“Thế giới lần này là thế giới cấp độ C 《 nữ nhân xuyên qua, vợ cả không dễ chọc vào》, nhiệm vụ chính là bảo vệ tính mạng cho nhi tử của nguyên chủ, bảo vệ hắn lớn lên bình an, hoàn thành nhiệm vụ được thưởng 1200 điểm, vật phẩm khen thưởng là một hạt Giải Độc Hoàn Vạn Năng.”
 
Thì ra là thế giới cấp độ C, độ khó cao hơn thế giới trước đó, thời gian cũng dài hơn, chả trách cốt truyện lại ghê tởm như thế, lại còn vị vợ cả không dễ chọc kia, ở trước tên nam chủ như ngựa giống ti tiện cho không cả gia sản như vậy, thật sự nhìn không ra có điểm nào là không dễ chọc. Hạ Như Yên chửi thầm ở trong lòng xong, nhìn thời gian lúc mình xuyên qua, cũng may vừa mới vào phủ không bao lâu, còn chưa bị Tùng Phân để mắt đến, nàng nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu cân nhắc tiếp theo nên làm như thế nào.
 
“Hạ nương tử! Hạ nương tử! Ai, An ca nhi, mẫu thân của ngươi đâu?”
 
“Vương thẩm thẩm, mẫu thân của ta đang ở bên trong nghỉ ngơi.”
 
“Ai da, đã là lúc nào rồi còn không mau gọi nàng ta dậy, nếu để nhị phu nhân biết được sẽ tức giận đấy!”
 
Nghe được cuộc trò chuyện ngoài cửa, Hạ Như Yên mau chóng bò dậy kéo cửa ra: “Vương tỷ, ta lập tức đi ngay.”
 
Nữ nhân được gọi là Vương tỷ kia hận không thể dùng ngón tay gõ lên cái trán Hạ Như Yên một cái: “Ngươi đó nha! Lần trước bị bắt một lần còn không nhớ sao, mau đi thôi, nếu như bị nhị phu nhân đuổi đi, ngươi và An ca nhi phải làm sao bây giờ!”
 
Hạ Như Yên liếc mắt nhìn Tiểu Bình An một cái, thấy dáng vẻ thằng nhóc co rúm lo lắng, nàng dịu dàng an ủi nói: “Không sao, buổi tối trở về mẫu thân sẽ mang đồ ăn ngon cho con.” Nói xong nàng chậm rãi đi đến chỗ nhị phòng.
 
Khi Hạ Như Yên tới nhị phòng, vừa đúng lúc gặp được Tiểu Thuý từ bên trong đi ra, nàng ấy nhìn thấy Hạ Như Yên, nhanh nhẹn kéo nàng ra một góc nhỏ giọng nói: “Nhị phu nhân đang tức giận, một lát nữa ngươi biết điều một chút.”
 

Hạ Như Yên gật gật đầu, nhấc bước chân đi vào trong phòng, bên trong có một thiếu phụ dáng vẻ thanh tú giỏi giang đang ngồi trên ghế bát tiên, trong ngực ôm tiểu thiếu gia mới vừa rồi bú sữa của Hạ Như Yên, nàng ta thấy Hạ Như Yên đi vào, hừ lạnh một tiếng, tiếp tục trêu đùa với đứa bé ở trong lòng. Hạ Như Yên đi đến trước mặt nàng ta, hít một hơi thật sâu, chậm rãi quỳ xuống, trong lúc nhất thời hai người cũng chưa nói chuyện, trong phòng chỉ có âm thanh ê a dỗ dành nhi tử của nhị phu nhân Trình thị.
 
Hạ Như Yên quỳ thẳng tắp, trong lòng rất buồn bực, từ nhỏ đến lớn nàng chưa phải quỳ gối với ai, thế mà xuyên qua lại vào một người có địa vị thấp hèn như này, thật là ủy khuất. Sau một lúc lâu, Trịnh thị thấy Hạ Như Yên không hề kêu một tiếng, lại càng tức giận hơn, đưa nhi tử cho một vú nuôi khác bế, bưng chén trà trên bàn lên uống một ngụm, cười lạnh nói: “Ngươi bị câm sao?”
 
Lúc này Hạ Như Yên mới mở miệng nói: “Nô tỳ biết sai, xin nhị phu nhân trách phạt.”
 
Thấy nàng không thoái thác trách nhiệm, cơn giận trong lòng Trình thị lại càng lớn, nàng ra đặt thật mạnh chén trà xuống bàn, lạnh lùng nói: “Hạ thị, vốn dĩ ta thấy ngươi là người thành thật nên mới giữ ngươi ở lại làm vú nuôi của Vĩnh ca nhi, mà ngươi thì tốt rồi, ba ngày hai đêm không tìm bóng dáng đâu, hoá ra Tùng phủ chúng ta mời ngươi về để ăn không ngồi rồi sao?”
 
Hạ Như Yên vẫn không lên tiếng giải thích, chỉ thành thật nhận sai: “Là nô tỳ không đúng, sau này nô tỳ sẽ không dám phạm phải sai lầm như vậy nữa, xin nhị phu nhân cho nô tỳ một cơ hội.”
 
Nguyên chủ vào phủ chưa lâu, hiện giờ còn chưa hoàn toàn bồi dưỡng thân thể được như xưa, bởi vậy thân hình gầy yếu, quỳ ở một chỗ nhìn có vài phần hiu quạnh. Trình thị cũng không phải là người hà khắc, nhưng Hạ Như Yên này đã bị nàng ta bắt quả tang hai lần tự ý rời khỏi vị trí, thực sự có hơi tức giận, lúc này thấy thái độ của nàng thành khẩn, nghĩ đến lúc trước vú nuôi Hồ thị kia nói với nàng ta nhi tử của Hạ Như Yên có chút không khoẻ, đều là người làm mẹ, cũng có thể hiểu được tâm tư này của nàng, vì vậy cơn giận lại giảm xuống một chút, nói: “Ngươi đã biết sai rồi, ta phạt ngươi nửa tháng tiền tiêu vặt, sau này tuyệt đối không được tái phạm, nếu không đừng nghĩ tới việc ở đây nữa.”
 
Hạ Như Yên liên mồm nói đa tạ, Trình thị cũng không còn gì răn dạy nữa, cho Hạ Như Yên đứng dậy đi rửa tay chờ ở bên cạnh. Một lúc sau lại hỏi bệnh tình của An ca nhi, Hạ Như Yên kể đúng sự thật, Trình thị cũng không nhiều lời. Buổi tối khi Hạ Như Yên quay về phòng với An ca nhi, Tiểu Thuý kia mang cho nàng một hộp đồ ăn, mở ra thì thấy bên trong là đùi gà và thịt muối, Hạ Như Yên có chút cảm động, Tiểu Thuý lại nói: “ Là nhị phu nhân nói ta mang cho ngươi, lấy về bồi bổ một chút cho An ca nhi đi, ta thấy thằng nhóc đã sắp sáu tuổi rồi, vậy mà vẫn như một đứa trẻ bốn tuổi, thật đáng thương.
 
Câu nói này chạm vào đáy lòng nguyên chủ, đỉnh mũi Hạ Như Yên không kìm được mà đau xót, nàng lau lau nước mắt liên tụcnói cảm ơn, bước nhanh đi về phía tiểu viện của mình.


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui