Tiết tháo ở đâu?

 
Chương 6: Thú cưng
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Hạ Như Yên bị hành động của hắn chọc cho điên lên, suốt ba ngày sau đó không thèm để ý tới hắn, cho dù nàng là thú cưng hắn nuôi, cũng không thể tùy tiện xem chỗ đó của nàng được! Thú cưng cũng có tôn nghiêm chứ?
Cô không để ý tới Kiêu, Kiêu cũng không biết phải dỗ dành thế nào, chỉ có thể đổi thành chuẩn bị nhiều loại đồ ăn cho cô. Tới ngày thứ tư, cuối cùng Hạ Như Yên cũng nể mặt đồ ăn mà cho hắn thêm một nàng hội, nàng nhìn hắn kêu “chít chít” mấy tiếng, lại dùng chân sau cào thật mạnh lên đất mấy cái, bày tỏ sau này tuyệt đối không cho phép hắn như vậy nữa. Dường như Kiêu hiểu ý cô, hắn sờ đầu Hạ Như Yên, thả xiên trái cây trộn mật ong xuống trước mặt cô. Hương vị ngọt ngào hấp dẫn nháy mắt liền khiến Hạ Như Yên rớt nước miếng, cô không thèm giận Kiêu nữa, vội vàng nhào tới ăn.


Mật ong dinh dính, Hạ Như Yên dùng chi trước ôm xiên trái cây lên gặm, chất lỏng vàng óng dính đầy cả mặt và chân nàng. Đợi đến lúc cô ăn xong, đã không còn nhìn ra hình thỏ nữa rồi. Kiêu thấy cô như vậy chỉ đành dùng hũ sành nấu nước nóng, sau đó gột sạch bộ lông thỏ của Hạ Như Yên, lại dùng một loại dầu thực vật có công dụng làm sạch xoa toàn thân cô.
Bây giờ trời đã ấm hơn rất nhiều, vì vậy Hạ Như Yên cũng không còn chút khó chịu nào, cô híp mắt hưởng thụ Kiêu phục vụ mình, cái mũi nhỏ màu hồng phát ra tiếng thở thích thú. Trước tiên, Kiêu rửa sạch mặt và móng của cô, sau đó nhẹ nhàng xoa lỗ tai cô, lỗ tai thỏ vô cùng nhạy cảm, Hạ Như Yên bị hắn xoa hai cái liền không nhịn được phát ra tiếng chít chít nho nhỏ từ trong cổ họng. Kiêu thấy cô không phản kháng mà dường như còn thật thoải mái, nên kéo dài thời gian xoa lỗ tai. Hạ Như Yên bị hắn xoa tới xoa lui, cảm thấy cơ thể nóng lên, đầu cũng bắt đầu trống rỗng, đứng không vững nên ngã vào lòng bàn tay Kiêu.
Kiêu nâng Hạ Như Yên lên, ngón tay theo lỗ tai cô trượt về phía sau lưng, hắn lại tưới dầu làm sạch lên người cô, hai tay mơn trớn bụng và chân của cô, sau đó vuốt ve qua lại giữa hai đùi và đuôi của cô. Hạ Như Yên bị ấn đến chóng mặt, căn bản không để ý hắn đang xoa nơi nào, thậm chí tiếng ừng ực từ trong cổ họng không ngừng phát ra. Cho đến khi Kiêu cảm thấy tắm sạch hết rồi, mới múc nước ấm chậm rãi tưới lên người cô, tay hắn từ dưới bụng Hạ Như Yên múc nước tưới lên, trong lúc lơ đãng, dường như ngón tay đụng phải nơi nào đó, lại chọc cho Hạ Như Yên trợn to hai mắt kêu lên.
Kiêu bị dọa sợ vội vàng thu tay về, Hạ Như Yên ngây người mấy giây liền nhanh chóng xoay người đưa lưng về phía hắn. Nếu không phải mặt cô toàn lông thỏ bao phủ thì đã sớm đủ ửng rồi. Vừa rồi ngón tay của kiêu lại đụng phải chỗ đó của cô, thật là… Kiêu cho rằng nơi đó của  Hạ Như Yên bị đụng đau, dè dặt nâng cô lên nhìn thử, Hạ Như Yên vừa xấu hổ vừa giận, vỗ bốp bốp mấy cái vào tay hắn, lại hắt hơi một cái, Kiêu mới vội vàng mức nước nóng tắm sạch cho cô.
Theo thời gian trôi qua, Hạ Như Yên và Kiêu ngày càng thân mật, thậm chí cô thường xuyên làm nũng với hắn, còn làm ra không ít hành động thân mật, chẳng hạn như cọ đầu vào hắn, lăn lộn trên người hắn, hoặc là nhảy tới nhảy lui tóm đuôi hắn, cô còn động một chút là cắn ngón tay hắn chơi, chỉ là mỗi lần cô cắn mấy miếng, vẻ mặt Kiêu lại trở nên mất tự nhiên, sau đó rút tay ra, dùng đầu lưỡi liếm từ trên xuống dưới thân thỏ một lần.
Ban đầu Hạ Như Yên còn nổi giận, sau đó cũng quen, thầm an ủi mình: đừng so đo với động vật, đây là hành động gần gũi của chúng, không phải vô lễ, không phải vô lễ.

Hai con thú sống với nhau càng lâu, Kiêu càng cảm thấy Hạ Như Yên thông minh không giống thỏ bình thường. Mỗi câu hắn nói nàng đều có thể hiểu, hơn nữa lại vô cùng thích sạch sẽ và hiểu chuyện. Càng như vậy Kiêu càng không nhịn được nghĩ: nếu như nàng ấy có thể biến hình, nhất định không khác gì thú nhân chúng ta đúng không?
Sau đó Kiêu lại đưa Hạ Như Yên về nhà cha mẹ một lần. Trên đường đi cô gặp người tên Liên lần trước, nàng ấy nói với Kiêu rằng nàng ấy nuôi một con thỏ đực, hỏi Hạ Như Yên phải thỏ cái không, nếu đúng thì nàng thể để cả hai giao phối. Kiêu lập tức từ chối quyết liệt, mặt lạnh ôm lấy Hạ Như Yên đi ra ngoài.
Sau khi trở về hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng tròn vo của Hạ Như Yên, sờ đến mức nàng híp mắt rên hừ hừ. Hắn sờ nàng một hồi, lại dùng ngón tay chọc chiếc răng thỏ của nàng, tự nhủ: Sao lại không thể biến hình chứ? Những lời này cũng không phải là lần đầu tiên hắn nói nữa. Hạ Như Yên nghĩ, nếu như tôi thực sự biến hình, anh còn muốn tôi làm con gái nuôi của anh sao? Cô nhìn gương mặt trẻ tuổi tuấn mỹ của Kiêu, thầm nhủ: Tôi không muốn người cha trẻ như vậy.
Lại qua một thời gian nữa, thời tiết càng ngày càng nóng, gần đây Hạ Như Yên luôn cảm thấy mình không ổn lắm, rất dễ khô miệng khô lưỡi, trong người như thể có lửa. Cô đổ hết lỗi cho thời tiết, mỗi ngày đều thấp thỏm nhảy tới nhảy lui trong hang, ngay cả hứng thú ăn uống cũng giảm bớt không ít.
Kiêu thấy cô như vậy thì có chút lo lắng, đặc biệt dẫn cô đến nhà Đồng một chuyến. Sau khi xem xét cẩn thận, Đồng nói với Kiêu: “Không có gì, chỉ là động dục thôi. Con thỏ này của cậu sắp tới mùa hè mới phát tình, thật là hiếm.”
Nghe anh ấy nói, Kiêu và Hạ Như Yên đều sửng sốt, sau đó con thỏ nhỏ Hạ Như Yên bối rối. Động dục? Động dục cái gì? Cô là người, không phải thỏ, sao cô lại động dục chứ?

Trái lại Kiêu rất để tâm tới vấn đề này, hỏi đi hỏi lại Đồng xem phải giải quyết thế nào. Đồng phất tay, nhịn không được nói: “Cái này thì có gì mà dễ giải quyết với không dễ giải quyết chứ? Hoặc là cậu tìm cho nó con thỏ đực để nó phối giống, hoặc là cậu cứ kệ nó đi, qua đợt này là ổn rồi. Chẳng lẽ mùa động dục hằng năm của cậu không như thế sao?”
“Đương nhiên không phải.” Kiêu nhíu mày lại.
Đồng giật mình nhìn về phía hắn, thật lâu mới nói: “Cậu… Chẳng lẽ mặt đó của cậu có vấn đề?” Y còn nói chưa hết đã bị Kiêu vả một cái, lập tức nhảy cẫng lên: “Sao cậu lại đánh tôi chứ? Có tin lần sau không khám cho thỏ nhà cậu  nữa không?”

Y nhắc tới Hạ Như Yên, Kiêu mới dần dần hoà hoãn lại, nhưng vẫn tức giận nói: “Bớt nói hươu nói vượn đi, ngươi mới có vấn đề.” Nói xong, hắn ôm lấy Hạ Như Yên rời đi, để lại Đồng ở phía sau khó hiểu bưng mặt, hoàn toàn không hiểu vừa rồi hắn phát điên cái gì.
Sau khi về hang, Hạ Như Yên chìm trong trạng thái mơ hồ, nàng ngồi trên mặt đất nham thạch lạnh băng, ngây ngốc nghĩ: nàng mà lại động dục? Đây… Cái này không khoa học!!!
Bất kể Hạ Như Yên không chấp nhận thế nào thì sự thật vẫn là sự thật. Cơn nóng trong người nàng ngày càng nghiêm trọng. Cho đến một buổi tối, lúc đi ngủ không nhịn được cọ cơ thể mình trên tay Kiêu. Kiêu bị hành động của nàng doạ sợ hết hồn, tim chợt đập nhanh lên mấy phần. Hạ Như Yên cọ một hồi cuối cùng cũng ngừng lại, sau đó cuộn tròn lại, che lấy đầu, không còn mặt mũi nào nhìn Kiêu.

Vừa rồi nàng làm cái gì? Hạ Như Yên khóc không ra nước mắt, nàng lại dâm loạn tay Kiêu. Năng lực tự kiềm chế của con người trong nàng lại không thể chống đỡ nổi phản ứng bản năng của thỏ. Hỏng rồi, nàng hỏng thật rồi. Liệu có phải chưa tới một năm nàng sẽ bị thỏ đồng hoá hoàn toàn không?
Hạ Như Yên không ngẩng đầu, đương nhiên cũng không thấy mặt Kiêu có chút đỏ lên, nơi nào đó trong quần hắn cũng nổi lên phản ứng. Hắn yên lặng gập đầu gối lên che đi chỗ xấu hổ kia, để Hạ Như Yên nằm xuống bên cạnh mình.
Qua một lúc lâu, cuối cùng hai con thú cũng ngủ, nhưng mà Hạ Như Yên càng ngủ càng thấy nóng, loại nóng bức bốc ra từ bên trong đó khiến nàng đang trong giấc mộng cũng mơ mơ màng màng tiến lại gần người bên cạnh.
Mà Kiêu ngủ không sâu lắm, hắn ngủ cũng cảm thấy m thứ lông xù đang áp vào tay mình, hắn biết là Hạ Như Yên nên cũng không mở mắt, ai ngờ cảm giác lông xù mềm mại kia càng ngày càng nhạt, sau đó biến thành trơn nhẵn. Kiêu lập tức mở to hai mắt, chỉ thấy trước mắt nàng một cô gái cả người trần trụi đang nằm. Nàng nhắm chặt hai mắt tiến sát lại gần hắn, tứ chi ôm lấy hắn như bạch tuộc. Da thịt trơn nhẵn của nàng cọ tới cọ lui trên người hắn, trong miệng phát ra tiếng ừng ực quen thuộc.
Gương mặt xinh xắn tròn tròn, gò má đỏ ửng trên làn da trắng nõn, trên mái tóc trắng như tuyết bất ngờ xuất hiện hai lỗ tai thỏ xinh xắn. Kiêu hít sâu một hơi, tay run run sờ tới phía sau cơ thể nàng, một quả cầu lông nhỏ mọc trên mông cô. Đầu Kiêu lập tức bùng nổ. Đây là… đây là Miên Miên của hắn sao? Miên Miên của hắn… Biến hình rồi! 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui